Ông Chủ Kiêu Ngạo

Chương 49




"Ba nuôi" Thành Tiệp nhanh chóng ôm lấy cánh tay ông ta, vội vàng khuyên nhủ: "Tính tình Tề thiếu gia ra sao chẳng lẽ ba còn không rõ sao? Anh ấy từ trước đến nay luôn ngang ngược bướng bỉnh, ba càng là ép buộc, anh ấy càng là làm ngược lại với ba. Lại thêm Vân Nhu Y này, chẳng qua là chỉ là đứa con gái đê tiện có danh không phận, ba sao lại vì nàng ta mà đi phá hỏng quan hệ cha con thân thiết mà ba thật vất vả lắm mới có thể duy trì chứ?"

"Nhưng con xem, nó đối với nữ nhân kia..."

"Nam nhân mà, không phải chính là luôn thèm khát sự mới mẻ sao? Anh ấy hiện tại có lẽ thực sự mê say sắc đẹp của cô ta, nhưng cho dù dung mạo đẹp đẽ đến đâu thì nhìn lâu rồi đến một ngày cũng sẽ chán, không bao lâu chính anh ấy sẽ thấy chán ghét . Nếu ba còn không yên tâm..."

Nàng cắn cắn môi, tròng mắt chuyển động, "Không bằng chúng ta tìm lý do ở lại, được không? Thứ nhất, có thể mượn cơ hội mà giám thị tình trạng của bọn họ, thứ hai... Ba nuôi, gần đây không phải là ba và Tề thiếu gia.... quan hệ cha con quá mức lãnh đạm nên cảm thấy tiếc nuối sao? Nếu có thể ở nơi này, hai người ở chung với nhau một thời gian, tự nhiên cũng sẽ thân thiết hơn. Ba còn có thể tìm nhiều cơ hội nói chuyện phiếm với Tề thiếu gia, bồi dưỡng cảm tình, đây không phải mong ước của ba sao?"

Kỳ thật nguyên nhân chủ yếu khiến nàng ta cực lực khuyên can Tề Nhạc ở lại Hoài Viên là vì nàng có cảm giác khi ở công ty, Tề Ngạo Vũ thực sự coi nàng là một thư ký bình thường, trừ chuyện công việc ra, nàng ta căn bản không có cơ hội nói chuyện với hắn, lại càng không thèm để tâm đến biểu hiện ôn nhu và săn sóc của nàng ta. Cho nên nàng ta cho rằng nếu có thể đi theo Tề Nhạc vào Hoài Viên, vậy thì nàng ta sẽ có cơ hội thể hiện mặt nữ tính mềm mại đáng yêu của mình.

Dựa vào dung mạo diễm lệ và vóc dáng mê người của nàng ta, hơn nữa thời gian dài hai mươi tư giờ đi theo bên cạnh, nàng không tin hắn còn có thể đối với nàng bằng thái độ nhìn như không thấy.

"Chuyện này..." Nghĩ đến quan hệ cha con lãnh đạm của bọn họ, Tề Nhạc do dự khoảng ba giây, lập tức gật đầu đồng ý.

Ông là Tề Nhạc, cả đời hô mưa gọi gió, muốn cái gì có cái đó, thiên hạ không có thứ nào ông muốn mà không chiếm được, nhưng cuối cùng lại không chiếm được sự lượng thứ của đứa con trai duy nhất, việc như thế này bảo ông làm sao có thể nào cam tâm cho được?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.