Sơn Thôn Tiểu Thần Y

Chương 15: Hợp tác




Sau khi đẩy xe kéo từ phía sau vào trong sân, Vương Thiết Trụ lấy chậu nước rồi rửa mặt.Mà lúc này, ở cửa nhà chínhphíatrước, Tô Tiểu Tịch đứng đó thấy Lý Tiểu Bình đang ngồi trong nhà, bèn lên tiếng hỏi: "Cháu chào dì ạ, xin hỏi đây có phải là nhà của Vương Thiết Trụ không ạ?"

"Hả? Cô gái, cô tìm Thiết Trụ  nhà chúng tôi ư?"

Lý Tiểu Bình vội vàng đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cả đời này bà chưa từng thấy cô gái nào xinh đẹp như vậy, còn xinh xắn hơn cả Chung Đình nhà bên cạnh, hơn nữa càng có khí chất hơn.

"Vâng ạ!"

Sau khi chắc chắn là nhà của Vương Thiết Trụ , Tô Tiểu Tịch cười ngọt ngào nói.

"Ối, cháu mau vào đây ngồi đi."

Lý Tiểu Bình vội vàng gọi Tô Tiểu Tịch vào gian nhà chính, sau đó hô về phía sân sau: "Thiết Trụ  ơi, mau ra đây đi, có người tìm con này!"

Nghe thấy tiếng la của mẹ, Vương Thiết Trụ từ hậu viện đi vào gian nhà chính.Bỗng cảm thấy Tô Tiểu Tịch tươi cười rạng rỡ, hai mắt tỏa sáng đứng ở trong phòng làm cả phòng sáng lên không ít.

"Sao cô lại tới đây?"

Nhìn thấy Tô Tiểu Tịch, Vương Thiết Trụ hơi bất ngờ.

"Sao thế? Không chào đón tôi à?"

Tô Tiểu Tịch liếc mắt nhìn Vương Thiết Trụ , vô cùng quyến rũ.

"Hoan nghênh, hoan nghênh chứ, ha ha..."

Vương Thiết Trụ cười ha ha, anh đã đoán được mục đích mà Tô Tiểu Tịch tới đây, chắc chắn là vẫn chưa từ bỏ ý định đối với quýt mà anh lợi dụng thuật chế dược để trồng.

"Hừ, vậy còn tạm chấp nhận."

Tô Tiểu Tịch gật đầu, nhìn về phía Vương Thiết Trụ nói: "Tôi sẽ không vòng vo nữa, tôi cảm thấy chúng ta có thể nói chuyện về việc hợp tác cho tử tế."

Buổi sáng sau khi mua quýt của Vương Thiết Trụ thì cô đã đem quýt đến đơn vị có liên quan xét nghiệm rồi, để bảo đảm loại quýt có khẩu vị tuyệt vời này không có thành phần gì nguy hại đối với cơ thể con người.

Kết quả kiểm tra vô cùng kinh ngạc.Loại quýt khẩu vị tuyệt vời này lại có lượng lớn vitamin C hiếm có, hàm lượng vitamin C gấp tới ba mươi lần trái quýt bình thường!Ngoài ra, còn có một ít nguyên tố vi lượng hữu ích đối với cơ thể con người, hàm lượng của những nguyên tố vi lượng này cũng đều vô cùng đáng ngạc nhiên, gấp mười lần trái quýt bình thường.

Điều càng khiến cho Tô Tiểu Tịch vui hơn chính là loại này quả quýt còn có tác dụng làm thuốc rất tốt.Sự phát hiện này là một điều ngẫu nhiên.Lúc đó người kiểm tra đo lường phụ trách xét nghiệm bị cảm lạnh mất hai ngày, ho rất nhiều, cổ họng cũng có cục đờm.Kết quả, sau khi ăn xong mấy múi quýt thì ho đã giảm bớt rõ ràng, vả lại cục đờm trong họng cũng được nôn ra.

Một loại quýt có khẩu vị tuyệt vời, không chỉ có vitamin và nguyên tố vi lượng phong phú một cách hiềm có, mà còn có giá trị làm thuốc rất cao. Cô gần như có thể dự đoán được một khi loại này quýt này trở nên phổ biến, thì có khả năng sẽ tạo thành sự bùng nổ trong thị trường.

Cho nên, cô không thể trì hoãn nữa, ngay lập tức lái xe tới tìm Vương Thiết Trụ , hy vọng có thể giành được quyền tiêu thụ độc quyền loại quýt này.

"Xin lỗi, thực sự tôi không thể giao quyền đại lý độc nhất của loại quýt này cho cô được."

Vương Thiết Trụ lắc đầu, nói một cách thẳng thừng.

"Vì sao?"

Tô Tiểu Tịch khó hiểu, không cam lòng nói: "Anh không hài lòng với giá tiền tôi đưa cho anh ư? Nếu như anh không hài lòng thì tôi có thể tăng giá,tăng hơn ba mươingàn một ký, thậm chí là tăng hơn bốn mươi ngàn một ký."

Nghe thấy Tô Tiểu Tịch nhắc tới cái bốn mươi, Vương Thiết Trụ đã động lòng.Chỉ là khi nghĩ đến quyết định của bản thân mìnhthì vẫn lắc đầu một cái, nói rằng: "Không phải vấn đề giá tiền.Chủ yếu là tôi dự định tự mình mở một cửa hàng bán trái cây, cần dùng loại quýt này để mở ra thị trường."

"Không nhìn ra anh còn rất biết tính toán đấy!"

