Nữ Chính, Nam Chính Là Của Tôi

Chương 52: Chết cả rồi!




Từ chiếc xe ở đằng xa, cách đó khoảng chừng 20 mét, một người đang hết sức thư thái chiêm ngưỡng toàn bộ cảnh này, không nhịn được mà cảm thán vài câu

“Chị Tuyết, vừa rồi chắc là chiêu Front Kick trong Taekwondo”

Người phụ nữ được gọi là “chị Tuyết” kia thì không tỏ ra mấy hứng thú: “Người biết dùng chiêu đó hiếm thấy lắm sao, Tần!Trí!Thần!?”

Bây giờ cũng muộn rồi, còn không mau đi về nghỉ ngơi sớm, lại ở đây xem mấy trò đánh nhau hại người. Muốn quản lí như cô tức chết sao?

Tần Trí Thần: “Không phải, dựa vào tốc độ, sức mạnh, còn có sự chuẩn xác như vậy. Tuyệt đối là người đã luyện tập từ lâu. Cô gái kia mới quay về Dương gia chưa được bao lâu, chắc chắn đã có người dạy cô từ trước rồi”

“Thì sao chứ? Em sợ thiên hạ chưa đủ loạn sao? Muốn nhảy vào thì cũng phải xem hình tượng của bản thân. Mau đi về nghỉ ngơi” Mộ Tuyết chán ngấy với mấy lời phân tích của Tần Trí Thần, nhanh chóng lái xe đi mà không cần sự cho phép của anh

Tần Trí Thần thấy xe đột ngột chuyển động, cũng không hề nổi nóng, khá bình thản nói: “Chị điều tra giúp em cô gái này!”

Mộ Tuyết nghe vậy tỏ vẻ mệt mỏi: “Em tưởng mình là ai chứ? Cảnh sát? Muốn điều tra cũng phải xem danh tính của người kia chứ! Cô ta là con gái của Dương Nhất Minh đấy. Ngày mai có buổi casting, em tự lo cho bản thân đi”

Anh biết nói như thế này sẽ không có tác dụng, liền đổi biểu cảm trên khuôn mặt: “Một lần này thôi mà, bà xã đại nhân ~”

Trái với biểu cảm làm nũng của Tần Trí Thần, Mộ Tuyết khắp người đều nổi da gà

Mấy cái từ sến như vậy cậu học ở đâu vậy?

Nếu như 50 triệu fan của cậu mà nhìn thấy cảnh này thì tôi sẽ đào hố cho cậu nhảy xuống đấy!!

Ở bên kia, tên cầm đầu vẫn đang bị Liên Mỹ bán hành

Mẹ nó, hắn đường đường là một phần của Hắc Hải Bang. Mặc dù không thuộc phần trung tâm của bang nhưng cũng chưa bao giờ tự hạ thấp bản thân mình. Vậy mà bây giờ hắn lại bị một đứa con gái đấm nhiều vào mặt tới nỗi mẹ không nhận ra

Liên Mỹ: “Lão cáo già Đại Bằng sai anh làm gì?”

Đáp lại cô chỉ là một khuôn mặt bị đánh đến đáng thương, tên tóc vàng này nửa lời cũng chẳng hé răng

“Chậc!” Cô bắt đầu mất kiên nhẫn, giọng nói dần có thêm vài phần lạnh lẽo: “Anh không nói cũng không sao, dù sao người chịu thiệt cũng không phải là tôi”

Nói xong, cô rút điện thoại từ ví của mình, ra lệnh: “Trong vòng 10 phút, cho anh tìm ra tụ điểm của Hắc Hải Bang!”

Tên tóc vàng: “…” Cô ta vì sao có thể biết hắn thuộc Hắc Hải Bang? Rốt cuộc cô ta có quan hệ gì với thế giới ngầm?. Hắn bất giác hoảng nhìn cô vài lần

Nhận thấy có ánh mắt hoảng sợ nhìn mình, Liên Mỹ nhoẻn miệng cười tươi: “Cổ của anh… có in hình cánh hoa. Người muốn giết chúng tôi không ít đâu! Dĩ nhiên đây không phải lần đầu tiên!”

Cả người tên tóc vàng run rẩy, cố gắng lùi lại về sau vài bước. Một tháng trước, đàn em của hắn đột nhiên mất tích không dấu vết, trước khi đi có nói đến tìm ai họ Dương gì đấy. Đến khi chúng không về nơi tụ họp, hắn cũng chẳng quan tâm nhiều, dù sao cũng chỉ là vài con kiến… nhưng giờ thì khác rồi. Đứa con gái này biết biểu tượng của Hắc Hải Bang, chẳng lẽ việc đó có liên quan đến người này?

“Đàn em của tôi đâu… một tháng … trước?”

Liên Mỹ cúi xuống chỗ tên tóc vàng, lười biếng nhìn hắn, dù chẳng mang theo chút sắc bén nào nhưng khí thế phát ra cũng đủ khiến người khác khiếp sợ, sau đó khẽ cười nhẹ: “Hmm, người của anh?... Có lẽ đều chết cả rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.