Long Ngạo Vũ lẳng lặng nhìn Lục Hy Tuyết, có trời mới biết giờ hắn đau lòng cỡ nào. Hắn biết ấn tượng của cô về hắn không mấy tốt đẹp có chăng cũng chỉ là gã đàn ông tham vọng quá lớn hay cũng là kẻ phụ tình ngu ngốc. Từ lúc hắn nhận ra tình cảm của mình đối với cô tuy chỉ hơn 3 tháng mà số lần gặp cô lại ít hơn nhiều, cô từ đầu tới cuối cũng chỉ có Long Ngạo Thiên em trai hắn, hay những nam nhân khác mà thôi. Cô còn lười liếc mắt đến hắn mà nếu có lại là lãnh đạm không một chút cảm xúc nào. Cô chỉ dành nụ cười cho người khác, những hành động quan tâm với người khác mà vĩnh viễn hắn đều không thể có được. Hắn đã cố gắng tiếp cận cô để có thể làm cô chú ý tới hắn hơn nhưng cô lại luôn xa cách với hắn thì có bao lâu hắn cũng không thể chạm vào trái tim cô. Nên tất cả, hắn đành dùng cách bắt cô lại, nhốt cô tại đây, khóa cô ở bên mình làm cô trở nên quen thuộc với hắn, làm cô không thể không có hắn, khi đó dù có cách xa thế nào cô cũng sẽ quay trở về bên hắn. Dù cách này tiêu cực khá nhiều và còn có thể làm cô hận hắn nhưng không sao, nếu có hận thì càng khắc cốt ghi tâm hơn, càng không thể quên đi hắn. Có nói hắn độc ác, hành hạ cô cũng chẳng sao dù gì hắn cũng không quan tâm đến
- Hy Tuyết, em nên ở lại đây
- Hừ, đừng gọi tôi thân mật như thế, tôi với anh không là gì cả. Thật khiến tôi sởn cả da gà lên đấy
Những lời nói vô tình bên tai Long Ngạo Vũ, nếu là khi trước hắn sẽ luôn cao ngạo xem thường cô, lạnh lùng không cần quan tâm nhưng bây giờ hắn chỉ có ân hận, yêu thương cô
Long Ngạo Vũ cau mày, hắn lập tức ôm lấy cô, phủ lên cánh môi kia. Lục Hy Tuyết trợn tròn mắt, trong đầu cô như bị bùng nổ trống rỗng, Long Ngạo Vũ biết môi cô rất mềm nhưng lại ngọt đến như vậy làm hắn si mê. Cắn mút môi cô, làm nó trở nên sưng đỏ, sau đó vào bên trong, cùng cô quấn lấy, nuốt hết những thứ gì thuộc về Lục Hy Tuyết. Cô giật mình hoàn hồn, mạnh bạo đẩy hắn ra, vung tay lên
"Chát"
Lục Hy Tuyết tức giận, Long Ngạo Vũ nghiêng qua một bên, một bên má hắn hiện rõ dấu tay đỏ chói
- Kinh tởm
Lục Hy Tuyết tức giận lau thật mạnh môi mình. Long Ngạo Vũ thấy vậy, lòng hắn tức giận, tại sao chứ? Cô có thể cùng người khác hôn mà sao hắn không thể? Hắn cuối cùng khác biệt chỗ nào? Nếu cô đã cho là hắn hung dữ thì được, hắn sẽ cho cô thấy
- Tuyết nhi, em phải là của tôi
Hắn thì thào lẩm bẩm, Lục Hy Tuyết nghi hoặc nhìn hắn. Hắn bị làm sao vậy? Long Ngạo Vũ xoay người hung bạo đẩy cô vào tường
- Đau, anh bị thần kinh chập mạch à?
Lục Hy Tuyết giận dữ, cô ngước đầu lên vừa nói xong thì Long Ngạo Vũ thô lỗ hôn lên môi cô, không một chút nhẹ nhành như vừa rồi, Lục Hy Tuyết đánh mạnh vào ngực hắn nhưng Long Ngạo Vũ khóa chặt tay cô, hai chân cô khoác lên vai hắn
- Buông ra... buông
Lục Hy Tuyết giãy dụa nhưng vô dụng, Long Ngạo Vũ như mất hết lí trí, tay còn lại bao phủ lên nơi đẫy đà của Lục Hy Tuyết, cảm xúc mềm mại truyền đến trái tim hắn làm hắn mê muội
- Tuyết nhi...
