Rung Động

Chương 10




Dịch giả: alreii

Không biết tại sao, trong những chuyện tình cảm thì hầu như phụ nữ luôn là phía bỏ ra nhiều hơn. Vì vậy cho dù Quảng Lăng Chỉ Tức từng nhiều lần tỏ vẻ không cần, Cảnh Trừng vẫn chủ động gánh vác trách nhiệm mỗi ngày online giúp anh làm hết nhiệm vụ, hơn nữa còn cảm thấy vui vì điều đó.

Mấy ngày đầu, tất cả còn trời yên biển lặng, cô login tài khoản Quảng Lăng Chỉ Tức du sơn ngoạn thủy, thuận tiện trải nghiệm cảm giác trêu chọc mấy em gái một chút.

Thỉnh thoảng có vài người quen trong bang hội gửi tin nhắn riêng, tìm anh có chuyện. Cảnh Trừng đều trả lời một câu: Mình không phải chính chủ.

Tiếp theo đối phương tất nhiên sẽ hỏi: Bạn là?

Cảnh Trừng lại trả lời: Bé Ngoan.

Sau đó sẽ nhận được một từ sáng tỏ lại mập mờ: À~~~

Cảnh Trừng đối với chuyện này làm mãi không biết chán, như đang im lặng tuyên bố chủ quyền.

Trải qua mấy ngày bình thường như vậy. Có lẽ do cuộc sống trôi đi quá mức nhàn hạ, cho nên khi bất ngờ có chuyện, Cảnh Trừng thậm chí không thể biết tin ngay.

Ngày đó, cô như thường lệ login vào tài khoản Quảng Lăng Chỉ Tức làm nhiệm vụ. Vừa truyền tống đến bản đồ dã ngoại, còn chưa kịp lên ngựa thì cô đã bị một đám người xông ra chặn lại giữa đường.

Kênh trò chuyện phụ cận đang spam điên cuồng.

[Chửi Ngươi Một Vạn Lần]: Nhạn tổng!! Là anh sao?! Anh thật sự quay lại rồi?!

[Mặc Huyết Diên]: Nhất định là Nhạn tổng! Trong tên cũng có một chữ "Lăng"!

[Loạn Chút Là Ghép Đôi]: Nhạn tổng đừng chạy! Nhạn tổng cầu chụp ảnh chung!

[Cố Dương Linh]: Nhạn tổng thêm hảo hữu có được không (o_`o) Để ý em có được không! Hu hu hu, trả lời một từ thôi cũng được!

[Bạn Cũng Là Nấm Sao]: Nhạn tổng, Nhạn tổng, Nhạn tổng!!!

Cảnh Trừng:??

Cô chậm chạp ngửi được mùi gì đó sai sai, vội vàng mở nhật ký trò chuyện của bang hội ra kiểm tra.

Trong bang hội đã sớm nổ tung rồi.

[Tế bào tạo máu cần cù của Nhạn tổng]: Là ai để lộ tài khoản phụ của Nhạn tổng ra ngoài? Đăng lên diễn đàn rồi, giờ mọi người đều biết hết!!

[Giọng trầm thấp không giận tự uy của Nhạn tổng]: Không biết nữa, tên phản đồ nào? Ta mà tìm ra, ta sẽ quất chết nó!

[Đầu ngón tay mềm mại của Nhạn tổng]: Xảy ra chuyện gì, xảy ra chuyện gì?

[Cái rốn đáng yêu của Nhạn tổng]: Cậu tự lên diễn đàn xem đi, không biết là ai post ID tài khoản phụ của Nhạn tổng lên, bây giờ mọi người đều đang thảo luận.

[Cái ấy cứng cáp của Nhạn tổng]: Móa, sao có thể làm ra chuyện tổn hại lợi ích đoàn đội như vậy hả?! Bà đây sắp gặp phải một cơn sóng công kích của tình địch rồi!

(Nhân viên quản lý) [Đốm đồi mồi mãi không biến mất của Nhạn tổng]: Má ơi, đã có mười mấy yêu cầu xin vào bang, có đồng ý hay không đây?

