Sứ Giả Địa Ngục

Chương 55: Bữa tiệc quá khứ 2




- Được rồi, bây giờ mau làm đi.Nicolas nhìn Shiro đã dừng tay kia mà ra lệnh cho Sakura. Quay lại đối diện với bức màn và khối kì dị đó, Sakura nắm chặt tay lại bước qua một khe hở màn bảo vệ mà đưa tay chạm vào khối kì dị đó. Nhắm mắt lại, Sakura tập trung hết sức mà ngay lúc đó từ dưới chân cô một màn đen xuất hiện lan rộng ra phía những người ở đây và chỉ trong thoáng chốc bọn họ đã đứng trước một không gian bóng đêm tối tăm mà lạnh lẽo không có bất kì âm thanh hay một ai cả.

- Nơi này khác lần trước.

Sakura ngạc nhiên nhìn không gian tối tăm này, Yami cười cười nhìn phản ứng của Sakura kia.

- Đây mới là không gian ký ức chết thực sự của Aya, lần trước nhóc con ngươi thấy được là vì Aya đang sử dụng không gian của lão vĩ nhân kia.

- Ra vậy.

Sakura gật gật đầu ra chiều đã hiểu. Nicolas liền tiến lên phía trước đi về phía khe sáng duy nhất trong màn đêm tối lạnh lẽo này thì những người khác cũng đi theo cậu nhóc. Dolly sợ quá mà nắm chặt lấy bàn tay của Sakura.

Khi Nicolas mở cánh cửa kia ra thì trước mặt họ một màn ánh sáng chói mắt chiếu qua làm họ đều đưa tay lên che chắn riêng Nicolas thì chớp chớp mắt để thích ứng. Sáu người họ đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt này, là một vùng trời đồi cỏ xanh mượt với những cơn gió thổi qua mát lành. Sáu người cùng nhau bước vào khung cảnh kì lạ mà đáng ra không nên có này. Cánh cửa phía sau ngay lập tức đóng lại và biến mất, họ nhìn nhau và rồi Dolly đột nhiên chỉ về một phía mà thốt lên.

- Có người kìa.

Họ nhìn theo mà nhanh chóng tiến tới nhưng hình như hai người trước mặt không hề thấy họ thì phải. Một người ưu tú quen thuộc ngồi dưới gốc cây khiến những người ở đây nhanh chóng nhận ra mình đang ở đâu khi cô bé tóc đỏ rất dài kia được buộc hai bên cẩn thận đang rón rén bước đến bên người thiếu niên ưu tú đó.

- Chẳng lẽ do mẹ đã chìm vào giấc ngủ nên trong không gian này tràn ngập ký ức của mẹ?

- Vậy là nữ hoàng quen vua bóng đêm từ nhỏ sao?

Joon cũng không dấu nổi ngạc nhiên. Đặc biệt là Yami, cô chăm chú theo dõi mọi chuyện hơn bao giờ hết.

Cảm nhận được có người đến bên mình Shin mở mắt ra nhìn một cô bé thuộc độ tuổi khởi đầu với bề ngoài chỉ 5 đến 6 tuổi như ở trái đất cũng coi như ngang với đám Nicolas hiện tại.

- Anh là ai?

Cô bé Aya tóc đỏ mỉm cười hai tay chắp ra sau lưng ngây thơ hỏi người trước mặt này. Shin chăm chú nhìn cô nhóc này, hắn chỉ là đang muốn đầu óc được thư thả để suy nghĩ cho cuộc chiến tiếp theo nên mới ra đây, thật không nghĩ gặp được cô nhóc tóc đỏ kì lạ này.

- Vậy em giới thiệu trước. Em tên là Aya, tuy rằng chưa thuần thục nhưng em là một pháp sư rất có tiềm năng đó.

- Pháp sư sao? Em có thể làm gì?

Shin mỉm cười nhìn cô bé này. Aya vui vẻ khi Shin chịu nói chuyện với mình, cô chạy về phía trước cách Shin một đoạn không quá xa rồi quay lại nhìn Shin miệng cười toe toét.

- Tuy không định dạng rõ năng lực của mình nhưng em có thể làm được nhiều thứ. Ví dụ như tốc độ, em không hề chậm chạp, ví dụ như thể chất, em có một thể chết cực tốt. Còn nữa em thiên về bóng đêm hơn là chọn lấy phần ánh sáng hào quang.

