Ps 143,7

Chương 48




"FUCK!" Ta thấp giọng mắng một tiếng.

"Ha ha." Nàng nở nụ cười.

"Ngươi cười cái gì?" Ta vừa cầm T-shirt bên cạnh lên hỏi.

"Không có a, ngươi vẫn khả ái như vậy." Nàng nhìn ta mặc T-shirt nói.

"Đi tắm trước." Ta đi ra khỏi phòng ngủ thì nói.

"Ân." Nàng gật đầu, cũng đứng dậy mặc quần áo.

Ta từ lỗ mắt mèo trên cửa nhìn ra bên ngoài, chết tiệt, nhất định là Alisha giở trò quỷ, hiện tại James, Joan, Kevin đều đứng trước cửa phòng của ta.

"Chuyện gì vậy a? Tại sao đều chạy tới đây." Ta mở cửa hỏi.

"Nhìn chính muội tỷ tỷ của ngươi a." James nói.

"A, nàng tại tắm." Ta không thể biểu hiện quá khó chịu, tránh cho bị nhìn ra cái gì.

"Vậy có thể chờ nàng sao?" Kevin không biết xấu hổ hỏi.

"A, có thể, nhưng làm ơn không nên ở lại quá muộn, ngày mai ta phải gặp lão bản." Ta nói, ta thực sự phải gặp lão bản.

"Được rồi, chúng ta gặp nàng một chút là tốt rồi." Ba người bọn họ đi vào nhà của ta.

Tự động mở TV, sau đó chiếm sô pha, bắt đầu vừa xem TV vừa nói chuyện phiếm còn vừa ăn đồ ăn vặt chờ.

Chỉ một lát sau, tiếng sấy tốc từ trong phòng tắm truyền ra.

"A, nàng sắp ra đây!" James trước tiên nói.

"Kia nhanh nhanh thu dọn, đừng để nàng nhìn thấy chúng ta như vậy." Kevin bắt đầu cấp tốc thu dọn bao bì thức ăn trên bàn trà.

"Ha! Một đám cầm thú." Ta tức giận nói.

"Không có biện pháp. Con trai đều như vậy." Joan ở bên cạnh thanh minh với ta.

Lại qua một chút, nàng mặc y phục thoải mái ở nhà, khoác khăn tắm đi ra.

"Oa! Tỷ của ngươi thực sự rất đẹp!" Kevin ên tiềng đầu tiên.

"Hi! Sao lại náo nhiệt như vậy." Nàng cười chào hỏi bọn họ.

"Tỷ tỷ ngươi có thiếu bạn trai không a?" James không có hảo ý nói.

"Xin lỗi, ta không thiếu, hơn nữa ta đối tiểu đệ đệ không có hứng thú." Nàng rất trực tiếp sảng khoái cự tuyệt.

Hai chàng trai chết tiệt lộ ra biểu tình tan nát cõi lòng.

"Ta đi trước tắm, các ngươi chậm rãi trò chuyện." Ta nói, sau đó vào phòng lấy y phục vào phòng tắm.

Chờ ta tắm xong đi ra, bọn họ vẫn còn ở đó, hình như trò chuyện rất hài lòng.

"Các ngươi cùng nàng chậm rãi trò chuyện, sáng mai ta phải gặp lão bản, ngủ trước. Trước khi đi đem phòng của ta thu dọn sạch sẽ, nếu không... Các ngươi vĩnh viễn đừng nghĩ lại bước vào đây một bước." Ta cắn răng nói, sau đó thực sự đi vào phòng ngủ.

Vốn chỉ là giận dỗi nằm, nhưng có lẽ do đợt báo cáo cuối kỳ mệt mỏi, ta cư nhiên thực sự ngủ thiếp đi.

"Bảo bối, ngươi đang ngủ sao?" Chẳng biết qua bao lâu, nàng bò lên giường, từ phía sau ôm ta.

