*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trang Uyển từ trước đến nay vẫn luôn mẫn cảm, khi bị Dận Châ cắm vào lập tức dâng lên khoái cảm làm người vô lực, nửa điểm thanh âm đều phát không ra nổi, thân mình trước đó nằm bò, ngược lại đem phần mông nhếch lên hàm chứa côn th*t nóng rực, càng thuận tiện cho Dận Chân thâm nhập mà xâm lấn, đem toàn bộ bụng nhỏ đều căng tràn đầy.
Hạ thân kích thích làm cho nàng khó nhịn ở trên bàn run lên, nàng há miệng thở dốc, chỉ phát ra một tiếng thanh âm than nhẹ rách nát.
"Đừng...... Anh...... Đừng nháo...... Nha......"
Như vậy mềm lại mẫn cảm, đúng là bộ dáng khiến nam nhân yêu nhất.
Dận Chân cố ý thong thả mà rút ra một đoạn dương cụ, sau đó lại không nhanh không chậm mà đỉnh trở về, tới tới lui lui cắm lộng tiểu phúc tấn nhà mình kiềm chế không được phát ra tiếng khóc mềm yếu. Hắn trìu mến mà nhìn thân thể kiều diễm, duỗi tay tìm tìm phía trước, đùa bỡn bầu ngực cứng rắn đầy đặn, nhéo đỉnh anh đào nho nhỏ nhô lên không buông tay, thẳng đến khi tiểu phúc tấn bắt lấy bàn tay hắn đang trêu đùa xin tha, một tiếng một tiếng mềm mại mà gọi " phu quân" hứa hẹn sẽ không suốt ngày quấn lấy Hoằng An mà sẽ dành thời gian riêng cho hắn, Dận Chân lúc này mới thư thái đồng ý.
"Ngoan, Uyển Uyển đừng khóc, ta sẽ yêu thương nàng......."
Nói xong dựng thẳng lưng eo, ôm lấy eo nhỏ đem nàng đặt nằm trên bàn nhỏ, chế trụ kia hai đùi ngọc tuyết trắng thon dài, lại không màng mị thịt kia đang co rút lại chống cự, đại khai đại hợp mà thọc vào rút ra.
"Nha a...... Quá sâu..... Ohh... Ưmn.. "
Nam nhân thiên vị dùng côn th*t chinh phạt mị thịt khẩn trí, dương cụ thật lớn bị thấm ướt bởi thủy dịch trở nên óng ánh, mặt trên rõ ràng có thể thấy được gân xanh khiến toàn bộ thân gậy càng thêm dữ tợn, túi thịt căng tròn bởi vì thời gian dài tiếp tục cùng dục vọng cương cứng mà sưng to đáng sợ, theo động tác nam nhân đong đưa mà kịch liệt lắc lư, hung hăng mà chụp đánh ở trên mông thịt trắng nõn.
Mông mềm bị nâng lên cao, Dận Chân cơ hồ hai mắt đỏ lên mà nhìn huyệt khẩu hồng nhạt bị dương cụ đen nhánh của mình toàn bộ thaoộng, run run suy nghĩ muốn khép lại lại không thể, đáng thương mà nuốt côn th*t thô dài. Hình ảnh này quá kích thích, Dận Chân kịch liệt thở hổn hển, làm côn th*t càng thêm dùng sức mà đẩy ra huyệt thịt, cơ bụng cứng rắn không lưu tình chút nào mà chụp phủi trên mông Trang Uyển, phát ra thanh thúy tiếng đánh, chỉ thấy trong nháy mắt d*m thủy vẩy ra, dính ướt Dận Chân phần hông.
"Sâu...... Quá sâu...... Phu quân không...... Không được......"
Trang Uyển khóc lóc rên rỉ, thanh tuyến run rẩy, nàng thích nhất cũng sợ nhất chính là Dận Chân dùng sức mà cắm vào như thế, sóng gió giống như tích lũy tạo ra khoái cảm luôn có thể dễ dàng bao phủ lý trí Trang Uyển, làm nàng đắm chìm trong dục vọng.
