Chỉ mất chút thời gian, Lý Thiên Ngọc cuối cùng cũng gặp được một cái trấn nhỏ, trấn này tên Thanh Sơn trấn.
Thanh Sơn trấn, hay còn được gọi bằng một cái tên khác đó là Ma thú tiểu trấn đơn giản có cái tên này bởi vì nó nằm ngay cạnh ma thú sơn mạch, các chỗ Tiêu Viêm hai thầy trò không xa lắm, cho nên người nơi này đa phần là dong binh, linh đánh thuê cùng những thương nhân buôn bán các loại tài liệu trên người ma thú như da, gân, móng vuốt, răng nanh,…cùng sinh ý về dược liệu.
Ven đường, Lý Thiên Ngọc nhìn thấy không ít nơi tụ tập dong binh đang uống rượu tán phét trên trời dưới đất đủ thứ chuyện không đâu, nào là trong trấn nữ nhân nào có thân hình đẹp nhất, giá cả vật liệu tăng giảm ra sao, nơi nào bên trong ma thú sơn mạch nguy hiểm nhất…
Bên trong trấn thời điểm này rất náo nhiệt, người cũng không ít, Lý Thiên Ngọc theo bản đồ chỉ dẫn, rất nhanh liền trông thấy Vạn Dược trai, hắn âm thầm vận dụng U ảnh quyết, bên ngoài trùm lấy một tầng ám chi lực, toàn thân dường như hóa thành hắc ám u linh, không một tiếng động tiến vào.
U ảnh quyết môn này ẩn nặc pháp quyết rất lâu hắn đã không có sử dụng, tuy cấp bậc không cao, chỉ đạt tới Huyền cấp, thế nhưng ở trong thế giới này cũng coi như một môn Địa giai ẩn nặc công pháp hiếm có, đương nhiên lý do thật sự đó là từ khi lĩnh ngộ pháp tắc, hắn đối với mấy môn huyền cấp công pháp cùng võ kỹ có phần không vào được bên trong pháp nhãn của hắn, cho nên rất ít sử dụng.
Lại nói thêm là nếu đối phương không cao hơn hắn hai bậc, như vậy đối phương sẽ không cách nào phát giác được thực lực chân thật của hắn, mà điều kiện như vậy, e rằng có là Đấu đế cũng làm không được vì hắn hiện tại cũng đã là Đấu thánh.
…
Bên trong dược trai, Lý Thiên Ngọc rất nhanh tìm tới vị trí của Tiểu Y Tiên, có điều ngay khi hắn lẻn vào bên trong phòng, đột nhiên hệ thống phát ra thông báo hắn vậy mà trúng độc.
“Đinh, ký chủ rơi vào trạng thái xấu, cụ thể nhiễm phải hỗn hợp Thất văn xà độc, Mạn đà la độc, Li hỏa độc!”
Lý Thiên Ngọc khi nghe được đầu trông báo này liền ngẩn cả người, sau đó, đầu óc bỗng nhiên bị một hồi choáng váng tập kích để hắn không thể xem nhẹ, lập tức vận lên Hỗn nguyên thôn khí công hấp thu độc dược.
Tuy rằng trước kia, hắn tu luyện Hỗn nguyên thôn khí công thì trên cơ bản là thân thể bách độc bất xâm, những loại độc bình thường đối với hắn hoàn toàn không có tác dụng, thế nhưng điều đó không có nghĩa hắn không thể trúng độc, lại nói môn công pháp này điểm đặc biệt chính là có thể hấp thu độc dược để đề cao kháng tính thân thể, từ đó mới chân chính có thể nói là bách động bất xâm, Tiểu Y Tiên loại độc này, muốn vặn ngã hắn, e rằng còn thiếu chút hỏa hầu.
Chỉ luân chuyển mấy chu thiên công pháp, Lý Thiên Ngọc cơ thể đã hoàn toàn sinh ra kháng tính đối với loại độc vừa rồi, như vậy, sau này nếu một lần nữa gặp lại độc này, hệ thống cũng không còn tiếp tục phát ra cảnh báo nữa, sau đó hắn mới chú ý tới nữ tử trước mắt, vừa nhìn thấy nàng, Lý Thiên Ngọc liền có thể trăm phần trăm chắc chắn đây chính là Tiểu Y Tiên.
Không thể không nói Tiểu Y Tiên này dung mạo so với Nhã Phi hay Vân Vận đều không có chút nào thua kém, ngũ quan tinh xảo thanh tịnh mỹ lệ, thân hình mảnh khảnh hơi cao, eo nhỏ mảnh mai nhu nhược để người ta cảm giác như chỉ cần dùng sức hơi mạnh một chút liền bẻ gẫy cho nên đối đãi với nàng phải đặc biệt nhẹ nhàng.
