Giữa hai người con gái không có gì gọi là tình bạn vĩnh viễn
Một khi dính dáng đến con trai, hậu quả liền giống như nổ bom hạt nhân.
-----------------------Nhật ký Tô Tố, bảo vệ tình yêu.
Vào hôm thứ 6, bạn học Tô cuối cùng cũng trốn học.
Nguyên nhân chính là sức ép từ tình yêu cuồng nhiệt triền miên của bạn học Hoa Hoa và mối tình cuồng si của Cố tiểu bạch mã làm bạn học Tô không thể thở nổi.
"Tô, cậu và Cố Liên Thành phát triển đến đâu rồi?" Chân Khiết khoanh chân ngồi trên giường, giả vờ tán gẫu để thăm dò.
Mấy ngày trước, có một bạn nam anh tuấn phóng khoáng theo bạn học Tô lên lớp, nhìn Tô Tố trìu mến làm cho người khác ngưỡng mộ chết đi được.
Quan trọng nhất là mặc dù cậu ăn mặc rất bình thường nhưng trên người đều là hàng hiệu. Đúng là một người vừa đẹp trai vừa có tiền.
Hiển nhiên là, hình như bạn học Tô chưa hề nhắc đến cậu, cho nên bạn học Chân không nhịn được mà nổi xuân tình. Nếu như Tô Tố đã đến với Cố tiểu bạch mã thì nên để cho người con trai ưu tú đó tự do.
Ít ra cũng không nên để nước phù sả chảy ra ruộng ngoài.
Bạn học Tô cũng khoanh chân đếm từng đồng xu của mình, nghe thấy câu hỏi của bạn học Chân liền than thở: "À, cậu ta và tớ đang ở giai đoạn sơ khai của Chủ nghĩa Xã hội..."
"Gì cơ?"
"Là quan hệ bạn bè bình thường, trăm năm bền vững."
Bạn học Chân phẫn nộ nhảy lên: "Có phải cậu đang muốn bắt cá hai tay?"
Sao lại nói thế? Bạn học Tô cuối cùng cũng ngẩng đầu, nhìn bạn học Chân một cách kì lạ hỏi: "Gì cơ? Cái tay còn lại ở đâu ra thế?"
Bạn học Chân cười thần bí hỏi: "Vậy người theo cậu vào học tiết học chung là ai?"
Hóa ra là nói đến bạn học Hoa Vô Khuyết.
"Cậu ấy..." Tô Tố đặt đồng bạc trong tay xuống, vốn muốn nói là không có quan hệ gì với bản thân, thế nhưng không hiểu sao không thốt ra lời.
"Cậu ấy là bạn tiểu học của mình..." Cô nghĩ mãi mới nghĩ ra một cách trả lời uyển chuyển.
"À, nhớ ra rồi..." Bạn học Chân Khiết cười đắc ý: "Đó là cái bạn đến từ Bắc Kinh mà cậu trình báo lần trước!"
Chân Khiết vừa nhắc đến vụ này Tô Tố liền buồn bực.
Dù Hoa Hoa không có chính miệng gợi ra nhưng mỗi lần đối diện với cậu, cô đều cảm thấy có chút áy náy.
Cho nên, cô mới trốn tránh.
"Ừ, đúng rồi đó." Tô Tố mơ hồ đáp lời, tâm trạng tụt dốc không phanh.
"Cậu thích cậu ta?" Chân Khiết bóp đóa hoa hồng ở đầu giường, đóa hóa vừa đỏ vừa to lại mang theo hương thơm rất sang, giá cả nhất định là không hề rẻ.
Kí túc bên cạnh có đôi nam nữ cãi nhau, nữ tức giận ném số hồng này vào phòng vệ sinh chung của kí túc, cứ cách nửa tiếng sẽ lấy cớ đau bụng đi xem.
Tất cả những người qua lại phòng vệ sinh, ai thấy bó hồng này đều đấm ngực dậm chân tỏ vẻ đáng tiếc. Cách hoa rực rỡ là thế, đóa hoa to là thế, phát sáng là thế, rất rất đắt, nhưng không có ai dám lượm. Bạn học Chân liếc nhìn nhiều lần, trái tim ngứa ngáy, sau khi về kí túc liền lấy một gói mì mua chuộc bạn học Tô.
Thế là bạn học Tô lê đôi dép lê, chạy quèn quẹt đến phòng vệ sinh, dưới con mắt trợn trừng của quần chúng, dốc ngược bó hoa hồng đắt tiền mang về.
Trên đường gặp phải bạn học ném hoa, bạn học Tô rất ngại ngùng, tiện tay rút ra 1 đóa, coi như là mượn hoa hiến phật và tặng cho cô ấy.
Mặc dù khóe miệng đương sự co rút như trúng gió, bạn học Tô rất chuyên nghiệp mà coi như không thấy.
Cuối cùng, người thắng là bạn học Chân, bó hoa tươi này nở đúng một tuần làm cho tinh thần Chân Khiết vui vẻ, tự chế ví dạ hội từ mấy chục cái áo ngực.
Có thể thấy, bạn học Chân cao tay hơn nhiều so với Tô Tố.