Aya vừa rứt lời cả người cô bé liền tỏa ra những làn khói đen vờn quanh khắp nơi mà ngừng lại trước khi chạm vào Shin. Nhìn một màn này Shin mỉm cười ngồi thẳng lưng hào phóng chỉ cho Aya một vài thứ.

- Không tệ đâu cô bé. Anh cũng là một pháp sư bóng đêm, anh sẽ chỉ cho em một chút. Em có biết bóng đêm có thể nuốt trửng mọi thứ chứ?

- Cả ánh sáng sao?

Aya mắt sáng như sao lấp lánh nhìn Shin đầy vẻ hưng phấn. Shin gật đầu mà ngay lúc đó một vài chiếc lá theo cơn gió thổi đến liền rơi xuống thì bị một bóng đêm nho nhỏ mà xoáy tròn hút lấy. Aya thấy vậy vỗ tay thật kêu.

- Oa, thật hay nha. Em cũng sẽ tìm hiểu thêm nữa xem sao.

- Nếu có thể cô bé, bóng đêm sẽ mở ra bóng đêm.

- Bóng đêm mở ra bóng đêm?

Aya nhíu mày khó hiểu nhìn về phía trước nhưng Shin đã sớm biến mất mà bản thân Aya cũng chẳng biết tên người này là ai? Thật là để lại một câu cô chẳng hiểu gì cả.

- Ý anh ấy là sao chứ? Cậu hiểu anh ấy muốn nói gì chứ?

Aya đột nhiên quay sang bên cạnh thì một cái bóng đen từ phía sau người Aya xuất hiện nhìn Aya với hai đôi mắt đỏ lóe sáng và chiếc miệng đang mỉm cười là nổi bật trên nền bóng đêm mang khuôn hình con người đó.

- Xem ra cậu đích thực xuất thân từ nơi đó rồi. Tôi sẽ giúp cậu trở về nhà của mình anh bạn.

- Thì ra là ba dạy mẹ phép thuật trước và ngay từ đầu mẹ đã có một cộng sự ở ký ức chết giúp đỡ.

Nicolas nhìn bóng dáng cô bé Aya đang vui vẻ rời đi kia mỉm cười lên tiếng. Đây có được xem là duyên phận kỳ lạ không? Nhưng ngay say đó họ còn chưa kịp định thần thì khung cảnh đã biến đổi trong một căn phòng lớn với chiếc bàn tròn và rất nhiều ghế xung quanh đó. Họ nhìn một đoàn người đang rời khỏi mà lưu lại là hai người đàn ông có gương mặt thật chẳng khác nhau chút nào nếu không có bộ quần áo để phân biệt kia.

- Anh, vệ binh nhà Louka đã tiến quân đến biên giới rồi, bọn chúng sẽ mau chóng chiếm được thành nếu ta không có sự chuẩn bị tốt.

- Shura, phía chúng ta hoàn toàn không có ai vượt trội cả, chỉ e sợ đối với nhà Louka chẳng dám ngang bằng.

Vua Shera bất lực nhìn em trai song sinh của mình kia mà cũng rời khỏi phòng. Shura đứng bên cạnh bàn thật không biết nghĩ gì rất nhập tâm thì từ ngoài cửa bóng dáng màu đỏ quen thuộc xuất hiện chạy vào phòng mà dơ hai tay về phía ba mình.

- Phụ vương bế con.

- Aya.

Shura cúi xuống nhấc bổng con gái yêu quý của mình lên. Aya đưa hai tay ôm chặt lấy cổ ba mình.

- Phụ vương đừng lo lắng. Mọi chuyện sẽ ổn thôi, sẽ luôn có kì tích xảy ra mà.

- Aya ngoan. Đúng vậy, sẽ có kì tích xảy ra.

Shura mỉm cười yêu thương xoa đầu con gái yêu. Ngay lúc đó khung cảnh trước mặt sáu người bọn họ mập mờ mà chuyển sang khung cảnh đại sảnh của một cung điện lớn khá quen. Đúng vậy, nơi này khá giống đại sảnh ở lâu đài hiện tại nhưng ở hiện tại có vài điểm rất khác nơi này. Mà hiện tại Shin đang đứng đó bên cạnh là một lão già mà họ đoán là lão vĩ nhân cùng với Rin, cô gái họ cũng vừa biết kia. Phía bên kia chắc chắn là Shura và vợ của ông ấy vì Yami biết còn những đứa nhóc kia lại chẳng biết gì đang quan sát mà suy đoán.

