Sứ Giả Địa Ngục

Chương 31: Bắt đầu




- Không cần phải nhẹ tay với loài người.Lin đã đứng dậy đầu tiên và cô đã xoay người rời khỏi đây ngay lập tức. Mọi người đều hiểu đó là quyết định của Lin rằng DA sẽ tận diệt thế giới này. Bọn chúng thật ngu ngốc khi công khai sử dụng sứ giả nhân tạo.

Trên màn hình lúc này là một đoàn quân lớn toàn sứ giả nhân tạo đang bắt đầu di chuyển. Chính phủ làm vậy chẳng khác nào chính thức tuyên chiến với các DA. Một cuộc chiến tranh đã bắt đầu chính thức bùng nổ.

Tokyo, Nhật Bản.

Trên bầu trời trung tâm Shibuya, sứ giả nhân tạo đang đứng thành hàng phía dưới, các chỉ huy đang bắt đầu chỉ đạo từng nhóm làm việc thì mặt đất xuất hiện một cái bóng đen. Mọi người đều đồng loạt ngước lên nhìn thì đó chính là một màn đêm. Một màn đêm vô cùng lớn đang bao trùm lên mọi thứ khiến người ta khiếp sợ.

Từ trong xe nhìn về bóng đêm bao phủ khắp Tokyo này, Shin nhếch miệng cười.

- Vậy là cuộc chiến bắt đầu rồi.

- Shin....

Mikoto ngồi bên cạnh nhìn người con trai lạnh lùng ở cùng cô suốt thời gian qua kia. Dù hắn không nói gì cô cũng biết người duy nhất trên đời này Shin yêu là Lin, là sứ giả địa ngục số 0 đó. Thậm chí tình yêu của hai người họ đã đánh động tới thế giới nên mới dẫn đến cuộc thảm sát ở thế kỉ trước đó.

- Xem ra họ muốn tận diệt thế giới. Nên nhắc nhở bọn họ cẩn thận hành động thì hơn.

Shin nói rồi mở cửa xe định bước ra thì Mikoto nắm lấy tay hắn lại, ánh mắt có chút mong chờ mà cất tiếng.

- Anh định đi đâu?

- Tôi cần giải quyết một số chuyện. Nhớ là để ý tới Anna, cô ta có thể làm điều dại dột.

- Ừ.

Mikoto mỉm cười gật đầu, Shin sẽ mau chóng quay trở về thôi.

- Nhìn mà xem, quang cảnh thật tuyệt đẹp làm sao.

Một người đàn ông đeo mặt nạ đứng trên lóc tòa nhà cùng với một hai người khác mà một trong số đó mặc áo choàng đen kín mít từ trên xuống dưới.

- Con bé đó sẽ không thể làm gì khi gặp lại bạn cũ đâu. Mau đi tìm nó đi.

- Có phải không?

Một giọng nói thích thú vang lên, hai người đàn ông giật mình quay lại nhìn Lin đang đứng trước mặt họ kia. Tại sao cô lại ở đây?

Lin liếc nhìn tên mặc áo choàng kia rồi sau đó, cô nhìn tên đeo mặt nạ và tên mặc vest.

- Ngươi là kẻ sử dụng ký ức chết phải không? Thật không nghĩ trên thế giới này còn tồn tại hai kẻ sở hữu ký ức chết. Ta có lời khen ngợi cho các ngươi đó.

- Angry Zero.

Tên đeo mặt nạ đó nắm chặt tay lại. Cả hắn và tên mặc vest bên cạnh cùng tên mặc áo choàng kia có dốc sức cũng không thể đánh bại được Lin. Ngay lúc đó, một tiếng chuông vang lên và rồi toàn bộ không gian nơi bọn họ đứng đã thay đổi, là một vùng đất tối tăm, lạnh lẽo vô cùng.

- Đây là....

- Ký ức chết của ta. Thế nào, các ngươi có thích không gian ở đây chứ? Nó chính là sự mô phỏng lại quê nhà của ta.

Lin mỉm cười, cô nhìn bọn họ thì ngay lúc đó những linh hồn bóng đêm từ dưới đất ngoi lên bám víu lấy cả ba người đó. Những linh hồn đó đang gào khóc liên tục, cả ba người đó không thể làm gì. Tên đeo mặt nạ đó cũng không thể phá giải được ký ức chết của Lin.

- Đừng phí công nữa, ký ức chết của ngươi không thể đem ra so sánh với ký ức chết của ta đâu. Ta sẽ không so đo với ngươi làm gì nếu như ngươi không gây thương tích cho Lucy như vậy. Con bé là đứa ta rất yêu thích đó phải không Lucy?

Lin vừa rứt lời thì Lucy xuất hiện phía sau cô, lần này Lucy bỏ mũ áo choàng xuống, cô tháo cả mặt nạ hai màu của mình ra thì phía sau gương mặt cô là những hoa văn kì lạ đang xoáy sâu vào một bên mắt trống rỗng.

