Ông Chủ Kiêu Ngạo

Chương 61




"Không phải đâu" Tề Ngạo Vũ không nghĩ nàng đa sầu đa cảm đên vậy, cười cười rồi hôn nhẹ lên chóp mũi nhỏ nhắn của nàng, vui mừng nói: "May mà em đột nhiên thèm ăn nên mới ra ngoài xe, làm cho chiếc xe kia không đụng trúng em, baby của chúng ta mới có thể an toàn" Nếu lúc tai nạn xe xảy ra mà nàng vẫn ở bên trong xe, hậu quả sẽ thật khó mà tưởng tượng. "Y Y của anh quả nhiên là người có phúc lớn, là cô gái có phúc lớn mệnh lớn."

"Thật vậy sao? Em..." Vân Nhu Y đột nhiên kinh sợ thở hổn hển, bàn tay nhỏ bé chụp bàn tay "quái ác" không biết từ lúc nào đã luồn vào trong áo nàng, phẫn nộ trừng mắt, "Tề Ngạo Vũ!"

Đại sắc quỷ này, nàng còn đang nằm ở trên giường bệnh bệnh viện thế mà đã bắt đầu không an phận!

Hắn hắc hắc cười gượng, nhưng bàn tay phủ lên ngực nàng vẫn không chịu thả lỏng. "Em có biết mình có bệnh tim bẩm sinh không?"

"Bệnh tim?" Nàng trợn tròn mắt, hắn thật sự là hết cách với nàng rồi. Suy nghĩ một chút, nàng nói, "Em nhớ mới trước đây từng bị kinh sợ quá mức, bệnh đã xảy ra một lần. Nhưng, bác sĩ nói là không sao, chỉ cần nghỉ ngơi bình thường, cố gắng tĩnh tâm thì sẽ không sao hết"

"Y Y đáng thương!" Tề Ngạo Vũ vuốt mấy sợi tóc đen trên gò má nàng.

"Bắt đầu cảm thấy hối hận?"

"Đừng ngốc thế!" Xoay người đè nàng xuống giường, khẽ liếm hai gò má non mềm tái nhợt của nàng, "Anh là đang rất đau lòng, thật vất vả lắm mới nuôi em tròn thêm một chút, khỏe mạnh lên một chút, nhưng nhìn em bây giờ đi..."

"Cái gì mà tròn một chút, khỏe mạnh một chút?" bàn tay nhỏ bé bướng bỉnh nhéo nhéo hai má hắn, vừa đẩy lại vừa nhéo, "Hóa ra anh có ý xấu như vậy, dám coi em như heo để nuôi cho béo!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.