...Sau hơn nửa giờ gà bay chó sủa, tình cảnh đã loạn cả lên. Cuối cùng bang chủ Liên Hoa mới chậm rãi xuất hiện, tạm thời giải quyết rắc rối.

Đối với hiệp sĩ nào thành tâm vào bang, tất nhiên Túng Ca sẽ không cự tuyệt ai cả. Nhưng trước khi Nhạn Lăng tự mình lên tiếng thì mọi người thống nhất tạm thời không công bố ra ngoài việc anh đã quay lại.

Vì vậy, chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, nhóm chat của bang vốn từ ba trăm người tăng vọt lên một ngàn người. Người tới chậm chỉ có thể đứng ngoài cửa giương mắt trông mong.

Bởi vậy, nhóm chat trong bang hội càng trở nên náo nhiệt hơn, tiếng tin nhắn mỗi ngày vang tít tít không ngừng.

Những cơ quan có thể gọi tên trên người Nhạn tổng đều bị chiếm dụng, so với thường ngày, những bộ phận cơ thể này thổ lộ càng ra sức hơn, cách thổ lộ cũng nhiều vô số kể, khiến người ta mở rộng tầm mắt.

Thơ tình tự chế, icon tự chế, biên tập tình ca, phóng bao lì xì... Dùng hết tất cả các khả năng hấp dẫn sự chú ý của Nhạn tổng, chỉ mong chờ một lúc nào đó, cái hình đại diện màu xám kia có thể sáng lên, ít nhất cũng đáp lại một câu.

Cảnh Trừng lặng lẽ xem náo nhiệt từ khi bắt đầu đến hạ màn, nhưng từ đầu đến cuối không dám mở miệng hừ một tiếng. Cô luôn cảm thấy nguồn gốc chuyện này là từ mình, lúc này vẫn nên giảm thấp sự tồn tại là an toàn nhất.

Mỗi ngày cô vào tài khoản Quảng Lăng Chỉ Tức đều có thể nhận được hơn trăm tin nhắn riêng oanh tạc, lag đến nỗi rớt mạng, bất đắc dĩ đành phải tạm thời ngưng việc luyện cấp.

May thay trong khoảng thời gian này, "nhân vật chính" thực sự quá bận rộn, không rảnh để ý đến thế giới ảo này, vì vậy không bị ảnh hưởng quá lớn.

Trong nháy mắt bang hội có thêm nhiều người mới như vậy, tất nhiên không thể thiếu được mấy người "đặc thù".

Cảnh Trừng chú ý thấy, trong bang hội không biết tự bao giờ đã hình thành mấy nhóm nhỏ. Ngày thường, lúc nói chuyện ở trong nhóm chat cũng khó tránh khỏi tranh chấp vài câu. Cô chỉ đứng bên quan sát, vẫn không tham dự vào.

Học sinh tốt nghiệp cấp ba và sinh viên đã lần lượt bắt đầu nghỉ hè. Dương Dịch lại được tự do lên mạng, muốn lấy lại quyền sử dụng tài khoản Bé Ngoan từ Cảnh Trừng.

Cảnh Trừng suy nghĩ một chút, không từ chối. Nhưng cô nhiều lần dặn dò cu cậu, lúc nói chuyện trong nhóm chat thì chú ý một chút, đừng có tùy tiện gây rắc rối nữa.

Ai ngờ cô vừa nói như vậy chưa được hai ngày, Dương Dịch đã gây chuyện rồi.

Tên nhóc này tính tình thẳng thắn, hoàn toàn không biết nhìn mặt đoán ý, không chút nhận ra bây giờ lập trường của "bản thân" trong nhóm chat khá là tế nhị.

Ngòi nổ là một người mới có hành động rất phách lối trong nhóm chat, từ cái tên gọi dài ngoằng của cô ta là có thể hiểu - [Người ta bị thương mau đỡ người ta lên giường Nhạn tổng không phục cấm cãi].

