Nhóc À! Em Sẽ Là Của Tôi

Chương 17: Hẹn gặp và trả thù




Một ngày nữa lại đến, vẫn như mọi ngày, tất cả đều thức dậy từ sớm vscn rồi lại cùng nhau đi học. Nhưng hôm nay lại khác mọi ngày một chút là vừa bước đến cầu thang đã bị một mùi hương đập thẳng vào mũi khiến bụng họ không khỏi đánh trống vì đói. Họ nhanh chân chạy xuống bếp thì thấy trên bàn đã bày ra thật nhiều món ngon, họ không nói gì thêm chỉ biết lao vào ăn thật nhanh rồi đến trường. Vẫn như mọi ngày, vừa đến cổng trường họ ngay lập tức trở thành tâm điểm, tất cả các học sinh từ nam đến nữ đều đổ dồn về phía họ. Vì ngày nào họ cũng thấy cảnh này nên vẫn tỏ ra thản nhiên và đi lên lớp.

Vừa vào lớp không bao lâu lại thấy tụi học sinh kia kéo nhau chạy đi đâu đó, Trinh và Vy thì không bận tâm đến họ chỉ nghĩ là Hai chàng kia đang đi dạo nên không đi theo họ xem có việc gì không mà ngồi nghịch điện thoại. Nhưng hộ không hề hay biết sự thật ở bên dưới sân trường là gì. Một chiếc moto đen bóng loáng chạy với tốc độ thật nhanh và đặc biệt hơn là chiếc xe đó đã chạy thẳng vào bãi giữ xe của trường. Tất cả các học sinh đều mở to mắt hết cỡ vì người lái chiếc moto kia là một cô gái, cô ta bước xuống xe, tay cở bỏ chiếc áo khoác da đen bên ngoài ra để lộ bên trong là bộ đồng phục của trường. Cô chẳng nói gì chỉ để lại cho họ một đôi mắt lạnh lùng quen thuộc rồi đi thẳng vào phòng hiệu trưởng để lại bao ánh mắt ngưỡng mộ có, ghen tỵ có,...của đám học sinh kia.

Cô ta vừa đi vào phòng hiệu trưởng cũng là lúc tiếng chuông thông báo vào học vang lên, tất cả bọn họ ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh về lớp để bắt đầu buổi học chán nản. tại lớp của hai nàng, cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp với gương mặt tươi cười nói:

_ Chào các em, hôm nay lớp ta có một học sinh mới- nói rồi cô quay ra của nói vọng ra- em vào đi

Cô gái lúc nảy bước vào, gương mặt lạnh lùng nhìn xuống đám học sinh đang xôn xao kia, cất giọng lạnh:

_ Lăng Thảo Tiên- ngắn gọn. Sau khi Tiên giới thiệu tên xong cô giáo ngay lập tức nói giọng dịu dàng với cô:

_ Em muốn ngồi chỗ nào?- câu hỏi của cô làm cho Trinh ngạc nhiên vì tại sao cô giáo lại tỏ ra tôn kính với học sinh như vậy, điều này cô chưa từng thấy bao giờ.

_ Ở kia- Tiên nói, tay chỉ về cái bàn trống ở cuối lớp, sau lưng Trinh và Vy rồi đi thẳng xuống ngồi mà không cần sự đồng ý của cô giáo. Sau khi Tiên về chỗ ngồi của mình thì cô giáo lại cười nói và bắt đầu buổi học.

Tiết học nhanh chóng trôi qua và giờ ra chơi cũng đến. Vy nhanh chóng cất tập vở rồi lôi Tiên với Trinh xuống căng tin, vừa xuống căng tin, đập vào mắt ba nàng là cảnh tượng mà ai nhìn vào cũng chỉ muốn lao tới sẽ xác hai con người kia. Đó là cảnh Thư Kỳ Và Bảo Hân đang quyến rũ Phong và Thành, Tiên rất bình tĩnh chỉ nhếch môi cười khinh hộ rồi cô nhìn sang hai người bên cạnh thì lại cười thầm vì một cô thì mặt đen lại còn cô còn lại thì tỏ vẻ khó chịu. Tiên cũng chẳng nói gì liền tiến lại chỗ họ và tất nhiên là hai nàng kia cũng theo sau, đến nơi Tiên đập mạnh tay xuống bàn gây sự chú rồi cất giọng lạnh:

_ Vy, Trinh về đúng vị trí- hai nàng như nhận được mệnh lệnh và ngồi xuống cạnh Phong và Thành, sau khi thấy họ ngồi vào bàn tiên lại nói- Còn rác thì nên về đúng chỗ của rác ( au: ý chỉ hai con ngựa kia đấy ạ). Thư Kỳ tức giận đứng dậy quát:

_ Mày là ai hả? Mày nói ai là rác?

_ Đúng vậy. Mày là con nào mà vô đây phá tụi tao hả?- Bảo Hân hùa theo

_ Muốn biết. Tan học. Sân sau trường- Tiên điềm tĩnh- Giờ thì biến!- cả người tỏa ra sát khí

Sau khi nhận được câu nói đầy sát khí của Tiên thì bỏ đi trong cơn tức giận. Thành và Phong thì nhìn Tiên cười tỏ lòng biết ơn( thực chất thì anh Thành chỉ mỉm thôi ạ), Cô không đáp trả chỉ đi đến ngồi cạnh Vy, Thành chợt lên tiếng:

_ Em định làm gì?

_ Lấy lại thứ đã để quên và sử dụng- Tiên trả lời rồi cười hắc ra đầy sát khí khiến Trinh phải rùng mình ( au: Cũng đúng tại cô chưa biết rõ về Tiên mà). Rồi cả bọn cũng ngồi cười nói vui vẻ với nhau chỉ riêng Tiên thì bấm điện thoại và nghe nhạc. Rồi sau đó họ lại bắt đầu tiết học với sự chán nản.( au: nói là trường âm nhạc nhưng cũng học như những trường khác chỉ có khác là sẽ chuyên về âm nhạc hơn thôi, dạng như những học sinh sau tốt nghiệp sẽ có thể làm thực tập sinh và đi hát)

Giờ tan học cũng đến, tất cả các học sinh đều đổ xô đi về nhà chỉ riêng ba người là đi ra sân sau của trường. Sân sau của trường là một bãi đất trống với những cái cây to và những bãi cỏ đã được cắt tỉa, vì trường có các giờ tự học của các lớp nên nơi đây cũng là một địa điểm thích hợp cho học sinh vui chơi. Đến nơi họ đã thấy Kỳ và Hân cùng một đám học sinh khác đang đứng đợi, Tiên cùng với Trinh và Vy tiến về phía họ, nhưng dường như bọn họ không nhìn thấy ba nàng nên Tiên đã dừng chân tại một gốc cây to có thể để hai người nấp vào rồi nói:

_ Nắp ở đây và đừng ra

_ Tại sao chứ? Lỡ như mày có chuyện gì thì sao?- Trinh tỏ vẻ lo lắng

_ Chỉ làm vướng chân thôi- nói rồi Tiên sải bước đi về phía bọn kia. Trinh ú ớ nói với theo nhưng bị Vy ngăn lại nói- mày đợi xem kịch hay đi- câu nói của Vy lại càng làm Trinh thêm khó hiểu và đành đứng vào gốc cây theo dõi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.