Sevenknights Hệ Thống Dị Giới Du

Chương 101: Đăng Quang!




Lúc này tại phòng của Nami và Lala!

“Tỷ, ngươi có thể giải thích cho ta chuyện gì đang xảy ra được không? Ta cảm thấy những việc vừa diễn ra giống như là một giấc mơ vậy!” trên giường Lala hướng về Nami hỏi!

“Ta cũng giống như ngươi! Hiện nay vẫn còn đang rất hoang mang! Thôi thì cứ tới đâu hay tới đó vậy! Dù sao hiện tại chúng ta có một nơi ở rất tốt không phải sao!” Nami hướng về Lala cười nói!

“Đúng vậy a! Thế khi nào chúng ta mới kết thúc buổi huấn luyện này và trở về!” Lala hướng về nai hỏi!

Nghe Lala hỏi như vậy khiến cho Nami đau lòng không thôi! Nàng không hề muốn nói là cả 2 đều không còn chỗ nào để đi ngoại trừ nơi này a! Nhưng nhìn đến ánh mắt mong chờ của Lala, nàng chỉ có thể cắn răng nói:

“Ta nghĩ có lẽ là vài tháng thôi a! Dù sao ta nghe nói chúng ta sẽ trở về khi thực lực của ngươi đủ mạnh a!”

Nghe Nami nói, Lala suy nghĩ một chút sau đó quyết tâm nói:

“Ta nhất định sẽ nhanh chóng trở nên mạnh mẽ sau đó trở về và giúp cho tỷ có một cuộc sống tốt đẹp a!”

“Được! Ta sẽ chờ đến ngày đó a!” Nami xoa đầu nàng ôn nhu nói!

Sáng ngày hôm sau!

Cốc! Cốc! Cốc!

Cửa nhà của Lâm Tiêu bị gõ liên hồi!

“Ai vậy! Có chuyện gì a!” Lâm Tiêu buồn ngủ mở cửa ra!

Lúc này hắn trông thấy có một vị Tinh Linh đội trưởng đang đứng trước cửa và phía sau lưng nàng là 2 hàng thị vệ đang xếp hàng nghiêm chỉnh!

“Vị đại nhân này! Hôm nay là ngày sắc phong của Nữ Hoàng bệ hạ! Bệ hạ đã ra lệnh là các người nhất định phải đến nên chúng ta đến đây để đón tiếp mọi người!” vị đội trưởng hơi cúi đầu nói!

“Cái gì?! Hôm nay là ngày Nami sắc phong?! Điều này có phải quá nhanh không? Ta nhớ họ mới chỉ công nhận thân phận của Nami ngày hôm qua thôi mà!” Lâm Tiêu kinh ngạc nói!

“Điều này không hề nhanh! Với thân phận tôn quý của người thuộc thế hệ đời đầu như Nữ Hoàng bệ hạ thì điều này có lẽ là rất chậm rồi! Dù sao người chính là người cuối cùng của thế hệ ‘Đời Đầu’!” vị đội trưởng kia chân thành nói!

“Vậy a! Vậy các ngươi chờ một chút chúng ta sẽ chuẩn bị ngay!” Lâm Tiêu hướng về vị đội trưởng đó nói sau đó đi vào trong gọi Eva dậy!

Thế là cả 2 chuẩn bị một chút rồi đi theo vị đội trưởng kia! Theo như vị Tinh Linh đội trưởng kia thì việc sắc phong được cử hành tại nơi cao nhất của Sinh Mệnh Thụ! Do Sinh Mệnh Thụ rất to lớn nên chỉ có thể đi lên thông qua ma pháp dịch chuyển mà thôi! Đối với một bộ tộc chuyên gia về ma pháp như Tinh Linh tộc thì việc này dễ như trở bàn tay!

Sau bước ra khỏi ma pháp dịch chuyển thì hoàn cảnh trước mắt khiến cho Lâm Tiêu choáng ngợp! Lúc này trước mặt hắn toàn bộ đều là Tinh Linh! Hầu như tất cả Tinh Linh ở Tinh Linh đại lục đều tập hợp lại đây! Lúc này đám người đang đứng trên các nhánh cây của Sinh Mệnh Thụ! Lâm Tiêu nhìn về phía xa thì thấy phía trung tâm của Sinh Mệnh Thụ là một cái tế đài, trên đó chỉ có khoảng 20 người mà thôi! Hắn chìn kỹ lại thì xém chút đã chảy xuống máu mũi! Lúc này Nami chỉ mặt một bộ đồ lót vô cùng mỏng mà thôi! Mặc dù ở khoảng cách rất xa nhưng khi Lâm Tiêu truyền ma pháp vào 2 mắt của mình có thể khiến hắn nhìn thấy một hạt cát ở một khoảng cách vạn dặm! Lúc này hắn có thể thấy được dưới lớp màn mỏng là một cặp mông đầy mê người! Do Nami đang đứng quay lưng về phía hắn nên hắn không thể thấy phía trước được! Cũng may ở đây ngoại trừ hắn ra thì không có bất cứ một vị nam nhân nào khác!

