Nông Gia Độc Phi​

Chương 11: 11: Mẫu Tử Lấy Máu Thiết Lập Quyền Uy




"Ai da, đánh chết người rồi, ngươi cái tên vô dụng, tức phụ của ngươi đều sắp bị người ta đánh chết mà ngươi còn không mau giúp ta báo thù, ai da đau chết ta rồi, Lăng Kính Hiên cái tên tiện nhân nhà ngươi, đau chết ta..

ai da..

a..

ui.."

Lại một lần nữa bị đánh, nương của Đại Oa lăn lộn kêu trời khóc đất, la lối ôm sòm, trong chốc lát quay sang mắng nam nhân của chính mình, lại một chốc quay sang mắng Lăng Kính Hiên, lại không ngừng rên rỉ đau đớn, đừng nói mấy người Vương thị, ngay cả chính nam nhân của nàng cũng đều không kiên nhẫn, nhăn mặt nhíu mày, đã từng gặp qua người không biết xấu hổ, con mẹ nó, đã từng gặp qua loại cực phẩm như này chưa?

"Cha."

Hai tiểu bánh bao một trái một phải ôm lấy đùi của Lăng Kính Hiên, giọng nói khó nén được nghẹn ngào, nước mắt ở khóe mi liên tiếp tràn ra, sát khí cả người Lăng Kính Hiên nháy mắt biến mất sạch sẽ, ngồi xổm xuống, thể xác và tinh thần đều buông lỏng, nhẹ nhàng ôm lấy bọn nhỏ: "Ngoan, đừng sợ, cha sẽ bảo vệ các con."

Trong mắt đột nhiên trào dâng sát khí, ánh mắt giết người sắc bén như lưỡi dao nhanh chóng phi qua, con mẹ nó, thật là cái tốt không linh cái xấu linh, thật sự con mẹ nó để hắn đoán trúng, nữ nhân kia thật sự mang nam nhân của nàng tìm tới cửa, còn thiếu chút nữa là ngay dưới mí mắt của hắn khi dễ hai tiểu bánh bao của hắn, lần này không đem nàng đánh cho tàn phế, cái tên Lăng Kính Hiên chắc phải viết ngược lại rồi!

"Kính Hiên"

Vương thị ngây ngốc mà nhìn ba phụ tử đang ôm nhau, nàng là không nhìn lầm đi? Nhi tử của nàng không ngốc nữa rồi?

Nghe thấy tiếng nói, thân hình của Lăng Kính Hiên chấn động, chậm rãi ngẩn đầu lên, chỉ thấy Vương thị hai mắt rưng rưng, khóe miệng run rẩy, vẻ mặt kích động nhìn chằm chằm hắn, mới chỉ ba mươi mấy tuổi mà nàng, bởi vì hàng năm phải lao động mệt nhọc, hơn nữa mấy năm nay lại nhọc lòng dốc sức, vẻ bề ngoài lại giống như là người đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng mà nhìn dáng vẻ kia, mơ hồ có thể nhìn thấy được khi còn trẻ nàng hẳn cũng là một mĩ nhân, quan trọng nhất là, nàng là một mẫu thân tốt luôn luôn bao che cho con của mình.

"Nương, cảm ơn người, nếu không có người, Tiểu Văn, Tiểu Võ nói không chừng là đã bị người ta khi dễ, mấy năm nay ngươi vất vả rồi, ta hiện tại đã không còn ngốc nữa, về sau nhất định sẽ mang theo hai đứa nhỏ sống thật tốt.

Lôi kéo hai tiểu bánh bao đứng lên, Lăng Kính Hiên nhìn nàng nghiêm túc nói, không quan tâm là nàng đang bảo vệ cho nguyên chủ hay là bảo vệ cho hắn, tóm lại chịu ân vẫn là hắn, nếu nàng trước sau như một đối tốt với bọn họ, Lăng Kính Hiên hắn sẽ đối xử với nàng như mẹ ruột của mình vậy.

" Ô..

ô..

ô..

Ngươi tên ngốc này, tại sao lại nói cảm ơn với nương? Kính Hiên, Kính Hiêu của ta, ngươi rốt cuộc suy nghĩ thông suốt rồi..

Ô..

ô..

"

Cách đây không lâu còn là một người đàn bà đanh đá, Vương thị cuối cùng cũng không nhịn được, ôm lấy con của mình một phen nước mắt nước mũi thi nhau tràn ra, không ngừng khóc thút thít, con của nàng đã không ngốc nữa, không ngốc nữa rồi..

" Nương, người đừng khóc, nhi tử của người hiện tại đã khỏi rồi, người là nên cao hứng không phải sao? "

Lăng Kính Hiên bất đắc dĩ đỡ trán, thiệt tình là hắn không biết làm thế nào để an ủi người khác nha.

" Bà ơi..

Nhìn người khóc mà con cũng muốn khóc, bà..

