[Quyển 1] [Xuyên Nhanh] Nữ Phụ Ác Độc Đều Bị Ta Ngược

Chương 84: 84: Tướng Quân Biên Quan 39 - Đều Mang Ý Xấu




"Lão phu nhớ rõ, trong phủ Nhị hoàng tử có rất nhiều cơ thiếp, chuyện lớn như chủ mẫu qua đời, sao lại không thấy các nàng tới đây cúi chào!" Lý ngự sử đột nhiên hỏi.

Không phải là ông ta quan tâm đến việc nhà của Nhị hoàng tử, mà là hoài nghi việc nữ nhi chết có quan hệ với cơ thiếp trong phủ Nhị hoàng tử! Đặc biệt là Tả Phiên Phiên vẫn luôn không hợp với nữ nhi của ông ta! Hiềm nghi của nàng ta là lớn nhất!

Nhị hoàng tử giống như đã sớm dự đoán được ông ta sẽ hỏi như vậy, liền trả lời "Bổn cung ngại các nàng khóc sướt mướt, quấy nhiễu sự thanh tĩnh của Thiền Nhi!"

Thời điểm còn sống không phải cũng không có một ngày nào thanh tĩnh hay sao, lúc chết rồi mới nói mấy câu dễ nghe!

Dưới đáy lòng Lý ngự sử hừ lạnh một tiếng.

"Còn thỉnh Nhị hoàng tử đối xử tốt với di thể của Thiền Nhi, lão phu còn có chuyện quan trọng cần phải làm!" Lý ngự sử vung tay áo liền chuẩn bị rời đi.

Nhị hoàng tử vội vàng che ở trước mặt ông ta, "Cữu cữu đang trách ta không bảo vệ tốt biểu muội sao? Chuyện này ta đúng thật là có sai! Nếu cữu cữu trách ta thì ta cũng không có điều gì để nói! Ta nhất định sẽ an táng di thể của biểu muội thật tốt, làm một lễ tang thật đẹp cho nàng ấy!"

Lý ngự sử không kiên nhẫn nói: "Việc này để sau lại nói! Hiện tại lão phu không có thời gian ở chỗ này để nghe Nhị hoàng tử sám hối! Nếu Nhị hoàng tử thiệt tình ăn năn thì nên tra ra nguyên nhân cái chết của Thiền Nhi đi! Không phải chỉ nghe lời nói của thái y liền đưa ra kết luận!" Nói xong, Lý ngự sử liền tránh khỏi Cảnh Hồng, vội vàng rời đi.

Cảnh Hồng nhìn sắc trời bên ngoài, cảm thấy sự tình đại khái đã thành công, cũng không ngăn Lý ngự sử lại.

Lý ngự sử ra khỏi phủ Nhị hoàng tử liền đi thẳng đến hoàng cung, vào cung liền đi thẳng đến Thừa Ân cung của Lý quý phi.

Cung nhân đi vào thông báo, không bao lâu sau liền ra tới.

Chỉ là kết quả lại ngoài ý muốn của Lý ngự sử, Lý quý phi lại nói thân thể không khoẻ, không tiện gặp khách!

"Làm phiền Tú Xuân cô cô lại đi thông báo một tiếng! Bản quan thật sự có chuyện quan trọng, cần gặp quý phi ngay lập tức! Hôm nay, Nhị hoàng tử phi đột nhiên chết bất đắc kỳ tử ở bên trong phủ! Bản quan cảm thấy việc này thật là kỳ quặc! Còn thỉnh quý phi làm chủ cho Thiền Nhi!" Lý ngự sử gấp đến độ than thở khóc lóc!

Tú Xuân cô cô là đại cung nữ bên người Lý quý phi, cũng là thân tín của quý phi, ngày thường cũng biết người một nhà Lý ngự sử đều có tính tình cao ngạo, làm gì có khi nào ăn nói khép nép cầu xin người khác như vậy! Tú Xuân cô cô thấy Lý ngự sử khóc lóc cầu xin, cảm thấy không đành lòng.

