Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 120: Yêu sủng (H)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đỉnh anh đào bị nam nhân ngậm lấy, kích khởi Trang Uyển một trận run rẩy, lưỡi nam nhân nóng hầm hập chống trên đầu v* phấn nộn liếm láp liếm mút, sau đó phảng phất lại nuốt xuống từng ngụm từng ngụm làm cho hạ thân nàng một mảnh ướt át. Bên còn lại bị một bàn tay nắm lấy, bởi vì sau mang thai nên ngực nàng lớn hơn một chút, cơ hồ mổ bàn tay Dận Chân cũng bao không hết, nam nhân hết sức vừa lòng xúc cảm kia, mạnh mẽ xoa nắn, đem đỉnh anh đào se se kích thích sau đó nắn bóp thành đủ loại hình dạng.

Mới vừa sinh hài tử, lại thêm đã lâu không ân ái nên dưới tình hình bị kích thích như thế Trang Uyển làm sao chịu nổi.

Trang Uyển chỉ cảm thấy giữa hai chân khống chế không được mà ướt át, không tự chủ được mà súc thân thể, lại bị hắn phát giác kéo chân ra, bàn tay to hướng bên trong sờ soạng, nhiễm một mảnh trong suốt.

Dận Chân mặt lộ vẻ đắc ý, cúi đầu cắn vành tai.

"Thật ướt......"

Trang Uyển nói không nên lời, mỗi lần đều bị nam nhân này khuất phục một cách vạn bất đắc dĩ, cũng là do thân thể nàng mãnh liệt phản ứng, Trang Uyển chỉ cảm thấy đôi mắt lên men, một mảnh thủy quang liền mơ hồ.

"Tứ gia mỗi lần đều như vậy...... Như vậy... quá phận!"

"Kia còn không phải bởi vì Uyển Uyển...... Nghĩ cách đem ta đuổi ra ngoài sao."

Dận Chân cười khẽ hạ, nâng cằm ý vị thâm trường nói.

" Uyển Uyển muốn thu về quyền lực, ta có thể cho. Uyển Uyển muốn được sủng ái, ta cũng có thể cho. Phúc tấn lại muốn có hài tử, ta cũng đã cố gắng rất nhiều. Mọi yêu cầu của nàng ta đều đáp ứng vậy mà nàng lại tính qua cầu rút ván? "

Trang Uyển nghe vậy mở choàng mắt, Dận Chân nhìn bằng tròng mắt thâm tình rồi lại thanh tỉnh, rõ ràng cái gì cũng đều nhìn thấu, lại nửa điểm không có ngoại trừ dấu vết so đo.

"Tứ gia đây là có ý tứ gì, chẳng lẽ ngài... nha!"

"Lại nghĩ lung tung, nên phạt!"

Dận Chân lại là không tính cho Trang Uyển cơ hội nghĩ lại, đem ngón tay thẳng tắp hướng trong hoa huy*t tìm kiếm, chỉ cảm thấy huyệt khẩu kiều mềm mới vừa bị nhẹ nhàng chạm đến, liền chấn kinh mẫn cảm mấp máy. Hắn theo bản năng chậm lại chút, trấn an mà vỗ về chơi đùa, lúc này mới đưa đầu ngón tay dính ướt cắm đi vào.

Trang Uyển lời trong đầu chưa nói xong lập tức bị vứt phía sau, chỗ tư mật bị ma xát tê dại cơ hồ làm nàng lập tức run lên, gắt gao bắt lấy cánh tay nam nhân, thở dốc hai tròng mắt khép hờ, khoái cảm làm thân mình chợt hướng về phía trước, ngực tràn đầy vệt đỏ qua lại đung đưa, kích khởi một mảnh làm nàng cơ hồ kêu ra tiếng. Cố tình bên hông bị bàn tay nam nhân rắn chắc vãn trụ, ngón tay kia không nhanh không chậm ở trong nộn huyệt thọc vào rút ra, nửa nâng lên cái mông trắng nõn tựa hồ cho đối phương dâm loạn càng thêm thuận tiện.