Cô hơi kinh ngạc liếc mắt nhìn Vương Thiết Trụ , hoàn toàn không ngờ một người nông dân như Vương Thiết Trụ lại rất biết suy nghĩ.Tô Tiểu Tịch nhìn Vương Thiết Trụ , rồi nói một cách nghiêm túc: "Anh không giao quyền đại lý của loại quýt này cho tôi, mà lại muốn tự mình mở siêu thị trái cây, quả thật là một ý tưởng rất hay."

"Nhưng mà chuyện này rất khó khăn đấy. Suy cho cùng,thị trấn Thanh Dương lớn như vậy nhưng thị trường cũng chỉ có hạn. Cho dù anh mở siêu thịtrái cây, thì trong thời gian ngắn cũng không thể cạnh tranh với Bách Hóa Xanh của tôi được, chứ đừng nói chuyện còn có những siêu thị trái cây lớn khác. Thực ra, tôi lại có một đề nghị."

"Thế này nhé, anh giao quyền đại lý của trái quýt này cho tôi, tôi có thể cho anh cổ phần của công ty Bách Hóa Xanh.Nói như vậy thì anh chính là cổ đông của Bách Hóa Xanh rồi, cũngcóthểcoi như anh đã có sản nghiệp của chính mình, anh cảm thấy thế nào?"

Nghe vậy, tim Vương Thiết Trụ đập thình thịch.Sở dĩ anh muốn tự mình mở siêu thị trái cây,chẳng phải là vì không thỏa mãn với việc chỉ bán quýt không kiếm được số tiền lớn hay sao? Nay Tô Tiểu Tịch nguyện ý bỏ ra cổ phần của công ty Bách Hóa Xanh cho anh, chuyện này còn kiếm được nhiều tiền hơn so cới việc tự anh mở siêu thị trái cây.

Dù sao, ở cả thị trấn thì Bách Hóa Xanh có địa vị đi đầu ở trong ngành siêu thị hoa quả.Nếu như đồng ý hợp tác với Tô Tiểu Tịch, thì không nhữngcóthể kiếm được nhiều tiền mà còn có Tô Tiểu Tịchđứng ra quản lý siêu thị trái cây.Anh có thể tham gia vào những những ngành nghề khác để kiếmthêm tiền.

Nghĩ tới đây, Vương Thiết Trụ gật đầu, nói một cách nghiêm túc: "Nếu như cô đồng ý bỏ ra cổ phần công ty Bách Hóa Xanh cho tôi.Vậy thì tất nhiên tôi sẽ hết sức vui lòng. Chỉ là tôi muốn biết, tôi có thể lấy được bao nhiêu cổ phần công ty?"

Liên quan đến việc tương lai có thể kiếm bao nhiêu tiền thì anh khá để ý.

"Hai mươi phần trăm!"

Tô Tiểu Tịch suy nghĩ một lát, nói: "Nhưng điều kiện tiên quyết là quýt do anh cung cấp,sẽ được xem như vốn liếng mà anh đưa vào cổ phần của Bách Hóa Xanh."

Tô Tiểu Tịch đồng ý giao cho hai mươi phần trăm cổ phần công ty, là chuyện hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh.Trong suy nghĩ của anh, anh cảm thấy Tô Tiểu Tịch có thể cho anh năm phần trăm cổ phần của công ty thì đã tốt lắm rồi, dù saothì anh cũng chỉ cung cấp quýt mà thôi.

Bây giờ, cô chịu bỏ ra những hai mươi phần trăm cổ phần công ty cho mình, điều này càng nói rõ giá trị thị trường của loại quýt do nước thầnnuôi trồng đáng sợ thế nào.Điều kiện cực tốt như thế, Vương Thiết Trụ hoàn toàn không có lý do để từ chối. Vì thế, hai người lập tức ký hợp đồng.

"Thiết Trụ , em có nhà không?"

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên giọng của phụ nữ.Ngay sau đó, bóng dáng của Trương Xảo Hoa lọt vào tầm mắt.

"Chị Xảo Hoa, chị đến rồi à?"

Nhìn thấy Trương Xảo Hoa, Vương Thiết Trụ chủ động chào hỏi.

"Ừ."

Trương Xảo Hoa gật đầu nhìn Vương Thiết Trụ , mặt ửng đỏ nói: "Thiết Trụ , nghe Đình Đình bảo, em trở lại bình thường rồi hả?"

"Vâng!"

Nhìn vẻ mặt hồng hào mê người của Trương Xảo Hoa, lòng Vương Thiết Trụ rung động. Anh vừa cười vừa nói: "Chuyện này may mànhờ có chị Xảo Hoa.Hôm đó lúc ở nhà chịthì em đã trở lại bình thường đấy."

"À!"

Trương Xảo Hoa kinh ngạc kêu một tiếng, nghĩ tới ngày đó cô ta tìm Vương Thiết Trụ làm chuyện kia.Nếu như không phải bởi vì Chu Đại Niên xuất hiện thì hai người đã phátsinh chuyện rồi, lập tức mặt càng thêm đỏ.

Tô Tiểu Tịch liếc mắt nhìn Vương Thiết Trụ , lại liếc nhìn Trương Xảo Hoa, lộ ra một nụ cười sâu xa.Trước khi tới nhà Vương Thiết Trụ , cô đã nghe thấy người dân trong thôn bàn luận ầm ĩ, biết Trương Xảo Hoa là một người phụ nữ góa chồng.Vừa rồi Vương Thiết Trụ nói ở nhà cô ta, một người đàn ông tuổi còn trẻ ở trong nhà của phụ nữ góachồngthì có thể có chuyện gì chứ?Nhưng đây là chuyện riêng của Vương Thiết Trụ , không có liên quan gì đến cô.

"Được rồi, chị Xảo Hoa, chị tìm em có chuyện gì không?"

Vương Thiết Trụ nói sang chuyện khác, hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.