Huống chi, bà ta cũng cảm thấy quý phi làm như vậy không tốt lắm! Làm gì có đạo lý từ bỏ thân nhân mà tin tưởng người khác! Tả Phiên Phiên kia vừa nhìn liền biết không phải là người tốt! Đầu óc toàn là quỷ kế!

"Ngự sử đại nhân, ngài đừng làm như vậy! Nô tỳ đảm đương không nổi! Không phải nô tỳ không muốn truyền lời, mà là quý phi căn bản không muốn gặp ngài! Nô tỳ liền nói thật với ngài! Bên trong đã có một vị đến sớm hơn ngài! Quý phi không muốn gặp ngài, tám chín phần mười chính là do nàng ta khuyến khích!" Tú Xuân cô cô nhìn trái phải, nhỏ giọng nói với Lý ngự sử.

Lý ngự sử sửng sốt, thanh âm sắc nhọn hỏi, "Là ai?"

Tú Xuân cô cô mang vẻ mặt chán ghét nói: "Còn không phải là Tả Phiên Phiên kia sao! Sáng sớm nàng ta đã tới đây! Quý phi cùng nàng ta hàn huyên một hồi lâu! Cũng đuổi nô tỳ ra ngoài!"

Đáy lòng Lý ngự sử trầm xuống, ông ta giống như đột nhiên hiểu rõ.

Chẳng trách, lúc nãy, thời điểm ông ta muốn rời đi, thế nhưng Nhị hoàng tử lại phá lệ ngăn ông ta lại, nói với ông ta những lời vô nghĩa! Còn lúc đại phu của ông ta mang đến kiểm tra di thể của Thiền Nhi, Nhị hoàng tử cũng không hoang mang chút nào!

Đây là một âm mưu!

Quan trọng nhất chính là, hiện tại Lý quý phi cũng bị kéo vào! Thái độ của Lý quý phi làm trái tim của ông ta trở nên lạnh lẽo! Thiền Nhi chính là chất nữ của bà ta cơ mà, sao bà ta có thể làm như vậy!

Tú Xuân cô cô không chú ý tới Lý ngự sử đã thay đổi sắc mặt, bà ta vẫn tự nói một mình: "Ngự sử đại nhân, ngài nhất định phải khuyên nhủ quý phi nương nương! Không thể để nàng mơ hồ liền bị người khác lừa như vậy! Ai da! Đại nhân, sao ngài lại đi rồi? Ngài không gặp quý phi sao?"

Lý ngự sử không quản Tú Xuân cô cô kêu to ở phía sau, thất hồn lạc phách mà trở về phủ ngự sử.

Ông ta phải suy nghĩ một chút, suy nghĩ kế tiếp nên làm như thế nào, suy nghĩ làm thế nào để giúp nữ nhi báo thù, suy nghĩ xem thử về sau Lý gia nên đi nơi nào!

Trong cung Thừa Ân, Lý quý phi nghe nói Lý ngự sử đã đi rồi, trong mắt hiện lên một tia không đành lòng, nhưng sau đó lại bị một tia kiên định thay thế.

Chỉ cần có thể giúp Hồng nhi ngồi trên ngôi vị hoàng đế, cho dù trả giá bằng đại giới cũng đều đáng giá!

"Quý phi nương nương nghĩ kỹ rồi sao, rốt cuộc có muốn hợp tác với Phiên Phiên hay không? Nếu như nương nương mềm lòng, vậy thì quên đi!" Tả Phiên Phiên nói xong, liền làm bộ đứng dậy rời khỏi.

Quả nhiên, Lý quý phi sốt ruột, vội vàng đi tới giữ chặt tay nàng ta, cười nói, "Sao Phiên Phiên lại nóng vội như vậy! Tốt xấu gì ngươi cũng là con dâu của bổn cung, sao lại kêu là nương nương, phải kêu là mẫu phi!"

Tả Phiên Phiên trở lại chỗ ngồi một lần nữa, "Phiên Phiên bất quá chỉ là một thị thiếp, không đảm đương nổi hai chữ con dâu! Cũng không dám làm hỏng quy củ!"

Trên mặt Lý quý phi biểu lộ ra vẻ từ ái đối với tiểu bối, trong lòng lại thầm hận Tả Phiên Phiên không biết điều.