- Zero-sama....

- Giết nó đi Lucy. Dập tắt ký ức cuối cùng đi.

Lin lạnh lùng ra lệnh thì Lucy đang từ từ tiến tới phía người mặc áo choàng kia. Cô bé đưa tay lên kéo bỏ mũ áo xuống. Gương mặt này cô bé không bao giờ quên, là gương mặt thân thuộc, là gương mặt giống y hệt với Nicolas. Đây là lí do mà cô yêu quý, quan tâm tới Nicolas hơn tất cả thứ gì trên đời.

- Kujo...

- Nó không còn là Kujo mà em yêu quý nữa đâu Lucy.

- Zero-sama....xin người........

Lucy ôm lấy Kujo với đôi mắt vô hồn của cậu ta kia. Lin mỉm cười, cô đưa tay lên che con mắt phải của mình thì ngay lúc đó một ánh sáng xuyên qua ngực trái của Lucy mà giết chết Kujo ở phía sau cô bé. Đây là sự trừng phạt không khoan nhượng.

- Thế giới này luôn tràn ngập nỗi đau. Em nên hiểu điều đó Lucy. Có lẽ Mama chưa thực sự cảnh báo em. Mau lại đây.

Lin vừa rứt lời thì Lucy đang từ từ tiến lại phía Lin. Lin đưa tay lên chạm vào bên má phải của Lucy thì ngay lập tức thứ hoa văn đáng sợ đó bị hút vào người Lin. Con mắt phải của Lucy lại trở về như trước, Lucy đứng đó ngây ngốc nhìn Lin.

- Ra ngoài đi, họ đang chờ em đấy nhóc.

- Vâng. Xin người hãy cẩn thận.

Lucy nói rồi xoay người biến mất ngay lập tức. Còn lại hai tên kia, Lin đưa tay lên, một thứ gì đó phát sáng rơi vào lòng bàn tay cô, khi cô bóp nát nó cũng là lúc những linh hồn đó kéo hai người kia xuống tận mặt đất và mọi thứ trở về trạng thái như chưa từng có của nó.

- Tàn nhẫn quá rồi đó.

- Tôi không nghĩ như vậy đâu Shin.

Lin mỉm cười quay người lại nhìn Shin đang đứng trước mặt mình kia. Ký ức chết này, cô đã từng cho hắn xem, cô cũng từng dạy hắn. Cô dạy hắn tất cả, cho đi tất cả nhưng đổi lại là những đau thương mà hắn dành cho cô.

- Đến phút cuối cùng tôi mong ngài sẽ chăm sóc cho con trai của chúng ta.

- Cô không cần gọi tôi như vậy đâu Lin.

Shin mỉm cười từng bước tiến về phía cô, từng bước lại gần cô một lần nữa. Hắn dang tay ôm lấy cô vào lòng, cảm nhận hương vị đặc biệt chỉ cô mới có.

- Hãy cùng tôi phá hủy thế giới này đi Lin.

- Ngài là một tên khốn khiếp. Ngài không xứng đáng có được điều đó.

Lin đã khóc, cô đã rơi nước mắt. Cùng với đó là một sức mạnh vô hình đẩy Shin ra khỏi Lin. Len đã đứng trước mặt Lin một lần nữa để bảo vệ chị gái của mình.

- Tôi đã nói đừng có động vào chị gái của tôi cơ mà.

- Len, có lẽ cậu vẫn chưa biết sự thật rồi.

- Tôi không quan tâm. Tôi chỉ cần biết năm đó là anh đã bỏ rơi chị gái tôi, cũng chính anh đã một nhát đâm sâu vào trái tim chị ấy, cũng tại anh mà Lin....không thể trở về nhà. Tôi không bao giờ tha thứ cho anh đâu Shin-san.

- Len....

Lin đột nhiên thấy khó thở, cô túm lấy ngực trái mà ngã khuỵu xuống đó. Len kinh ngạc quay lại đỡ lấy Lin nhưng Shin đã nhanh tay hơn ôm lấy Lin cướp đi khỏi Len. Tốc độ của hắn vẫn nhanh như vậy dù nó chưa thể so sánh với Teddy. Đứng đối diện Shin, Len nắm chặt tay lại.

- Trả oneesan lại đây.

- Lin là của tôi, từ đầu đến cuối là vậy. Cậu đáng lẽ không nên xen vào chuyện này ngay từ đầu Len.

- Lin thuộc về địa ngục, chị ấy sẽ là nữ vương, chị ấy sẽ trở về nhà cùng chúng tôi. Lin không phải của anh Shin-san.

Len tức giận gằn lên từng chữ khi thấy Lin vẫn đang đau đớn, cậu ta có chút lo lắng. Đến cuối cùng là Shin muốn gì, hắn muốn gì ở chị gái của cậu đây?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.