- Vệ binh nhà Louka ta đã đem chúng làm cho biến mất thay các ngươi rồi cho nên bây giờ các ngươi cũng nên xuống đó cùng bọn chúng đi vua Shera,

Shin vừa rứt lời hai tia bóng đêm xuyên qua tim Shura và vợ ông ta kia làm họ chết ngay tại chỗ cùng ngã trên nền nhà hoa cương bóng loáng mà máu chảy lênh loáng ra. Shin mỉm cười mà đưa tay lên khiến cho ngai vàng kia nhuốm bóng đêm mà biến đổi.

- Mẹ...vậy thì hai người kia chẳng lẽ là....

Nicolas kinh ngạc khi phát hiện cô gái nhỏ Aya đang đứng một bên với thuật ẩn thân kia mở to mắt mà nhìn hai thân xác đang nằm trên đất mà tay cào mạnh lên cột lớn khiến nó lún xuống.

Dưới cơn mưa lớn, một mình cái bóng đỏ đó lặng lẽ bước đi, mà bước chân đó đến đâu những làn khói đen đó quanh quẩn đến đó.

- Phụ vương, mẫu hậu con xin lỗi hai người. Đáng lẽ con nên mạnh hơn nữa, phải mạnh hơn nữa, mạnh hơn nữa để bảo vệ người con yêu quý.

Aya vừa rứt lời cả một khối sức mạnh to lớn bao bọc lấy cô bé. Những người quan sát biết một không gian thực sự đã được mở. Chỉ là họ không ngờ nữ hoàng của họ đã sớm mở không gian ký ức chết tại thời điểm sớm thế này. Cho nên đến kiếp cuối cùng là Lin kia xem ra là vô thức tìm được mà mở khi chưa hay rõ bản thân vốn đã mở được từ lâu cái không gian chết chóc đó.

- Lin, bữa tiệc thật linh đình, đã lâu chúng ta không đoàn tụ.

- Lin, nhìn xem ngươi có bao nhiêu tiều tụy kìa.

- Lin, sao ngươi lại thảm hại vậy chứ?

- Lin, bọn chúng không cho ngươi ăn sao?

- Lin, có muốn bọn ta giết hết tất cả những kẻ trong lâu đài này hay không?

- Lin, bọn ta đã đợi rất lâu, đã nhìn rất lâu cái lâu đài này thay đổi ra sao.

Những cái bóng đen không rõ người ra sao chỉ có khuôn hình với hai đô mắt đỏ ngày không rõ lòng mắt với chiếc miệng không ngừng nói y như bóng đen lúc đó ngồi xung quanh một chiếc bàn trắng với rất nhiều thức ăn ngon trên đó. Nhân vật chính được chú ý là Lin với bộ trang phục rách rưới cả người gầy gò đáng thương mà mái tóc đỏ lòa xòa che đi phân nửa gương mặt cũng có phần đáng sợ. Đây có lẽ là giai đoạn khi cô bị giam giữ ở hầm ngục cuối cùng.

- Im miệng hết đi.

Lin lạnh lùng lên tiếng làm những cái tên đang hết sức đùa giỡn kia im bặt.

- Ta sẽ tự tay giết bọn chúng nên các ngươi không cần lo lắng. Ả pháp sư ánh sáng vạn năng đó các ngươi đã bắt được rồi chứ? Đã mấy kiếp rồi mà sao ta chưa nghe tin? Các ngươi canh trừng ả thế nào để ả trốn thoát hả?

- Lin ngươi đừng có nổi đóa nhé, bọn ta tất nhiên bắt được thậm chí còn để ả ta ở trong không gian của lão già đầu tiên đó. Lão ta hiển nhiên sẽ không biết vì lão đã lâu chẳng đả động đến ký ức chết mà tên vua kia cũng sớm được giải thoát rồi.

Một bóng cao hứng lên tiếng mà kể công trạng. Lin nhếch miệng cười, cô đưa tay lên cầm lấy con dao cắt thịt kia mà cắm thẳng xuống con gà quay ngon lành đó.