Dận Chân tất nhiên là không biết nàng nội tâm sợ hãi, theo bản năng nàng giãy giụa vặn vẹo, côn th*t hắn chôn ở trong cơ thể nàng lại trướng lớn một vòng, hắn cúi đầu, ngậm lấy môi anh đào, không khách khí mà mút vào điềm mỹ, đồng thời nắm chặt bắp đùi Trang Uyển, trên da thịt tuyết trắng véo ra từng vệt đỏ, đem toàn bộ mật hoa đều dán lên hạ thân mình, một hai đem toàn bộ mật hoa nàng chiếm lĩnh. Eo hông đĩnh động càng thêm mạnh mẽ, côn th*t đen nhánh như đóng cọc tìm đúng hoa viên yêu thích nhất, dùng biên độ cực nhỏ nhưng chính xác nhanh chóng ra vào nhục huyệt ướt dầm dề, đem huyệt phấn nộn cắm đến phát sưng, thầm thì thầm thì mà đem mật dịch chảy ra đánh thành bọt mép, làm cho chỗ hai người giao hợp một mảnh hỗn độn.
Trang Uyển chung quy là khó có thể chống lại thân thể dụ hoặc, tinh thần khoái cảm làm nàng khó có thể tự giữ mình không tự chủ ôm lấy cổ Dận Chân, theo động tác thọc vào rút ra nhanh chóng không cách nào tránh thoát, nàng khóc thút thít ra tiếng, đón ý nói hùa run rẩy vặn vẹo eo thon, trước ngực nhũ lãng một mảnh quay cuồng, nàng lung tung gặm cắn gương mặt Dận, giống như mèo con đáng thương hề hề khóc âm, kẹp chặt vòng eo nam nhân, co rút.
"Muốn đi...... Muốn...... Ưm...... Chảy ra......"
Có một cổ nhiệt lưu từ chỗ sâu trong huyệt đạo phun ra, tưới trên quy đầu, Dận Chân thấp thấp mà gào rống một tiếng, càng thêm mạnh mẽ ra vào tiểu huyệt, trong cao trào co rút mật huyệt, gắt gao chống đỡ hoa tâm bắn ra
***
Đây là một hồi đã lâu không ngừng một lần hoan ái, một đêm hồng lãng bánh bao nhỏ đã sớm bị nha hoàn mang nước vào thuận tiện bế ra ngoài.
Trên bàn ấm nước ưu thương mà ngã tùy tiện lưu lại một vệt nước chảy trên mặt đất, dưới ánh sáng nhàn nhạt chiếu sáng ra một mảnh ánh nhạt.
Dận Chân buổi sáng là bị lạnh mà tỉnh, vừa nhấc đầu chỉ thấy nửa đoạn dưới thân mình đều đặt ở ngoài chăn mà tiểu phúc tấn trên giường thì đang bọc kín chăn mà ngủ say sưa. Kiều mềm khuôn mặt nhỏ tràn đầy mệt mỏi sau một đêm hoan hảo cùng xuân ý.
Dận Chân nhướng mày, vén qua một đoạn góc chăn muốn đem mình chen vào, lại không nghĩ tiểu nhân nhi kia nhíu nhíu mày, dựa gần thân mình hắn, chân nhỏ liền không chút khách khí mà hướng trên eo hắn giành lại đem chăn cuốn trở về.
Điều này nam nhân làm sao có thể nhẫn.
Hắn đột nhiên đưa tay vén lên nửa bên chăn, theo tuyết đồn mềm mại thâm nhập ở giữa, sờ soạng vài cái liền tách ra đùi ngọc... Chỉ thấy tiểu huyệt phúc tấn còn rất sưng đỏ, theo động tác của hắn còn chảy ra một chút dịch màu trắng, lại làm hắn híp híp mắt, hạ thân cứng ngạnh lên.
Bất quá lại làm, gần nhất lại là là có chút qua, thứ hai, Uyển Uyển nếu phát hiện cũng sẽ không sinh khí.
Hắn hiện tại chính là sủng ái tiểu phúc tấn của mình. Dận Chân nghiêng nghiêng người, vén lên mành, muốn gọi người tiến vào thay quần áo, lại chợt nghe được giọng Trang Uyển the thẻ vọng từ phía sau, trong mộng không kiên nhẫn ưm a ra tiếng.
"Không được...... Tránh ra......"
Lông mày Dận Chân tức khắc khơi mào, hắn trừng mắt nhìn tiểu nhân nhi trong chốc lát, ngay sau đó đưa tay xuống nắm lấy phân thân vừa thức tỉnh buổi sáng sớm nhắm ngay hoa huy*t sưng đỏ chậm rãi đem chính mình cắm đi vào.