Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 136: Chưởng sự cô cô




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trang Uyển thực tâm muốn đem việc này giải quyết cho xong.

"Thiếp thấy đại cách cách suy nghĩ cũng không phải không có lý do, Hoằng Quân dù sao cũng đã lớn so với các đệ đệ, nếu học cùng nhau cũng bất tiện. Chi bằng Tứ gia chọn thêm vài tiên sinh phụ đạo"

Dận Chân suy tư một lát, đồng ý, "Cũng thế, hai ngày này trước nghe tiên sinh nói nó cũng có chút tiến bộ"

Trang Uyển khẽ cười cười, Hoằng Quân tuổi lớn, nhìn thấy một loạt biến cố của Lý thị từ sủng thiếp xuống hàng tư vị, tâm tư nhìn qua nhìn lại cũng ít nhiều thâm trầm, so với tính trẻ con của Hoằng Thời khác biệt rõ ràng, nàng rốt cuộc là phòng người chi tâm, không dám đem chính mình Hoằng An của mình dây dưa với những hạng người này.

Thuận tâm ý đại cách cách cùng Hoằng Quân như thế nào, bất quá là những người râu ria mà thôi, lộ phô ở chỗ nào có thể thành bộ dáng gì toàn nhìn chính họ.

Trang uyển tâm tư trăm chuyển, bên kia liền lại bị Dận Chân áp xuống một chút.

Sau khi Hoằng an vỡ lòng, Trang Uyển chợt cảm thấy nhân sinh hư không hơn phân nửa.

Ngày xưa sinh hoạt quay quần bên tiểu hài tử nay trở nên nhợt nhạt, vắng vẻ, cho dù là Trang Uyển chưa bao giờ nhận đồng chính mình trong miệng Dận Chân là " bại nhi từ mẫu" lúc này cũng không thể không thừa nhận, sau khi có nhi tử chính mình một lòng đặt tâm ý vào con, từ nào đó ý nghĩa trên mà nói đã thành phủi tay.

Trang Uyển cau mày suy tư, đang nghĩ ngợi tới muốn hay không gọi Trúc Tương tới, cẩn thận hỏi một chút mấy ngày nay trong phủ có chuyện gì hay không, lại thấy Trúc Cầm sốt ruột tiến vào.

"Như thế nào......"

"Chủ tử, Vĩnh Hòa cung phái người tới."

Vĩnh Hòa cung là tẩm cung của Đức phi, lại không biết lúc này vì sao Đức phi lại sai lời tới. Mà thấy mấy cô cô trong cung tới, Trang Uyển cảm giác vì sao Trúc Cầm thần sắc bất an.

Người được Đức phi sai tới cũng xa lạ không phải là Biết Xuân, Biết Hạ mà nàng từng gặp qua. Chính là một cô cô nghiêm với thần sắc khắc, thoạt nhìn không quá lớn tuổi nhưng lại lùng, mỗi cái nhấc tay mỗi một lời nói đều rất quy củ.

Này cái gọi là truyền lời cũng là có chú ý, nếu là nói đám người Biết Xuân

là thân cận bên cạnh Đức phi thì người được sai tới lần này là đại cô cô, đại diện cho thái độ của Đức phi...

Đức phi lại sinh khí?

Trang Uyển buông tách trà, hiền lành hỏi.

"Đã một thời gian không thỉnh an Đức phi, không biết hiện Đức có vạn an? "

"Hồi tứ phúc tấn, Đức phi nương nương đều ") - Chưởng sự cô cô thần sắc như cũ đóng băng, nói thẳng.

"Lần này lão nô phụng lệnh Đức phi nương nương. Mời Tứ phúc tấn cùng Nữu Cỗ Lộc thị ngày mai tiến cung."

Trang Uyển sửng sốt, vẫn là đồng ý, "Nhiều ngày chưa thỉnh an, tất nhiên là nên, chỉ là ma ma có biết vì sao ngạch nương lại cho đòi Nữu Cỗ Lộc thị......"

"Lão nô chỉ là truyền lại đạt ý của nương nương."

Kia chưởng sự cô cô dứt khoát mà đánh gãy lời thăm dò của Trang Uyển "Nương nương còn dặn dò, Nữu Cỗ Lộc thị xuất thân hèn mọn, ở trước mặt quý nhân thất thố, trước khi Nữu Cỗ Lộc thị tiến cung lão nô cần hướng đến thêm, mong rằng tứ phúc tấn thông cảm."

"Nhưng thật ra lại làm phiền ngạch nương nhọc lòng."

Trang Uyển mỉm cười gọi người đi thu thập ra khỏi phòng, nghĩ đem người này tiễn nên, rồi lại bị chưởng sự cô cô kia đánh gãy.

"Còn thỉnh phúc tấn cùng hướng, để giám thị."

Giám thị? Ai giám thị ai?

Nữu Cỗ Lộc thị vẻ mặt mờ mịt mà bị gọi lại đây, đối với cái gọi là quý nhân trong cung muốn gặp mình một chuyện hoàn toàn không biết cho nên khi vào cửa liền bị chưởng sự cô cô gọi lại nghiêm túc trách phạt một lần, sau đó đó là một chút một chút mà giáo huấn quy củ.

"Tiến cung gặp mặt quý nhân, đương hàm đầu rũ mi, ánh mắt không được nhìn thẳng, mà là hạ xuống đủ trước...... Còn thỉnh phúc tấn làm mẫu thay"

"Quý nhân nếu có việc tương tuân, không được chần chờ, không nhanh không chậm...... Còn thỉnh phúc tấn làm mẫu."

Rõ ràng nói là muốn dạy phụ Nữu Cỗ Lộc thị, cố tình những mỗi câu đều một hai phải do nàng thực hiện, chờ đến khi Nữu Cỗ Lộc thị giáo huấn xong trở về phòng, mà quản sự cô cô còn theo sau lưng mình, Trang Uyển chung quy nhẫn nại không được, cười như không cười mà nghiêng đầu hỏi người phía sau.

"Cô cô đi theo ta làm chi? Chẳng lẽ ngạch nương không phải bảo cô cô dạy dỗ Nữu Cỗ Lộc thị sao?"

"Phúc tấn không cần nghi ngờ lão nô"

Kia chưởng sự cô cô trầm giọng nói, "Đức phi nương nương xưa nay lo lắng Tứ a ca, quan tâm chi tâm cùng đối với Thập tứ a ca chi tâm vô dị, nhiên ngày gần đây truyền ra lời đồn làm ảnh hưởng Tứ a ca, làm Đức phi nương Nương thật là trái tim băng giá. Lão nô bất quá tùy hầu phúc tấn, để tránh lại truyền ra tin đồn đãi vớ vẩn."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.