- Ta đã sớm tạo ra Thánh Thần từ ả ta. Công chúa Sherry đã sớm giao phó Nicolas cho ta trước khi anh trai của công chúa cho người giết chết thằng bé để bảo toàn cái vương vị cho đám con gái của hắn. Thật đáng nguyền rủa cả cái dòng dõi nhánh chính đó. Nicolas mới là người xứng cho ngôi vị vua chúa chứ không phải kẻ pha tạp bọn chúng.

Càng nói Lin càng nghiến răng lại mà hai tay nắm chặt kia càng tăng lực khiến cho cài bàn lún xuống mà con dao thì càng đâm sâu hơn. Đám bóng đen kia sợ hãi mà ôm lấy nhau run rẩy.

- Lin ngươi hãy bình tĩnh lại đi đừng làm bọn ta sợ.

- Ta thật muốn giết gã vua Shen đó cùng con trai ông ta. Chỉ là hiện tại lại chưa cảm thấy thực muốn làm.

- Ngươi thật là khác người đó Lin.

- Phải phải, ngươi căm ghét bọn chúng nhưng lại phải đợi có cảm hứng mới xuống tay.

Những bóng đêm đó lại hùa nhau mà lên tiếng. Lin nhìn bọn này mà cũng giảm cơn điên xuống.

- Ngươi chẳng lẽ chưa nghĩ tới việc đến lục địa tối sao? Lão vĩ nhân cùng vua bóng đêm đang ở đó, bọn chúng hiện tại còn chưa biết thân phận của ngươi.

- Đến lúc đó ngươi tiếp cận được chẳng phải lão vĩ nhân đó sẽ đi vào giấc ngủ nghìn thu còn tên vua bóng đêm kia cứ từ từ mà giết sau cũng được.

- Với sức mạnh điên cuồng của ngươi cùng với sự giúp đỡ của bọn ta chẳng thành công hay sao?

Nghe những lời góp ý của tụi này Lin cũng lập tức nhoẻn miệng cười ngẩng đầu nhìn bọn họ với ánh mắt lóe sáng đến kinh người.

- Các ngươi cũng có lúc thật sự thông minh đến không tưởng được. Đúng thế, trước khi tìm đến Yami cần phải thanh toán bọn chúng trước.

- Lin, ngươi có thể đừng đáng sợ vậy không?

- Bọn ta đều đau tim vì ngươi đó Lin.

Những bóng đêm này lại đưa hai tay lên mà ôm ngực dù rằng chẳng biết chúng có tim hay không. Lin liếc nhìn cái đám này,

- Ta chỉ cần các ngươi xuất hiện đúng thời điểm là được. Nếu có biến cố gì xảy ra các ngươi cứ việc theo kế hoạch mà làm.

- Như ngươi chìm vào giấc ngủ ngàn thu?

- Hay ngươi sẽ bị đám sứ giả kia trừng phạt?

- Hoặc ngươi lại gặp rắc rối chuyện tình?

Đám bóng đêm này lại nhốn nháo lên nhưng rốt cuộc chẳng có câu trả lời mà Lin đã biến mất. Bọn họ thở dài ngao ngán rồi lại ngả người ra ghế.

- Không được gặp Lin nữa ta thật buồn.

- Chẳng cần phải lo vì Lin rất mạnh không ai tổn thương được cô ta đâu.

- Cũng phải cảm ơn lão già đó, nếu ông ta không mở được không gian thì chúng ta đã không gặp được Lin.

- Nếu có thể ta mong Lin đừng ngủ, nếu Lin ngủ rồi ta không biết sẽ còn ai chịu được chúng ta nữa.

- Lin sẽ cùng chúng ta mở tiệc, chắc chắn là vậy.

Những hình ảnh này nhạt dần nhạt dần rồi sáu người bọn họ cùng nhau lúc này đều đứng ở vị trí cũ trong Thánh điện. Những thứ vừa rồi chỉ như một giấc mơ, một thước phim chạy nhanh qua bọn họ vậy. Sáu người lớn nhỏ nhìn nhau đều không nói gì cả. Cuối cùng thì Lin đã chìm vào giấc ngủ vậy những cái bóng đen chỉ biết từ ký ức chết mà ra bây giờ đang ở đâu? Những chuyện này đến cuối cùng họ nên tìm ai để có lời giải đáp đây.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.