"Ân..." Ta nửa tỉnh nửa mơ xoay người ôm lấy nàng.

"Ngủ đi, ta ở đây cùng ngươi." Nàng chui vào trong lòng ta, hôn một chút cằm của ta.

"Ta yêu ngươi." Ta thì thào nói.

"Ta cũng yêu ngươi." Ta cảm giác nàng hôn lên môi ta một chút.

Ta dám nói, đây là buổi tối ta ngủ ngon nhất trong hai năm qua.

Hôm sau, ta mở mắt ra, cảm giác đầu tiên là, hương vị của bữa sáng.

Ta rời giường, thấy nàng trong phòng bếp chiên trứng.

"Không ngủ?" Ta đi tới từ phía sau ôm lấy nàng.

"Tỉnh a." Nàng xoay người hôn lên môi ta một chút.

"Sớm như vậy?" Ta hỏi nàng.

"Giúp ngươi làm bữa sáng a! Đi đánh răng trước rồi ăn sáng." Nàng vừa trông chảo trứng vừa nói.

Ta đi vào phòng tắm, nghĩ tất cả hạnh phúc đến không thực tế.

"Sáng sớm phải gặp giáo sư?" Chúng ta mặt đối mặt ngồi xuống, nàng rót ly nước trái cây cho ta.

"Ân, hắn muốn cùng ta thảo luận về báo cáo cuối kỳ của ta và chuyện PhD." Ta uống một ngụm nước trái cây.

"Quyết định muốn học tiếp sao?" Nàng cười hỏi.

"Ân, có thể học sớm thì học, tranh thủ còn có học bổng với lại có thể khi thực tập sẽ có thời gian thì học." Ta vừa ăn vừa nói.

"Ăn chậm một chút, coi chừng nghẹn." Nàng mang theo dáng tươi cười sủng nịch như trước đây nhìn ta.

"Vậy ngươi sáng nay muốn làm gì?" Ta hỏi nàng.

"Không biết, đi dạo xung quanh một chút, xem nơi ngươi học." Nàng nói.

"A được rồi, chờ ta một chút." Ta nghĩ đưa cho nàng vài thứ.

Ta đi vào phòng, cầm điện thoại di động đi ra.

"Cái này cho ngươi." Ta đưa nàng điện thoại di động mua cho nàng.

"Cẩn thận như vậy." Nàng cười tiếp nhận.

"Nếu không ta làm sao tìm được ngươi?" Ta cúi đầu, tiếp tục ăn bữa sáng.

"Ngươi sẽ đi thật lâu sao?" Nàng hỏi ta.

"Không biết, đưa ngươi chìa khóa, nhớ mở điện thoại, bên trong đã có số điện thoại của ta, cần dùng máy vi tính thì cứ mở wifi là được." Ta vừa chuẩn bị đồ để đi ra ngoài vừa nói với nàng.

"Bảo bối," Nàng gọi, ta ngẩng đầu nhìn nàng.

"Ngươi trưởng thành." Nàng mang theo biểu tình vui mừng nói.

"Bởi vì như vậy mới có thể chiếu cố ngươi." Ta cười nói, đem vật dụng cất vào ba lô, chuẩn bị đi.

"Đi cẩn thận." Nàng theo ta đi tới cửa, đưa tay thay ta mở cửa.

"Chờ một chút." Ta giữ lại cánh tay đang đẩy cửa của nàng.

Trong nháy mắt khi nàng quay đầu lại nhìn ta, ta hôn lên môi của nàng.

Là một nụ hôn khó dứt ra.

"Được rồi, đi mau, nếu không lại đến muộn." Nàng trước rời ra môi của ta, giục ta đi.

"Hảo, ta sẽ gọi cho ngươi, bye." Ta nói xong, mang theo tâm trạng vui vẻ đi ra ngoài.

Có người yêu bên cạnh, tâm tình làm sao có thể không tốt?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.