Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 109: Có Chuyện




Số sinh linh có thể đánh vỡ được cực hạn này đã ít càng thêm ít, không phải nơi nào cũng có tuyệt thế yêu nghiệt, Cổ Trần chính là một trong số kẻ đánh vỡ được cực hạn đó.

Lúc ở Tôi Thể thập trọng, lực lượng đạt được trăm vạn quân lực khủng bố, có thể nói đã nghiền ép vô số thiên tài cùng thiên kiêu, xưng là yêu nghiệt cũng không đủ.

Mà bây giờ đột phá cảnh giới, bước vào Luyện Khí cảnh, ngưng luyện ra được đạo Chiến khí đầu tiên, xem như nhập môn Luyện Khí cảnh, bước tiếp theo là không ngừng ngưng tụ Chiến khí, nâng cao trình độ.

Hiện tại sức mạnh nhục thân hắn đã đạt tới hai trăm vạn quân lực, cộng thêm Chiến khí gia tăng, Cổ Trần cảm giác lực chiến đấu của mình sẽ cường đại hơn, càng kinh khủng hơn.

Hơn nữa, nhục thân Cổ Trần mạnh ngoài sức tưởng tượng, sau khi Nguyên Thủy Ma Thể đạt tới tiểu thành có thể nói là kim cương bất hoại, hắn mơ hồ cảm thấy, độ mạnh của nhục thân thậm chí đạt tới cấp bậc Bảo Khí.

Bảo Thể cùng với đẳng cấp Bảo Khí.

- Thực lực của ta bây giờ hẳn là có thể trấn áp hoàn toàn cường giả Đoán Cốt cảnh, nhưng Hoán Huyết cường giả còn chưa thử qua, chắc sẽ có chút khó khăn.

Cổ Trần lầm bầm tự hỏi, âm thầm tính ra thực lực của mình, hắn đã có thể tuỳ tiện trấn sát Đoán Cốt cảnh, đương nhiên kẻ đó không phải là loại yêu nghiệt như hắn mới được.

Còn Hoán Huyết cảnh cường giả, hắn nhớ tới Ma Khô Huyết Thụ trong di tích kia, nếu mà gặp lại có thể tranh đấu một phen.

Nhưng khi Cổ Trần nghĩ tới tồn tại cường đại đã đoạt xá Hỏa Tang Nhi, lập tức cảm thấy vẫn còn có chút không đủ, nhưng nếu gặp lại chắc chắn sẽ không chật vật như khi đó, chí ít liều mạng đào tẩu là không thành vấn đề.

- Hô, cuối cùng cũng có chút sức tự vệ.

Cổ Trần nhẹ nhàng thở ra, cả người tràn đầy phong thái tự tin thoải mái.

Hắn yên lặng trải nghiệm biến hóa trong cơ thể, lại cảm ứng viên hạt châu thần bí trong đầu, phát hiện công năng Độ Kiếp đã tối xuống, không cách nào vận dụng.

Nhưng rốt cuộc đã có thể dùng lại công năng Tôi Thể, chỉ là hiện tại vừa mới đột phá, mà tốc độ đột phá đoạn đường này quá nhanh, hắn lo lắng căn cơ bản thân có chút bất ổn.

Dù sao sau khi hắn bước vào Luyện Khí cảnh, cần bắt đầu lĩnh hội một số thứ huyền bí, tỉ như nửa quyển thạch thư lấy được trước đó.

Đột phá Luyện Khí cảnh, dĩ nhiên Cổ Trần hiểu rõ con đường của bản thân trong tương lai, hắn cần ngưng luyện Chiến khí không ngừng, trong lý thuyết, thường nhân chỉ có thể ngưng luyện mười đạo Chiến khí, mà đó đã là cực hạn.

Nhưng một số thiên tài có thể đánh vỡ cực hạn này, ngưng luyện càng nhiều Chiến khí hơn, mà một số thiên kiêu thậm chí có thể vượt ra xa cực hạn, cuối cùng ngưng luyện được Chiến khí thành đủ các loại hình thái, binh khí!.

Cổ Trần cảm giác, dường như thân thể mình có thể ngưng luyện dung nạp càng nhiều Chiến khí hơn nữa, chỉ là không biết cực hạn ở đâu mà thôi.

- Đạo Chiến khí này thật u ám, giống như nguyên thủy Hỗn Độn khí lúc mới bắt đầu Hỗn Độn vậy, chi bằng gọi nó là Nguyên Thủy Chiến khí.

Hắn quan sát đạo Chiến khí đầu tiên bên trong thân thể, nó u ám, tản ra khí tức thê lương cổ xưa, ẩn chứa một loại lực lượng cuồng bạo và hủy diệt.

Luyện Khí cảnh, chỉ cần tu luyện tới cực hạn, liền có thể dùng Chiến khí ngưng luyện bản mệnh chi khí, cho nên, luyện khí kỳ cũng được gọi là luyện khí bản mệnh.

Loại khí này chính là bản mệnh chi khí, trên lý thuyết một người chỉ có thể ngưng luyện một bản mệnh chi khí, hơn nữa muốn ngưng luyện ra bản mệnh chi khí cũng không phải chuyện dễ.

Không chỉ cần phải có tu vi Chiến khí cường đại, mà còn cần nhiều loại nguyên liệu quý giá rót vào đó mới có thể ngưng luyện được một chút.

Bởi vậy mới gọi là nhất khí phá vạn pháp, luyện khí thành hình, mở núi dời sông chỉ là bình thường.

- Giờ xem thử nửa quyển thạch thư kia.

Thần sắc Cổ Trần nghiêm túc, chuẩn bị lấy nửa quyển thạch thư ra lĩnh ngộ một phen, nhìn xem bên trong cất giấu bí mật gì.

- Ừm, trời đã sáng?Cổ Trần sửng sốt một chút, phát hiện trời đã sáng, suy nghĩ một hồi vẫn quyết định tạm thời gác lại ý định khám phá quyển sách này, dường như hôm nay diễn ra nghi thức Tế Thần của Thanh Thạch bộ lạc, phải đi xem thử.

Nghĩ như thế, hắn đứng dậy rời khỏi nhà đá.

- Cổ Trần ca ca! Hắn vừa mới bước chân ra khỏi cửa đã nghe thấy một giọng nói hốt hoảng truyền đến.

Cổ Trần giương mắt lên nhìn, chỉ thấy Thanh Y vội vàng hấp tấp chạy tới, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy hoảng sợ cùng tuyệt vọng, khiến trong lòng hắn hơi hồi hộp một chút.

- Thanh Y, làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?Cổ Trần lập tức tiến lên hai bước, nhìn vẻ mặt hốt hoảng của Thanh Y, trong đầu dự cảm nhất định đã xảy ra chuyện lớn.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.