"Hả, cậu hói gì cơ?" Dù là nghe rõ, bạn học Tô cũng không biết trả lời thế nào. Tay chân vụng về làm loạn chỗ đồng xu đang kiểm và phải đếm lại từ đầu.
"Tớ hỏi là...có phải cậu thích bạn học tiểu học của cậu không?"
Bạn học Chân không muốn bỏ qua, liền buộc dây giầy chạy đến trước giường Tô Tố, nhìn chằm chằm cô chờ đáp án.
Những bạn học vốn đang say giấc nồng, nghe thấy tin đồn đầy tiềm năng này đều vén rèm thò đầu ra ngóng câu trả lời.
Tô Tố khó khăn nhìn những đôi mắt khát vọng, gian nan mở miệng, mỗi từ nói ra như bị nghẹn: "Tớ...nào...có...thích...cậu...ấy..."
Không thích Hoa Hoa là vì cái vận đào hoa rách nát mới nổi của bản thân làm cho mọi người đều chú ý.
Vận may của cô từ bé đến giờ đều không tốt, cho nên nếu có đào hoa thì cũng sẽ có ngày chết héo.
Mà Cố tiểu bạch mã và Hoa Hoa chính là hai đóa hoa đào sớm héo đó.
Nếu muốn đạt được tình yêu đích thực, bản thân cô chỉ có thể tìm đối tượng như bạn học Tiểu Cường.
"Thế thì tốt rồi, tớ đây cũng nói thẳng..."Bạn học Chân khó có dịp dịu dàng, cực kì nghiêm túc cầm chặt tay Tô Tố nói: "Cậu hãy giới thiệu tớ với cậu ấy, tớ thích cậu ấy."
Tô Tố lập tức đứng hình, trong đầu hiện lên hình ảnh Thủy Ngưu mồ hôi đầy mặt gắng sức vác bạn học Chân, từng giọt mồ hôi long lánh rơi theo từng cú xoay vòng.
"Thế anh Thủy Ngưu phải làm sao?"
"Đá thôi!" Bạn học chân rất tự nhiên nhìn Tô Tố đang ngơ ngác không khép được mồm, ngượng ngùng giải thích: "Tớ thích những người cao cao, sạch sẽ có khuôn mặt tuấn tú, anh ta quá cường tráng, thật không phù hợp."
Nhưng anh tuấn làm sao vác được cậu! Tô Tố cắn môi đáp lại: "Tính ra thì, cậu ấy không thể vác nổi cậu mà xoay vòng đâu."
Chân Khiết lập tức cầm chặt tay áo, vỗ vai mà thề: "Không cần cậu ấy vác, tớ có thể vác cậu ấy, vẫn có thể đạt được hiệu quả mất hồn như cũ."
Cơ bắp trên cánh tay ai đó cũng nảy lên theo nhịp đập.
Bạn học Chân dịu dàng là thế mà lại có khối cơ bắp nhô cao.
Bạn học Tô bỗng kinh ngạc đến không nói được gì, quả nhiên, xét về thủ đoạn hai người đúng không phải cùng 1 cấp bậc.
"Cậu có phải muốn giữ lại làm lốp dự phòng cho mình nên mới không đồng ý?" Bạn học Chân tức khắc rống to một cách ác độc.
Tô Tố rơi lệ.
Sao lại có thể thế chứ, bạn học Hoa Hoa rất thuần khiết, tuyệt đối không thể giới thiệu cho bạn học Chân.
Làm thanh mai trúc mã đã bao năm, nhiệm vụ bảo vệ trinh tiết này cô vẫn có một phần trách nhiệm.
"Tớ không đồng ý..." Tô Tố nói thẳng, "Tớ cảm thấy, hai người không hợp nhau."
Chân Khiết tức giận vô cùng, đoạt lấy cái túi tiền được làm từ quần nhỏ mà Tô Tố đang vặn xoáy trong tay, căm giận nói: "Chúng ta tuyệt giao!"
Trận chiến giữa con gái với nhau luôn là vì con trai. Cho nên, lần này cũng không ngoại lệ.
Tô Tố nắm tay thành quyền, lần đầu tiên dũng cảm to mồm đáp lại: "Được tôi chấp nhận lời đoạn tuyệt của cậu!"
Vì trinh tiết của bạn học Hoa Vô Khuyết, vì bảo vệ sự thuần khiết của cậu, Tô Tố cuối cùng cũng dũng cảm đối đầu với bạn học Chân - cao thủ tự chế của kí túc.
Điều này có nghĩa là, một đoạn thời gian dài trong tường lai, số lần mất tích của quần nhỏ và áo nhỏ của cô sẽ tăng lên gấp bội, từng cái áo khoác cũng sẽ bị biến thành đồ trang trí trong nhà.
Nhưng mọi thứ đều không thể đánh bại ý chí của cô.
Cô tin tưởng, tất cả những tổn thất đều sẽ có cách đòi lại.
Cho nên, bão tố hỡi, đến đây mạnh mẽ nữa đi!
(1) Nước phù sả chảy ra ruộng ngoài: đồ tốt nhường cho người thân.