Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 133: Nói chuyện " chính sự" (H)




Thời điểm Trang Uyển trở lại Dận Chân đã thay xong, mặc kệ tóc còn hớt đã dùng chay bánh.

Bánh chay nhân là dùng bí rợ cùng trứng gà, cộng thêm một ít rau xanh băm nhuyễn. Bí đỏ vốn là từ thời Nguyên - Minh từ hải ngoại truyền tới, nhưng đối với loài cây mới mẻ này người dân vẫn còn kiêng kỵ, Trang Uyển vẫn là đề ra yêu cầu cúng cách làm phòng bếp mới dùng tới.

"Ăn như thế nào?"

Dận Chân gật gật đầu.

"Dưa đỏ này chính là dưa âm phía nam?"

Trang Uyển cười gật gật đầu..

" Tứ Gia hiểu biết thật nhiều."

Dận Chân nhìn Trang Uyển liếc mắt một cái.

"Trên bản Thảo Cương Mục nói không ít, bất quá có người thực mà hoạn ngược, vẫn là thiếu dùng cho thỏa đáng."

Trang Uyển đồng ý, sai người đưa lên nước cùng khăn lông.

"Hoằng An trở về ngủ? Ngày mai liền vỡ lòng, về sau liền phải ngày ngày vất vả."

Dận Chân không cho là đúng, ở trong chậu rửa rửa tay, sai người đem đồ lui xuống, lúc này mới tiến lên ôm bả vai Trang Uyển..

"Hài tử hoàng gia, có ai không như vậy. Năm đó khi ta ở thượng thư phòng, canh tư mỗi ngày đã luyện viết chữ, dù đó là trời đông giá rét cũng một ngày không bỏ. Mẹ hiền chiều hư con, Uyển Uyển chớ có quá chăm chút."

Trang Uyển giận liếc mắt Dận Chân một cái.

"Thiếp thân hiểu, cố tình liền để Tứ gia cho rằng tiếp thân đương ngốc."

Dận Chân thấp thấp cười một cái, sờ sờ mặt Trang Uyển.

"Chỉ sợ không ngừng ta một cái."

Nói liền có chút ngo ngoe rục rịch, bị Trang Uyển giơ tay ra sức đẩy ra

" Ban ngày ban mặt...... Nói đến, còn có việc, muốn cùng Tứ gia nói......"

Dận Chân cao hứng nào chịu dừng, một bên cắn cổ Trang Uyển, một bên cởi ra khuya áo trước ngực nàng hướng bên trong duỗi, khiến một bên vai ngọc mà lộ ra, nhìn thấy cả áo yếm bên trong.

"Nàng cứ nói......"

Trang Uyển bị xoa nắn trốn không thoát, hoảng quá không thể chạy lại bị Dận Chân đẩy lên nệm mền, thở dốc

"Hôm nay cái đại cách cách tới thỉnh an...... Nói là hãy để mỗi tiên sinh dạy dỗ một vị a ca"

Dận Chân nghe vậy không khỏi nhíu mi, nhưng động tác trên tay vẫn như cũ không ngừng, thong thả ung dung mà cởi y phục của Trang Uyển, bàn tay to tham lam xâm nhập bên trong vải yếm thêu hoa văn tinh xảo, ở đỉnh cao ngất mềm mại tinh tế sờ soạng.

"Đại cách cách sao lại nói đến việc này? ".

truyện tiên hiệp hay

Trang Uyển trừng hắn.

Chuyện gì có thể giấu diếm được mắt nam nhân, lúc này còn ở trước mặt mình giả ngu.

Trang Uyển dùng sức dắt tay Dận Chân.

"Đại cách cách đã là một tiểu cô nương, Lý thị tổng cộng đã sinh cho nó cho nó hai đệ đệ, con bé đương nhiên quan trọng chút."

Dận Chân nhìn mặt Trang Uyển như hải đường trừng mình, chỉ cảm thấy tính khí nữ nhân nhà mình như đang làm nũng, hết sức đáng yêu, nhịn không được cúi đầu, hàm chứa miệng nhỏ dùng sức toát một ngụm. Trên tay hơi hơi dùng sức, trước ngực Trang Uyển trắng nõn một đoàn liền từ yếm run rẩy mà nhảy ra dẫn dắt ánh nhìn của Dận Chân ghé mắt, ôm vòng eo nhẹ nhàng nâng lên câu lấy đầu liền ngậm lấy nàng anh đào phấn nộn.

Nho nhỏ phấn lảnh lót dịu dàng kiều nộn, giống như đậu hũ mới vừa làm, làm Dận Chân ngậm vào liền không nghĩ nhả ra, há mồm càng thêm bừa bãi mà liếm mút nhũ thịt tuyết trắng, đầu lưỡi còn chống trên đỉnh anh đào co chặt liếm láp.

Trang Uyển trực giác một cổ nhiệt khí từ nhỏ bụng gột rửa mở ra, một cổ mỏng manh tê dại từ trước ngực lan tràn mở ra, bắp đùi không khỏi gắt gao mà nâng lên, quen thuộc tình yêu thân mình mơ hồ khát vọng thân thể kề sát tiến vào, lí trí còn sót lại làm nàng dục cự còn nghênh mà đẩy bả vai Dận Chân, thanh âm kiều mềm mà kỳ cục.

"Tứ gia...... Ưmn...... Đang nói chính sự đấy!"

Dận Chân thật sâu mà hút một ngụm đoàn mềm xốp trắng nõn nhũ thịt, sau đó nhả ra một chút, lại nặng nề mà ngậm lấy, quần áo đã sớm bị động tác này của hắn kéo ra ném đến một bên, Trang Uyển thân mình ở dưới ánh nến lỏa lồ hết sức mê người, một bên ngực cũng bị hắn nắm chặt ở trong tay, xoa thành đủ loại hình dạng. Hắn thanh âm hơi hơi nghẹn ngào, thần sắc như thường, nếu không nhìn hắn trước mắt đang làm chuyện hương diễm trai gái, tất nhiên sẽ cho rằng hắn đang làm công vụ.

"...... Nàng cứ nói."

Trang Uyển run rẩy bắp đùi chụp vai hắn.

"Vậy người không cần đè nặng thiếp!"

Dận Chân nhìn khóe mắt Trang Uyển hồng hồng cực đáng thương, đột nhiên khẽ cười sau đó ôm mĩ nhân khỏa thân trong lòng ngực trở mình, áo trong hơi mỏng tán loạn khai mở, mơ hồ có thể thấy được ở giữa cơ bụng rắn chắc, xuống chút nữa một cây dương cụ thô tráng thâm sắc đang giương nanh múa vuốt, đỉnh nhiễm điểm điểm dấu vết dịch nhầy, theo động tác thay đổi rung động vài cái, giũ ra một sợi chỉ bạc, huyền huyền mà treo ở túi cầu thịt no căng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.