Tiểu Y Tiên trên thân khoác lấy một tầng bạch sắc xiêm y phối hợp một mái tóc dài đen nhánh như thác đổ càng làm tăng lên vẻ tịnh lệ của nàng, nếu như Nhã Phi là dạng ngự tỷ yêu mị tận xương chuẩn một cái vưu vật để người nhìn qua liền thú huyết sôi trào, Vân Vận khí chất trang nghiêm cao quý như một vị nữ hoàng, Cổ Huân Nhi tinh nghịch hoạt bát cùng kiêu ngạo, thì nàng, Tiểu Y Tiên, như một đóa bạch liên thanh khiết, không nhuốm chút bụi trần.
Vẻ đẹp tinh khiết cùng khí chất thoát tục của nàng để Lý Thiên Ngọc cảm thấy thật sâu cuốn hút, có chút không muốn rời mắt.
Tiểu Y Tiên lúc này đang một bên xem lấy y thư, một bên cầm lấy dược liệu bỏ vào bên trong dụng cụ dùng để nghiền thuốc, tâm thần rất chăm chú.
Mất một hồi lâu, Lý Thiên Ngọc có chút tiếc nuối, rời đi ánh mắt, sau đó lặng lẽ trở ra ngoài, đi tới một bên khách điếm, thuê lấy một gian phòng nghỉ lại, chờ thời cơ.
Nếu hắn không nhầm thì lúc này Tiểu Y Tiên đã phát hiện ra cái hang động kia, cho nên hắn chỉ cần chờ khi nàng công khai tuyển mộ dong binh, hắn liền gia nhập vào trong, như vậy liền có thể tiếp xúc tới nàng.
Quả nhiên, Lý Thiên Ngọc chỉ phải đợi thêm hai ngày sau, Tiểu Y Tiên ở ngã tư đường công khai chiêu mộ dong binh, muốn nhờ đó hộ tống mình vào núi hái thuốc, đương nhiên hắn biết, đây chỉ là cái cớ, còn nguyên nhân là bởi nàng muốn che lấp mục đích chính của mình.
Lý Thiên Ngọc cũng không thiếu nghe thấy rất nhiều người đang bàn tán về nàng.
“Oa…là Tiểu Y Tiên của Vạn Dược trai đang tuyển người!”
“Chậc…chậc, thật đẹp, nhìn cái eo nhỏ chân nhỏ kia mà xem, thật làm người ta không cầm lòng được a!”
“Ngu ngốc, liệu mà giữ mồm giữ miệng, nói cho ngươi biết một điều đó là hầu như toàn bộ dong binh trong trấn đều đã từng được Tiểu Y Tiên cứu chữa, không muốn chết thì đừng có mở miệng nói linh tinh, nếu để đám người đó nghe thấy bảo đảm cắt mất lưỡi của ngươi!”.
“Ha hả,…ta cũng chỉ nói thôi mà…”
“…”
Chỉ thấy một vòng tiếp một vòng dong binh quây xem, chính giữa, Tiểu Y Tiên mặc dù đang trong quá trình tuyển nhận nhưng nàng cũng không quên thay đám dong binh xem bệnh, nụ cười ấm áp thánh thiện của nàng để cho đám dong binh tựa như gặp nữ thần, đồng loạt ngẩn ngơ, ngay cả Lý Thiên Ngọc cũng không ngoại lệ.
Khẽ giật mình tỉnh lại, Lý Thiên Ngọc thầm than Tiểu Y Tiên khí chất thật khó có được, sau đó hắn cũng không muốn đi một chuyến tay không, trên người nổi lên một tầng phong thuộc tính bình chướng đi tới, hắn đi tới nơi nào, một đám dong binh không tự chủ bị vạt ra nhường đường, theo đó tiếng chửi bới thô tục liên tiếp vang lên.
“Cmn, là tên vương bát đản nào đẩy lão tử!”
“Á đù, chen gấp như vậy là muốn sớm đi đầu thai sao!?”
“A…con bà ngươi, dẫm vào chân lão tử rồi, mau đền tiền thuốc men!”
“Này thì thuốc men…chơi con mẹ ngươi thuốc men, các huynh đệ, xử lý hắn!”
“…”
Lý Thiên Ngọc cũng không lý gì đến đám người này, hắn vẫn thản nhiên bước tới, đối với Tiểu Y Tiên nói:
“Xin hỏi, các ngươi là đang tuyển người sao?”
Tiểu Y Tiên đột nhiên thấy trước mắt hiện ra một vị công tử, phong thái nhẹ nhàng, nàng cũng cực kỳ kinh ngạc, bởi lẽ nếu so sánh Lý Thiên Ngọc với đám dong binh xung quanh, hắn chẳng khác nào hạc giữa bầy gà, khí chất, y phục, hoàn toàn khác biệt với những người còn lại.