"

Tiểu bánh bao buông Lăng Kính Hiên ra đi tới kéo kéo vạt áo của nàng, ngửa đầu bẹp miệng một bộ dáng đáng thương nhìn nhìn nàng, Đại bánh bao cũng không để mình bỏ lại ở phía sau, cũng đi lên giữ chặt vạt áo bên kia của nàng:" Bà ơi, người đừng khóc, cha bây giờ đã không ngốc nữa, về sau cuộc sống của chúng con sẽ càng ngày càng tốt, con còn muốn mua cho người một đôi hoa tai bằng bạc nha, trước kia ta thấy người khác đeo lên lấp la lấp lánh rất là xinh đẹp nha, người đeo khẳng định cũng sẽ rất xinh đẹp.

"

Đây là sở trường muôn thuở của hai tiểu bánh bao, bất luận là chúng có làm được hay không đều sẽ vẽ cho ngươi một viễn cảnh tương lai thật là tươi đẹp, Lăng Kính Hiên thật sự là nghiêm trọng hoài nghi, đến lúc đó nhóc thật sự nhịn được bỏ tiền ra hay sao?

" Ai nha, bà bà không khóc, bà bà còn muốn hưởng phúc của các con nha.

"

Vương thị đẩy ra nhi tử lung ta lung tung lau nước mắt trên mặt, ngồi xổm xuống vui mừng mà ôm hai tôn tử hôn mỗi đứa một cái, cảnh tượng một nhà ba người vui vẻ hòa thuận, so sánh với không khí bên gia đình ba người cực phẩm bên kia, cha của Đại Oa bị tức phụ của hắn khóc lóc đến bực mình, liền một phen kéo nàng lại, làm lơ gương mặt sưng thành đầu heo của nàng mà trở tay quăng qua một cái tát lên trên miệng của nàng, đánh đến mức hai mắt của nàng bay đầy sao, cũng không dám hé răng nữa.

" Lăng Kính Hiên, ngươi đem tức phụ của ta đánh thành như vầy, hôm nay nếu như mà không giải thích rõ ràng cho ta, ta liền kéo ngươi đi gặp lí chính, để ông ấy phân xử chuyện này.

"

Thu phục tức phụ của mình xong, cha của Đại Oa đi đến trước một bước, ngón tay chỉ thẳng mặt Lăng Kính Hiên, vừa nhìn đến là đã thấy dáng vẻ đáng khinh, gian trá, trên mặt tràn đầy phẫn nộ cùng tính kế, ánh mắt lấm la lấm lét thỉnh thoảng liếc đến chiếc thùng gỗ lớn phía sau Lăng Kính Hiên, bên trong thùng là một đám cá vừa lớn vừa nhiều nha.

" Không cần, lí chính dầu gì cũng là nhị gia gia của ta, không khỏi sẽ khiến người không phục, chúng ta vẫn là chịu chút vất vả đi một chuyến đến huyện thành đi, ta nghe nói Hồ huyện lệnh là một vị quan công chính liêm minh, hẳn là hắn sẽ xử lý công bằng sự việc tranh cãi giữa chúng ta, nhi tử của ngươi cùng một đám người đánh ta đến phải nằm trên giường hôn mê vài ngày, tức phụ của ngươi lại đánh nhi tử Tiểu Văn của ta mặt sưng phù lên, ta cũng muốn hỏi Hồ huyện lệnh một chút xem ngươi là nên giải thích với ta như thế nào! "

Xoai người, ánh mắt Lăng Kính Hiên lành lùng liếc hắn một cái, khóe miệng nhếch lên trào phúng," Hừ! ", muốn cùng y nói luật pháp? Hắn cũng không sợ cắn trúng đầu lưỡi mình? Hôm này nếu mà hắn muốn bỏ qua việc này cũng phải xem Lăng Kính Hiên y đồng ý hay không? Lần này y cũng không buông tha bọn họ dễ dàng như vậy.

" Ngươi..

Rõ ràng tên tiện nhân ngươi đánh mặt của tức phụ ta sưng giống như là đầu heo vậy, hiện tại lại cắn ngược lại chúng ta, đừng tưởng rằng nói đến đi gặp Huyện thái gia ta liền sợ ngươi.

"

Cha Đại Oa giận dữ, trừng mắt phẫn nộ nói.

" Hừ, ban đầu là tức phụ của ngươi tìm đến nhà của ta, nàng là một nữ nhân lại là người đã lập gia đình, không có việc gì lại chạy đến nhà nam nhân đã có hai con như ta làm gì? Nàng là đối với ta có tình ý đi? Lại nói ta dầu gì cũng là một đồng sinh, há lại đi coi trọng một người đàn bà đanh đá như vậy sao? Mấy hôm trước nhi tử của ngươi đánh ta lại có không ít người nhìn thấy nha, tức phụ ngươi đến trước nhà của ta kêu gào đã nhiều ngày, ta nghĩ cũng là có rất nhiều người nhìn thấy đi? Đầu tiên nhi tử ngươi đánh ta, sau đó tức phụ của ngươi lại đến nhà ta kêu gào, lại có bằng chứng là mặt của nhi tử ta bị thương, ta không đánh lại chẳng lẽ chờ bị nàng đánh chết sao? Lúc bị người ta đánh chính mình đánh trả lại cũng xem như phạm tội sao? "