- Đừng...
Lục Hy Tuyết cắn chặt răng, làm thế nào cũng không thể thoát khỏi hắn. Long Ngạo Vũ lại xé toạc quần áo trên người cô. Ngay lập tức Lục Hy Tuyết chỉ còn 1 lớp vải mỏng manh cùng với đường cong quyến rũ. Long Ngạo Vũ dời khỏi môi cô, liền trở xuống cổ trắng ngần lưu lại vô số dấu hôn, tay kia từ trên ngực cô cũng xuống dưới mò vào trong hang động có chút ẩm ướt trêu đùa vuốt ve. Lục Hy Tuyết thở dốc, cô không thể kiểm soát được cơ thể của chính mình
- LÀm ơn... đừng...
- Tuyết nhi... em phải trở thành người của anh
Long Ngạo Vũ khẽ thì thào, tay hắn nắn lấy hoa hạch nơi cửa động, Lục Hy Tuyết run lên
- A... ưm...
Cô không biết từ bao giờ mình lại trở nên mẫn cảm như thế này. Long Ngạo Vũ cười khẽ
- Bộ dáng này của em là vì anh a
Ngón tay của hắn đi vào trong, tốc độ càng lúc càng nhanh
- A... Ân... đừng... đừng... a...
Lục Hy Tuyết lắc đầu, khoái cảm cứ thế ập đến khiến cô hoàn toàn trống rỗng, miệng nhỏ nhắn kiều mị thoát ra những âm thanh như tiếng mèo kêu khẽ cào vào lòng Long Ngạo Vũ
Long Ngạo Vũ thấy cô không còn giãy dụa, tay nắn bóp trước ngực cô, hắn ngăn chặn lấy miệng cô
- Ưm... ngô...
- Tuyết nhi...
Dâm thủy của cô từ đùi chảy xuống nề đất lạnh giá, Long Ngạo Vũ rút tay ra, Lục hy Tuyết thở dốc, hừ nhẹ. Long Ngạo Vũ nhếch môi, ngón tay hắn dính lấy dịch của cô, hắn đưa lên môi liếm
- Của Tuyết nhi đều hoàn hảo a, em nên nếm thử mùi vị của mình nha
Nói rồi hắn hôn lên môi cô. Lục Hy Tuyết run rẩy, cô không thể chịu nổi khoái cảm này và sự trống rỗng bên dưới. Tay nhỏ nhắn của cô từng chút một cởi đi y phục của hắn
LOng Ngạo Vũ hài lòng trước hành động của cô
- Tuyết nhi thật ngoan...
Thoáng chốc chỉ còn lại 1 vật cản, Long NGạo Vũ hừ nhẹ
- Nhanh, cởi nó
Giọng hắn trầm khàn quyến rũ vang lên, Lục Hy Tuyết tờ mờ làm theo lời hắn, cuối cùng trên thân hắn không còn 1 mảnh vải. Long Ngạo Vũ cầm lấy tay cô, hướng dẫn vuốt lấy thứ đang dựng đứng so với thắt lưng của hắn. Khi bàn tay cô chạm đến, hắn rùng mình
- Vuốt nó
Lục HY Tuyết trống rỗng nghe lời hắn, Long Ngạo Vũ cởi bỏ thứ còn lại trên người cô. Giờ cả hai người đều không còn gì trên người áp sát vào nhau. Long Ngạo Vũ 1 bên nắn bóp, 1 bên mút lấy nhũ hoa làm nó càng trở nên ướt át hơn cứng hơn
- A... Ân...
Lục Hy Tuyết tốc độ tay nhanh hơn vuốt cự long của hắn, tinh dịch trắng đục bắn lên bụng cô, nhưng dường như nó càng không có dấu hiệu mềm đi càng căng cứng hơn
- CHưa xong đâu Tuyết nhi...
Lục Hy Tuyết run lên, cô ôm lấy cổ hắn, Long Ngạo Vũ hai tay từ ngực đã căng cứng hơn, hai tay lại bóp lấy mông cô, xốc cô lên. Côn thịt ma sát lấy hoa huyệt như đùa giỡn
- Đừng mà...
Lục Hy Tuyết nỉ non bên tai hắn
- Ngoan, gọi anh là Vũ...
- Vũ a...