Bên cạnh Tiểu Y Tiên là một vị dong binh tuổi tác tầm trung niên, nhìn lấy Lý Thiên Ngọc một bộ thư sinh, rất không vừa ý nói thẳng:
“Vị huynh đệ này, nơi này chỉ tuyển đấu giả trở lên, nếu không có tu vi đấu giả, xin đừng quấy nhiễu chúng ta công việc!”
Tiểu Y Tiên tuy hiếu kỳ, thế nhưng nàng mục đích chuyến đi lần này có khác, cho nên cũng không có muốn phát sinh việc gì ngoài ý muốn, cho nên mặc cho vị dong binh trung niên đại thúc kia lên tiếng, một dạng chuyện này do hắn làm chủ, ta không quyết định được.
Thấy vậy, Lý Thiên Ngọc nhếch miệng cười nói:
“Đương nhiên ta biết quy củ…”
Nói xong, từ trên người hắn dâng lên một tầng đấu khí, khí tức nhất tinh đại đấu sư hoàn toàn bộc lộ ra để cả đám người không kìm được kinh hô.
“Đùa sao, tiểu tử này nhìn vẻ ngoài mới chỉ tầm hai mươi vậy mà đã là một vị đại đấu sư, con bà nó, lão tử cảm thấy hơn hai mươi năm nay muốn sống trên thân cẩu rồi!
“Ghê gớm a! Ta hai mươi bảy tuổi vẫn còn là tứ tinh đấu giả, hắn vậy mà lại là hàng thật giá thật đại đấu sư!”
Trung niên nhân hiển nhiên cũng chỉ mới là đấu sư tam tinh, cho nên thân hình chấn động một cái, vội chấp tay run giọng nói:
“Tiền bối, vãn bối trước đó mạo phạm, xin tiền bối rộng lòng tha thứ!”
Hắn cũng không còn cách nào khác, vì ở đấu khí đại lục, thực lực vi tôn, ngay cả nơi nam vực cằn cỗi cũng là như vậy, lại thêm ở bên trong giới dong binh không thiếu những việc như thế này, chỉ vì một câu nói đắc tội cường giả mà chết oan chết uổng, cho nên hắn cái giá hạ rất thấp, kém chút muốn quỳ xuống cầu xin Lý Thiên Ngọc tha thứ.
Khoát tay, Lý Thiên Ngọc chẳng đáng nói:
“Không sao, người không biết không có tội, như vậy ta có thể gia nhập vào đội ngũ này chứ?”
Gật đầu như giã tỏi, trung niên đại thúc vội vàng đáp:
“Có thể, có thể…tiền bối, lần này nhiệm vụ hoàn thành, một nửa thù lao liền quy về tiền bối, không biết như vậy có được không?”
Lý Thiên Ngọc gật đầu lại lắc đầu, hắn nói:
“Không cần, các ngươi cứ như bình thường chia đều là được!”
Trung niên nhân nghe thế, thầm nghĩ vị tiền bối này tính cách xem ra cũng ôn hòa, cho nên hắn tâm tình cũng thong dong hơn nhiều, vội nói:
“Như vậy, chúng ta xin cảm ơn vị tiền bối này, không biết tiền bối tục danh?”
“Ừ, ta họ Lý!”
“Thì ra là Lý tiền bối, như vậy không biết tiền bối ở tại nơi nào? Để khi đoàn hộ tống khởi hành, vãn bối sẽ đích thân đến thông báo cho tiền bối!”
“Ta ở khách điếm gần Vạn Dược Trai, ngươi đến đó gặp tiểu nhị là có thể biết được!”
…
Xong việc, Lý Thiên Ngọc liền quay đầu rời đi, để một bên Tiểu Y Tiên hơi bất ngờ, nàng không nghĩ tới vậy mà có người cũng không thèm nhìn nàng một chút, để nàng có chút hơi mất mác cảm giác.
Tuy nàng chán ghét người khác nhìn mình chằm chằm, nhưng dù sao nàng cũng là một nữ tử, trong lòng có chút hư vinh nho nhỏ, vậy mà giờ đây lại bị người không nhìn, cho nên tâm lý mới có chút mẫu thuẫn như vậy.
Lý Thiên Ngọc đương nhiên muốn nhìn Tiểu Y Tiên, thế nhưng hắn biết nếu mình làm như vậy sẽ khiến nàng đối với mình cảnh giác, vì dù sao một tên đại đấu sư thực lực mạnh có thể nói là hơn toàn bộ người trong đoàn đội lại đối với bản thân nàng để ý, sự phòng bị chắc chắn sẽ để cho Tiểu Y Tiên tiềm thức đối với mình lảng tránh, như vậy muốn tiếp cận nàng sẽ rất khó khăn, mà hắn muốn phao được nàng, đã khó lại càng khó hơn.