Sinh Mệnh Mới

Chương 21: Người thừa kế




Hạ Nam phủi nước dính trên vai áo bước vào nhà chính Hạ gia, cuộc họp gia đình nhưng chỉ đàn ông có mặt đầy đủ, phụ nữ không được phép nghe.

Tư tưởng lạc hậu thì không thể nào phát triển được.

Không để tâm tới ánh nhìn của mọi người, cậu ngồi xuống ghế đưa tay ra hiệu mọi người tiếp tục.

Ông Hạ không nhiều lời trực tiếp vào thẳng vấn đề hôn sự của Hạ Minh Dương cùng Trần Ninh An.

“Sáng nay Lão Trần đã tới đây nói chuyện, người ta nói không muốn gả cháu gái cho một người lăng nhăng, cháu gái sẽ không hạnh phúc.”

Ông Hạ đột nhiên ném chén trà trước mặt vào Hạ Minh Dương, phẫn nộ lên tiếng.

“Hạ Minh Dương, mày có biết hôm nay Hạ gia mất mặt bao nhiêu không? Không chỉ Trần gia coi thường mà mày còn nháo lên ở trường học khiến cả thành phố này đều biết trò cười của Hạ gia.”

Ông Hạ ném tờ báo xuống đất, giọng điệu chỉ tiếc rèn sắt không thành.

“Mày nhìn xem chuyện mày làm ra, báo chí người ta cũng đưa tin, không chỉ ngoại tình bị bắt gặp còn ra tay đánh con gái người ta”

“Mày không muốn kết hôn với Trần Ninh An, nhà họ Hạ không cưỡng ép, nhưng sao mày phải làm nhà ta mất mặt như hôm nay.”

“Lúc nào tao cũng dạy mọi người làm việc gì cũng phải xử lý sạch sẽ không để lại nhược điểm, haizzz.”

Chuyện của một đứa học sinh cấp 3 làm sao báo chí quan tâm mà đưa tin, chuyện lăng nhăng trong giới nhà giàu không phải hiếm lạ, trong mỗi tòa soạn đều có người Hạ gia nhưng lần này người đưa tin làm quá nhanh khiến Hạ gia không kịp trở tay.

Để chuyện này lên trên báo chí cũng nhờ một phần công sức của Hạ Nam.

Hạ Minh Dương cầm tờ báo dưới đất lên đọc, tiêu đề trên báo rất bắt mắt ‘Hạ thiếu gia lăng nhăng bên ngoài bị vị hôn phu bắt gặp quyết định từ hôn’.

“Cháu không đánh Trần Ninh An, đều là cô ta tự mình bịa đặt mọi chuyện.”

“Ông nội, có khi nào chuyện này là nhà họ Trần làm?”

Ông Hạ khinh thường mở miệng.

“Chuyện hôn sự vốn dĩ chưa từng công bố ra bên ngoài, nhà họ Trần tự tung tin đồn để nhà họ bị ảnh hưởng sao? Tao chưa từng thấy đứa nào suy nghĩ thiển cận như mày.”

“Để mày tiếp quản Hạ gia thì cũng sớm sụp đổ.”

Ông Hạ lắc đầu thở dài nói tiếp.

“Chuyện hôn sự với Trần gia không cần phải tiếp tục nữa. Hạng mục suối nước nóng kia, để Hạ Minh Qúy đảm nhận.”

Hạ Minh Dương nóng nảy lên tiếng ngắt lời: “Ông nội.”

Dự án này do hắn đảm nhận đã làm hơn phân nửa trước mắt đã thấy thành công ông nội lại kêu hắn giao ra cho Hạ Minh Quý, chuyện này là bất công với hắn.

Hạ Minh Liên vùi mừng nói thầm với con trai, nhanh chóng cảm ơn ông nội.

Ông Hạ vẫy tay kêu quản gia tiễn mọi người ra về ông muốn nghỉ ngơi.

Hạ Minh Dương còn muốn nói gì đó nhưng bị Hạ Quang Phong kéo ra ngoài, chuyện tới nước này sao hắn còn không nhìn ra ông Hạ đã từ bỏ gia đình hắn, có ý giao quyền thừa kế cho nhà chú hai.

Hạ Quang Liên chiếm thế thượng phong nhất thời, về lâu dài còn chưa biết nhà ai thắng.

Ông Hạ ở bên trong phòng một mình, cửa không đóng quản gia gõ cửa ông cũng không trả lời.

“Lão Lưu, anh nói xem gia nghiệp nhà họ Hạ còn phát triển được hay không? Hai đứa con trai của tôi tài cán không có chỉ có thể để thế hệ thứ ba đảm nhận, nhưng mấy đứa cháu này của tôi cũng không hơn ba nó.”

Lão Lưu tiến tới an ủi ông Hạ, việc nhà chủ nhân ông cũng không tiện xen vào chỉ có thể nói mấy câu lấp lửng.

“Thiếu gia tuổi còn trẻ chưa có nhiều kinh nghiệm nên hay mắc sai lầm, không ai tự nhiên thành công được, lão gia cứ để chúng nó vấp ngã mới trưởng thành được.”

Ông Hạ lắc đầu cười khổ, đây là không có năng lực chứ đâu phải vấp ngã, làm việc không biết xử lý sạch sẽ để bị nắm lấy điểm yếu sớm muộn cũng sẽ tàn lụi.

“Ông ra ngoài trước đi.”

“Vâng.”

Hạ gia là tâm huyết cả cuộc đời mình, so với tình thân ông quan tâm ai có thể phát triển Hạ thị trở lên hô mưa gọi gió như trước kia, cho dù là đám con riêng trong gia tộc, chỉ cần có bản lĩnh thì tới tiếp nhận chức Hạ tổng.

Hạ gia lụi tàn trong tay ông, xuống suối vàng biết nói với liệt tổ liệt tông như thế nào đây.

Ông Hạ luôn muốn con cháu tài giỏi nhưng mỗi người đều bị ông kiểm soát hình thành tư tưởng lạc hậu trong thế giới hiện đại, như vậy làm sao có thể phát triển được.

Thời thế thay đổi, giữ quan điểm cũ chỉ có thể trở về với cát bụi.

Môi trường ảnh hưởng rất lớn đối với sự hình thành của mỗi con người, gia đình định hướng không đúng đắn dẫn tới hậu quả không kiểm soát.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.