- Em nên nhớ em thuộc về anh
Long Ngạo Vũ nói xong hắn đâm vào hoa huyệt, Lục Hy Tuyết cau mày
- Đau quá...
Long Ngạo Vũ quá to so với cô, Lục Hy Tuyết gục bên vai hắn lắc đầu
- Đi ra...
- Không thể
Long Ngạo Vũ ngừng lại 1 lát sau đó hắn bắt đầu rút ra lại đâm vào, lần nào cũng là sâu bên trong tử cung, bầu ngực đẫy đà của cô ma sát lồng ngực hắn khiến hắn càng thêm điên cuồng hơn
- A... Ân... Chậm lại... a đừng...
Long Ngạo Vũ tốc độ càng ngày càng nhanh, Lục Hy Tuyết vì sợ bị té xuống đất, cô mới ôm chặt lấy hắn, hai chân ôm lấy eo hắn
- Tuyết nhi...
Bên trong cô quá ấm áp, bao bọc lấy hắn làm hắn thần hồn điên đảo. Long Ngạo Vũ hôn lên môi cô cũng không làm chậm lại tốc độ phía dưới. Lục Hy Tuyết rên rỉ, cô không thể nào phản kháng lại được vì đã chìm sâu vào hố đen cùng hắn, hai bàn tay hắn bận rộn nắn bóp ngực, thân hình ép cô vào tường làm chỗ dựa
- Không được... nhanh quá...
Hắn cuồng dã, không thể khống chế mà ra sức đâm vào, dâm dịch từ nơi kết hợp của cả 2 chảy ra không ngừng. Lục Hy Tuyết ngâm nga từng tiếng, lọt vào tai Long Ngạo Vũ càng khiến hắn phát ra thú tính
Hắn đột nhiên ôm lấy cô dừng lại khiến cô phản ứng không kịp, dường như bất mãn với hành động của hắn, cô khẽ hừ nhẹ, Long Ngạo Vũ nhếch miệng hắn hôn nhẹ lên môi cô, lại bất ngờ đâm vào Lục Hy Tuyết hít 1 hơi lạnh, miệng nhỏ ngâm nga
- A... tên... khốn...
- Tuyết nhi, đừng nói vậy a~
Long Ngạo Vũ không còn ép cô vào tường, Lục Hy Tuyết hoảng hốt ôm lấy cổ hắn, kẹp chặt hông hắn
Long Ngạo Vũ ôm cô về phía giường, mỗi 1 lần lại đâm sâu vào hoa huyệt quyến rũ kia, hắn cảm nhận từng đợt khoái cảm bên dưới làm hắn thở dốc. Long Ngạo Vũ đặt cô lên giường, hai chân bị mở ra, tư thế xấu hổ, nơi tư mật hiện ra trước mắt hắn, Long Ngạo Vũ thâm nhập sâu vào, sau bao lần ra vào, cuối cùng bạch dịch tràn vào bên trong hoa kính. Cả 2 rên rỉ, nhưng dường như tinh lực của Long Ngạo Vũ rất khủng bố, hắn lại bắt cô nửa quỳ nửa nằm sấp trên giường lại từng đợt từng đợt thâm nhập đầy cuồng dã. Cho đến bình minh, hắn dừng lại nằm xuống kế bên ôm cô vào lòng, để lại những dấu vết hoan ái, bạch dịch trên drap giường, dưới sàn nhà, trên đùi, bụng của Lục Hy Tuyết, phần bụng lại có phần nhô lên
-------------------------
Thôi thua rồi :(( huhuhu tội mấy anh giai kia :(( đến trước mà k ăn đc ) trừ 3 tên nào đó
Haizzzzz... thật là chán mà, tuần này kt liên miên
Có bạn ns chương mình đăng nó ngắn ) đúng thế thật, tại h nhập học r nên k có nhìu thgi. Mình sẽ cố loại bớt mấy câu thừa ra ) Mn đừng kì thị tên Long Ngạo Vũ (dù có hơi đáng ghét) mình cũng k thể nào lạnh lòng vs hắn ) dù gì đó vẫn là con trai của mình há há há
*Trailer:
Long Ngạo Vũ vẫn lẳng lặng không nói, mặc cho Lục Hy Tuyết có mắng chửi đập bể đồ đạc như thế nào. Người làm thầm vuốt trán, vị phu nhân này hình như rất hung bạo a~ Thật đáng sợ, bề ngoài như thiên thần hạ thế vậy mà không ngờ là ác ma a~