Nam nhân không nhàn rỗi ngay sau đó xoa lên một bên tuyết đồn bức nhũ phong trắng như tuyết ghé sát vào bàn tròn.

"Ngoan, nâng lên một chút."

Ngón tay trong huyệt nhanh chóng gia tăng tốc độ. Vách trong mẫn cảm bị quát lộng to ấn, mang theo một trận co rút co chặt. Tư thế như vậy làm nàng nhìn không rõ người phía sau, khoái cảm lại tới kéo theo kích kích thích vụn vặt. Nàng rõ ràng cảm nhận được ngón tay nam nhân nhẹ chuyển động, sờ soạng, mỗi khi ra vào khi có tiết tấu càng ngày càng thêm sâu, da mặt nổi lên nhàn nhạt hồng nhạt, hai đỉnh anh đào trước ngực sưng đỏ cùng mặt bàn như có như không mà tiếp xúc, theo thân mình trước sau run rẩy sung huyết, càng thêm khiến người trìu mến.

Tiểu huyệt sớm động tình càng thêm chảy nước ẩm ướt, đùi non bị Dận Chân dùng đầu gối khai mở, mơ hồ có thể thấy được ở giữa theo trừu động bị kéo ra thịt non, lại bị kia cắm vào mạnh mẽ nhét vào. Cánh hoa đỏ thắm phủ nhè nhẹ chất lỏng trong suốt từng luồng bị Dận Chân bài trừ theo bắp đùi chảy xuống, tư tư tiếng vang vệt nước làm người nghe mềm cả người, toàn bộ hoa huy*t đều vong tình mà ngồi ở trên tay nam nhân.

Truy đuổi khoái cảm là bản năng, khoái cảm dần dần chiếm thế thượng phong, tạp niệm thẹn cùng tạp đã sớm không còn tung tích. Tảng đá vắt ngang trong lòng yên lặng bỏ xuống, gương mặt đỏ ửng nhìn càng diễm lệ.

Tất cả đều bị Dận Chân chú ý tới, vừa lòng mà nheo mắt, bỗng nhiên mạnh mẽ trừu động.

"Tứ Gia, gia...... Đừng...... Không được... Nha!......"

Rên rỉ lại lần nữa không thể khắc chế, thân mình Trang Uyển đột nhiên nâng lên, nắm chặt cái bàn bên cạnh, eo bụng cũng kịch liệt run rẩ.

"Ưm.. Ưm...... Quá lớn...... Ohhh.. Ưm!......"

"Uyển Uyển ngoan."

Nam nhân trầm thấp tiếng nói trở thành cuố áp bách lý trí rơm rạ cuối cùng của nàng.

" Tiết ra đi....."

"Không, không......"

Uyển Uyển còn tính chống cự.

Nam nhân đối với thân thể nàng nàng mẫn cảm tiếp tục phun nhiệt khí.

" Ta muốn nhìn bộ dáng bị ta sủng ái đến tiết ra."

"Ưm...... Từ bỏ...... Ohh.. nha!"

Lại là giữa hai chân phun ra một mảnh trong suốt.

Dận Chân vừa lòng mà lộ ra ý cười, nhìn tiểu mĩ nhân trong lòng ngực bị chính mình khiêu khích đến thất hồn, nâng lên vòng eo dùng ngón tay câu lấy kia hai cánh hoa phấn nộn nhiều nước, cự thú nóng bỏng nhắm ngay huyệt khẩu mà cắm vào.

Tư vị tốt đẹp quen thuộc như cũ!

Dận Chân chỉ cảm thấy chính mình khẳng định là trúng tình dược của tiểu phúc tấn, hắn nửa điểm cũng không chần chờ mà đem tiểu đệ đã sớm sưng to đến phát đau đâm vào chỗ sâu ướt mềm chỗ bên trong, cảm thụ được tiểu huyệt từng đợt dày đặc mút vào như những cái miệng cắn dương v*t mình một ngụm một ngụm cắn nuốt mỹ diệu, cảm thấy hận không thể đem chính mình vĩnh viễn cắm vào địa phương mất hồn kia, vĩnh viễn không rút ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.