Hừ lạnh một tiếng, Lăng Kính Hiên từng bước tiến tới gần, từng câu từng chữ lập luận sắc bén rành mạch, cha của Đại Oa bị buộc đến mức từng bước từng bước lùi về phía sau, thẹn quá hóa giận nắm chặt nắm đấm:" Đánh người chính là đánh người, chẳng lẽ đánh người cón có lý? "

Người nhà quê không được đọc qua nhiều sách, tuy rằng năm trước hắn mới vừa ở trên chợ tìm được một công việc tiểu nhị, nhưng mà công phu mồm mép của hắn còn lâu mới đấu lại Lăng Kính Hiên, hắn rõ ràng là không đủ hỏa lực nha.

" Ngươi ngươi ngươi..

"

Không biết lời của hắn nói có đúng với luật pháp thật hay không, cha của Đại Oa cứ ngươi cả nữa ngày trời cũng không phun ra được chữ tiếp theo, Lăng Kính Hiên lại tiến về phía trước một bước nữa, lại gần hắn, tiếng nói phát ra chỉ hai người nghe được, nói:" Ta cái gì? Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn ta giết chết tức phụ cùng với tiểu tạp chủng của hai người thì ngươi mới vừa lòng.

"Ngươi, ta đánh chết ngươi.."

Không thể nhịn được nữa, cha của Đại Oa vung quyền qua, đáy mắt của Lăng Kính Hiên xẹt qua một tia ánh sáng biểu thị mưu kế đã thành công, nghiêng người tránh thoát nắm đấm của hắn, bắt lấy cánh tay của hắn lợi dụng lực đạo của hắn dùng thế quăng hắn ra ngoài, cha của Đại Oa mạo hiểm khó khăn lắm mới ổn định được thân thể của mình, xoay người lại vọt mạnh nhào lại đây, sát ý đột nhiên bò lên ánh mắt, không biết là từ lúc nào mà trên tay Lăng Kính Hiên xuất hiện một nhánh cây khô sắc bén, không chờ cha của Đại Oa nhào lại đây, thân thể gầy yếu tinh tế của Lăng Kính Hiên nhảy dựng lên, mũi nhọn của cành cây khô sắc bén nhắm ngay cánh tay của cha Đại Oa mà hung hăn cắm xuống.

"A.."

Cha của Đại Oa phát ra tiếng kêu thảm thiết giống như heo đang bị thọc tiếc, che lại cánh tay đang chảy đầy máu tươi, đầu gối quỳ rạp xuống đất, cành cây khô dài khoảng nữa thước cắm thật sâu vào cánh tay hắn.

"Oa, cha hắn.."

"Cha.."

Thấy thế, hai mẹ con Đại Oa đầu tóc lộn xộn té lộn nhào, vọt tới bên cạnh người hắn, nhìn đến vết thương trên tay hắn đang chảy máu tươi không ngừng, hai mẹ con nhìn mà thiếu chút nữa ngất xỉu, phải biết rằng, ở thời đại này nam nhân chính là trụ cột trong nhà, nếu mất đi, cô nhi quả phụ như nàng rất khó sinh tồn.

"Không chết được! Đây là lần cuối cùng, nếu các ngươi lại dám đến nhà ta gây chuyện, lão tử không ngại đưa các ngươi đến uống trà với diêm vương đâu."

Từ trên cao nhìn xuống bọn họ, Lăng Kính Hiên tàn nhẫn nói, khoảng khắc vừa rồi, hắn thật sự muốn lấy mạng kẻ này, nhưng, ở thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, hắn lại nghĩ tới hai tiểu bánh bao, ở cái thời đại mà chỉ có người đọc sách mới là cao quý này, hai tiểu bánh bao nếu muốn đứng trên đầu người khác thì phải đọc sách để thi đậu công danh, mà người đọc sách thì danh dự rất quan trọng, chuyện trước kia thế nào thì hắn không quản được, nhưng ít nhất thì từ nay về sau hắn sẽ không để cho người ta cười nhạo phía sau lưng hai tiểu bánh bao rằng họ có một người cha giết người được, nếu như thật sự phải giết thì hắn cũng sẽ không làm vào buổi sáng, hắn có rất nhiều biện pháp làm cho họ biến mất trong yên lặng.

Một nhà ba người, tất cả đều sợ tới mức run rẩy, ngay cả tầm mắt cũng không dám nhìn thẳng Lăng Kính Hiên, lúc này đây, bọn họ thật sự bị dọa tới rồi.

"Cút!"

Lạnh giọng mà lên tiếng, ba người bị dọa cho choáng váng bừng tỉnh té nhào cuốn quýt mà chạy ra ngoài, thật giống như là phía sau đang có quỷ trượt theo vậy, trải qua chuyện này, cả gia đình cực phẩm này sợ là sẽ không có gan mà đến chuốtc khổ vào thân nữa đâu, bọn học tuyệt đối sẽ không dám nữa!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.