Bình thường đối với hành vi của cô ta, mọi người vẫn có phần phê bình kín đáo, nhưng vẫn không vạch rõ ra. Còn Dương Dịch thì chính là boy ngay thẳng, chim đầu đàn trước họng súng.

Ngày đó, trong nhóm chat QQ của bang hội.

[Người ta bị thương mau đỡ người ta lên giường Nhạn tổng không phục cấm cãi]: Chủ nhật này có ai cùng em đánh PK không? Không có thì đợi chốc nữa em hỏi lại (^o^)/~

Dương Dịch: Ở trên là người mới à? Có thể đổi tên nick ngắn chút không?

[Người ta bị thương mau đỡ người ta lên giường Nhạn tổng không phục cấm cãi]: Không phải người mới, bạn có đánh PK không?

Dương Dịch: Bạn đổi tên nick ngắn chút lại trước đã.

[Người ta bị thương mau đỡ người ta lên giường Nhạn tổng không phục cấm cãi]: Có anh đẹp trai nào chịu đánh PK chung với người ta không ~ em còn thiếu mười mấy điểm là có thể đánh tinh anh rồi ~

Dương Dịch vẫn không sờn lòng: Bạn đổi tên nick ngắn lại một chút đi, che khung chat quá.

Mầy lần nói mãi không bỏ rốt cuộc đã khiến em gái đó khó chịu, im lặng mấy giây rồi hỏi: Trong bang có quy định không thể dùng tên nick dài sao?

Dương Dịch: Không có.

[Người ta bị thương mau đỡ người ta lên giường Nhạn tổng không phục cấm cãi]: Nếu đã không có, vậy tại sao bạn cứ bắt tôi đổi?

Dương Dịch: Tên bạn quá dài, vừa nói cái là che khung chat.

[Người ta bị thương mau đỡ người ta lên giường Nhạn tổng không phục cấm cãi]: Sao chỗ tôi nhìn không bị che?

Dương Dịch: Tôi xem bằng điện thoại.

[Người ta bị thương mau đỡ người ta lên giường Nhạn tổng không phục cấm cãi]: Bạn khẳng định bạn không phải đang nhắm vào tôi chứ?

Dương Dịch chẳng hiểu gì cả: Tôi nhắm vào bạn làm gì?

[Người ta bị thương mau đỡ người ta lên giường Nhạn tổng không phục cấm cãi]: Làm sao tôi biết bạn nhắm vào tôi làm gì?

Lúc này có người nhảy ra nói chuyện giúp Dương Dịch.

[Đốm đồi mồi mãi không biết mất của Nhạn tổng]: Cô bé vẫn nên đổi lại đi, tên đúng là quá dài rồi, tên dài nhất chỗ bọn tôi chỉ có mười chữ.

[Người ta bị thương mau đỡ người ta lên giường Nhạn tổng không phục cấm cãi]: Tôi không đổi đó, nhóm chat trong bang hội lại không có quy định, dựa vào cái gì bảo tôi đổi? Tôi thích tên nick dài đó, muốn giữ cá tính cũng không được à?

[Đốm đồi mồi mãi không biến mất của Nhạn tổng]: Nói đạo lý không được, người mới đúng là lập dị.

Trong bang cũng có không ít thành viên cũ nhảy ra bất bình cho cô nàng, trách móc Dương Dịch.

[Sợi râu lún phún cực kỳ đâm tay của Nhạn tổng]: Bé Ngoan, nếu không phải bởi vì cô xúi giục Nhạn tổng đăng nhập tài khoản thì đâu có xảy ra chuyện này? Cô lấy tư cách gì chỉ trích người khác?

[Lông mày thẳng hàng của Nhạn tổng]: Đúng đấy, thêm nhiều người vào nhóm chat như vậy còn không phải do cô gây ra, trước khi nói người khác nên kiểm điểm lại bản thân trước đi.