“Nhìn đẹp mắt không!?” một giọng nói vang lên!

“Đương nhiên là đẹp mắt a!” Lâm Tiêu theo bản năng trả lời nhưng hắn bỗng nhiên giật mình bởi vì hắn không có khả năng quên đi được a!

Khi hắn quay lại thì quả nhiên lúc này Eva đang mỉm cười nhìn hắn! Mặc dù nàng đang cười nhưng Lâm Tiêu không hề cảm nhận được một tia ấm áp nào mà thay vòa đó là một cơn lạnh thấu xương chạy khắp cơ thể! Nhưng khi Eva định phát tát thì lúc này giọng của một vị Tinh Linh tại nơi Tế Đàn vang lên:

“Mọi người lập tức im lặng! Lẽ sắc phong sẽ diễn ra bây giờ!”

Khi nghe đến đó Eva lập tức thu liễm lại sau đó trừng mắt nhìn Lâm Tiêu một cái sau đó dời ánh mắt về phía Tế Đài! Lúc này Nami phải nói là vô cùng hồi hộp, nàng không hề nghĩ tới sẽ có một ngày cuộc đời của của nàng sẽ thay đổi đến như vậy! Từ một đứa trẻ bị bỏ rơi đến một kẻ ngoại tộc bị ghét bỏ và cuối cùng lại trở thành một vị lãnh đạo của một bộ tộc lớn trên toàn Elder đại lục này! Điều này khiến nàng có cảm giác như là đang nằm mơ vậy!

“Nữ Hoàng bệ hạ! Mời tiến lên phía trước!” vị Nữ Hoàng trước kia tiến lên nói!

Nami nghe vậy thì gật đầu đi lên! Bỗng nhiên nàng quay lại sau đó hướng về vị Nữ Hoàng đó lên tiếng:

“Đúng rồi, ta còn chưa biết tên của ngươi a!”

Nghe Nami hỏi vị kia hơi ngẩn ra nhưng sau đó nhanh chóng trả lời:

“Ta tên là Lilly! Lamisk Lilly!”

Nami nghe xong sau đó mỉm cười đi lên phía trước! Lúc này trước mặt của nàng là một chiếc bông hoa màu trắng đang lơ lững trên không! Lúc này một vị trưởng lão đi đến trước mặt nàng cung kính nói:

“Nữ Hoàng bệ hạ! Mời ngài nhỏ một giọt máu lên đóa Hoa này!’

Nami nghe vậy thì lập tức đưa ngón tay lên cắn một cái sau đó nhỏ giọt máu của mình rơi xuống đóa hoa kia!

Khi giọt máu vừa tiếp xúc với đóa hoa thì bỗng nhiên đóa hoa sáng lên! Sau đso những cánh hoa dần nở ra từng cánh một! Khi cánh hoa cuối cùng nở xuống thì lập tức một luồng tia sáng chiếu thẳng lên thiên không mang theo đó là một luồn Sinh Mệnh Lực vô cùng nồng đậm!

“Hoa của Sinh Mệnh Thụ nở ra chứng tỏ Nữ Hoàng bệ hạ thật sự là truyền nhân của những thế hệ Đời Đầu! Hơn nữa dựa theo nồng độ Sinh Mệnh Lực phát ra chứng tỏ dòng máu của bệ hạ vô cùng tinh khiết! Lần này Tinh Linh tộc chúng ta có thể trở lại thời kỳ đỉnh phong a!” một vị trưởng lão run giọng nói!

Sau đó những cánh hoa bay ra sau đó vây quanh Nami! Sau một lúc thì chúng hình thành những mảnh lụa bao phủ cơ thể nàng! Khi những mảnh lụa được kéo xuống thì Nami xuất hiện với một bộ váy dài màu xanh, phía sau lưng nàng là đôi cánh Tinh Linh phủ xuống, trên đầu của nàng là một chiếc vương miệng màu xanh!

Thấy cảnh này, lập tức tất cả Tinh Linh lập tức quỳ xuống sau đó đồng thanh hô lên:

“Nữ Hoàng bệ hạ!” âm thanh lớn đến nỗi chấn động cả những chiếc lá xung quanh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.