Chờ Hồng nhi thành công bước lên ngôi vị hoàng đế, Tả Phiên Phiên liền không còn giá trị lợi dụng, đến lúc đó bà ta cũng không còn gì đắn đo! Chỉ cần giao Tả Phiên Phiên cho Lý gia, bà ta tin tưởng ca ca cũng sẽ thông cảm cho chính mình, cũng coi như cô cô báo thù cho Thiền Nhi!

Tả Phiên Phiên nhìn gương mặt dối trá của Lý quý phi, liền biết trong lòng bà ta đang đánh bàn tính gì! Trong lòng "Xùy" một tiếng, trong mắt có một tia khinh miệt.

Cho dù là tên Nhị hoàng tử ngu xuẩn kia, hay là lão bà tự cho mình là thông minh trước mắt, bất quá cũng chỉ là quân cờ trong tay nàng ta mà thôi.

Thế mà còn tự cho là đúng, tưởng người khác đều là kẻ ngốc à!

Hai người đều mang ý xấu.

Trong lúc nhất thời, trong lòng đều có cân nhắc của chính mình, trên mặt lại tỏ vẻ như không có chuyện gì.

"Có cái gì không đảm đương nổi cơ chứ! Chờ đến lúc Hồng nhi làm hoàng đế, ngươi chính là Hoàng Hậu! Đương nhiên chính là con dâu của bổn cung!" Lý quý phi vỗ vỗ bàn tay của Tả Phiên Phiên mà nói.

Tả Phiên Phiên bất động thanh sắc mà rút tay ra, cầm lấy chén trà nhấp một ngụm, "Xem ra, nương nương đã quyết định rồi! Nếu như vậy, về sau chúng ta chính là người trên một chiếc thuyền! Có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu*! Phiên Phiên cũng không giấu nữa, ở chỗ của Phiên Phiên có một bí dược hiếm có! Người dùng dược này sẽ thần không biết quỷ không hay mà chết bất đắc kỳ tử, cho dù thái y cũng không thể tra ra nguyên nhân! Nên cho ai dùng, khi nào dùng, thì nương nương hãy tự mình suy nghĩ!" Nói xong, Tả Phiên Phiên lấy ra một bình sứ màu trắng từ trong tay áo giao cho Lý quý phi.

*raw là 一荣俱荣, 一损俱损, Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn

Lý quý phi nhìn bình sứ trong tay, trong mắt hiện lên kinh ngạc, "Này..

dược này chính là cái mà Thiền Nhi.."

"Quý phi nương nương nên nói cho cẩn thận! Có làm hay không, nương nương tự mình quyết định đi! Phiên Phiên cũng không ở lại nữa, phủ Nhị hoàng tử còn có việc gấp đợi giải quyết! Phiên Phiên cáo lui!" Tả Phiên Phiên hành lễ, xoay người liền rời đi, chỉ để lại Lý quý phi cầm bình sứ trầm tư.

Tú Xuân cô cô thấy Tả Phiên Phiên đi ra, trừng mắt liếc nàng ta một cái, sau đó lập tức tiến vào trong điện.

"Nương nương!"

Lý quý phi cuống quít giấu bình sứ đi, lạnh lùng sắc bén nói, "Hoang mang rối loạn làm gì! Không hiểu quy củ!"

Chuyện Tả Phiên Phiên cùng Lý ngự sử lần lượt đi gặp Lý quý phi, Mặc Yên đã nghe thị vệ nói qua.

"Hiện tại, cục diện này vẫn nằm bên trong dự kiến của ta.

Nhưng ta vẫn tương đối tò mò, nguyên nhân cái chết của Lý Ngọc Thiền rốt cuộc là cái gì? Ta vẫn luôn có một loại dự cảm, cách chết này có thể sẽ xuất hiện một lần nữa!" Mặc Yên lười biếng dựa vào bên người Cảnh Tư, hưởng thụ thân thủ mát xa của Thế tử gia.

Cảnh Tư xoa eo nhỏ của ái thê, từ vui vẻ thoải mái cũng không thể hình dung được tâm trạng của hắn lúc này, "Chuyện này dễ thôi! Ta mang nàng đi nhìn một cái!".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.