[Giọng trầm thấp không giận tự uy của Nhạn tổng]: Đừng ỷ vào mình là đồ đệ của Nhạn tổng mà ra vẻ ta đây. Tôi khuyên cô có thời gian thì nên rèn luyện so tài với người khác nhiều vào, đừng làm tổn hại danh tiếng của Nhạn tổng.

Dương Dịch nhất thời bị nói đến á khẩu không trả lời được. Dù sao mọi người nói là những chuyện không liên quan tới cậu nhóc, nên đành phải im lặng cho yên chuyện.

Mấy ngày sau, Cảnh Trừng mới biết được chuyện này từ miệng Dương Dịch. Lúc đó Dương Dịch đã rời bang, gia nhập vào một bang hội khác.

Cậu ta ở trong trò chơi chẳng ràng buộc với ai, tất nhiên hành động tự do, kiếm được một nữ sư phụ khác liền cứ thế mà chạy vào bang hội của sư phụ mới, để lại một cục diện rối rắm cho Cảnh Trừng thu dọn.

Tất cả mọi người đều cho rằng Bé Ngoan là giận dỗi thoát khỏi bang, vừa cảm thấy chẳng đáng thay cô, vừa cho rằng cô mong manh dễ vỡ quá. Sau khi xảy ra chuyện, mấy quản trị viên kéo nick Bé Ngoan vào lại nhóm chat lấy lệ. Cảnh Trừng không biết làm sao, dứt khoát để qua một bên, coi như không nhìn thấy.

Chuyện này không giải thích rõ được, Cảnh Trừng lười nói nhiều, hơn nữa cũng không cần thiết. Cô vốn cũng không có thiện cảm với cô gái tự xưng là Người Ta kia, Dương Dịch vừa vặn làm thay chuyện cô không dám làm.

Nhạn tổng vẫn luôn không quan tâm đến chuyện lông gà vỏ tỏi trong bang, lần này lại đặc biệt gọi điện cho Cảnh Trừng hỏi nguyên do sự việc.

- Sao đột nhiên rời nhóm chat vậy?

Anh hỏi thẳng vào vấn đề.

Cảnh Trừng ấp úng chốc lát, nói:

- Là em họ của em rời, cũng không có chuyện gì, chỉ là muốn đến bang hội khác chơi một chút.

Nhạn tổng trầm mặc mấy giây, hỏi:

- Nghe Liên Hoa nói em có mâu thuẫn với mấy người trong bang?

- Cũng không có... mọi người đều rất tốt với em.

- Vậy tại sao rời bang?

Cảnh Trừng không tiếp lời, dứt khoát ngậm miệng không lên tiếng.

Nhạn tổng nói tiếp:

- Đợi chốc lát anh gọi quản lý kéo em vào lại, đừng sợ, có chuyện gì anh gánh.

Cảnh Trừng vẫn không nói lời nào.

- Không phải em nói muốn học làm chỉ huy sao? Em ở trong bang anh mới dễ chăm sóc em được.

-...

Rời bang hội sẽ khiến cho quan hệ giữa cô với Nhạn tổng trở nên xa cách sao? Cảnh Trừng thật đúng là chưa suy xét đến vấn đề này.

Cảnh Trừng hồi lâu không tỏ thái độ, Nhạn tổng có thể là cảm giác được mâu thuẫn của cô, cũng không miễn cưỡng nữa.

- Như vậy đi, em cứ ở bang khác, đợi lúc nào muốn quay lại thì quay lại.

Anh hòa hoãn nói.

- Được ạ.

- Đúng rồi.

Nhạn tổng đột nhiên chuyển đề tài.

- Ngày mai anh đến thành phố X, sẽ ở lại hai ngày.

Cảnh Trừng bỗng thấy căng thẳng, mang theo dự cảm nào đó trả lời:

- Vâng.

Quả nhiên nghe anh nói một câu:

- Chúng ta gặp mặt nhé?

-...

-----oo0oo-----

Truyện được dịch và biên bởi cộng đồng dịch giả diễn đàn Bạch Ngọc Sách.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.