Nữ Chính, Nam Chính Là Của Tôi

Chương 30: Hãm hại




“Chắc chắn ngọn núi này có hoa quả dại, đủ để chúng ta no. Thiên Tình, cô hay đi leo núi, vậy việc kiếm thức ăn giao cho cô đi!” Cố Giai Giai chủ động nêu ý kiến

“Như vậy sao được, cô cũng biết ngọn núi này hiểm trở, sao lại để một thân con gái đi hái trái cây được?” Hạ Dực bắt đầu thấy hối hận khi đưa nhóm Cố Giai Giai theo

“Được. Vậy tôi và cô cùng đi!”

“Ơ… nhưng tôi sợ lắm. Đi cùng cô cũng chưa chắc an toàn tuyệt đối”

“Vậy tôi không sợ? Tôi cũng chỉ hay đi leo núi thôi, đâu có nói tôi không sợ khi đi kiếm đồ ăn một mình. Chẳng may… tôi có chuyện gì thì cô có thể quay về đây báo tin” Thiên Tình lập tức phản bác, khiên Cố Giai Giai nghẹn họng

“Vậy… được”

“Trời cũng bắt đầu lạnh rồi. Việc nhóm lửa giao cho hai người, làm không được thì đừng trách tôi. Sáng mai tôi với Giai Giai đi kiếm đồ ăn, cho đảm bảo an toàn Tạm thời ăn đồ ăn tôi mang đi” Thiên Tình nói thêm

Sáng hôm sau

“Cố Giai Giai, đi với tôi!”

“Đi sớm vậy? Tôi ngủ chút được không?”

“Được, nếu cô muốn nhịn đói” Thiên Tình lạnh lùng đáp

Cố Giai Giai câm nín, không dám nói gì, chỉ có thể đi theo Thiên Tình.

Hừ! Cô cứ giữ bộ mặt ấy đi, chỉ một lát nữa thôi cô sẽ không thể nói được gì đâu!

Một lát sau

“Cũng hái được khá nhiều rồi. Mau về thôi!”

Cố Giai Giai đi đằng trước, cười thầm

“AAA! Đau quá! Thiên Tình, cứu tôi! Chân tôi bị chuột rút rồi”

“Lại đây, tôi nắn bóp giúp cô”

Dương Thiên Tình, để tôi xem cô còn sống được bao lâu

Huỵch

Cố Giai Giai nhân cơ hội Thiên Tình lại gần, nhanh nhẹn dùng thân đẩy cô xuống. Cố Giai Giai tính toán rất cẩn thận, ngay lập tức khiến Thiên Tình mất đà, ngã xuống vực

Cũng may Thiên Tình phản xạ tốt, cô nhanh chóng bám vào mỏm đá, tuy nhiên việc bám như thế này mất khá nhiều sức

“Mau kéo tôi lên! Tôi sẽ không nói với mọi người!” Thiên Tình vẫn cố gắng giữ bình tĩnh

“Ha! Thiên Tình, cô cũng nghĩ hay nhỉ? Cô nghĩ tôi cố tình làm thế này thì tôi sẽ sợ sao? Cô chết chắc rồi!”

“Ra là việc này do cô chuẩn bị trước. Cô ghét tôi lắm sao?”

“Đúng vậy, không có cô thì tôi có thể sống bên anh Phong rồi. Tốt nhất cô nên đi chết đi!”

“Nực cười, hắn ta còn chẳng để ý đến tôi. Cô muốn giũ thì tùy”

“Giả bộ hay lắm! Nếu không phải do cô câu dẫn anh Phong thì anh Phong sao có thể lén lút vào phòng cô chứ?” Cố Giai Giai biết tất cả, biết những hành động đêm hôm đó của Lý Cẩn Phong, chỉ là cô ta lơ đi không nói mà thôi

Cố Giai Giai âm hiểm dẫm lên tay Thiên Tình

“Tôi có chết cũng phải kéo theo cô làm tấm đệm lưng!” Bị Cố Giai Giai đạp lên tay, Thiên Tình không khỏi kêu đau. Vậy mà cô sắp phải chết? Vừa mới ở đây chưa được bao lâu đã phải kết thúc như vậy sao? Cô còn chưa làm được điều cô muốn nữa!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.