Nhà Lao Chi Vương

Nhà lao Chi Vương - Chương 113




Có điều anh Thủy nghe Lý Hữu Khiêm nói xong vẻ mặt lại phấn chấn, gia nhập Đảng Dân chủ Tiến bộ chí ít nó có nghĩa có thể tham dự vào đời sống chính trị của Đài Loan, nếu trong lúc đang chọn “Tổng thống” còn có thế đi theo chính trị Đài Loan, mặc dù bây giờ không có dấu hiệu cho thấy có chính Đảng nào ở Đài Loan có thực lực lật đố Quốc Dân Đảng đã thống trị độc tài Đài Loan hơn năm mươi năm, nhưng không ai muốn cả đời chỉ lăn lộn trong hắc đạo, dù sao thì có thế dấn thân vào đời sống chính trị Đài Loan cũng là một niềm vinh hạnh, là thứ mà người có xuất thân như anh Thủy luôn mong ước.

Đài Loan là chính trị vàng đen, đen là hắc đạo, vàng chính là tiền bạc.

Tiêu Chấn Long vốn không giống người tiếp xúc sâu với cuộc sống Đài Loan, không ngờ hôm nay lại phải đứng trước một sự lựa chọn, đối với Tiêu Chấn Long mà nói là rất khó.

Tiêu Chấn Long quay đầu nhìn qua vẻ mặt phấn chấn của anh Thủy, trong lòng Tiêu Chấn Long hơi hiểu được điều anh Thủy nghĩtrong lòng lúc này, lại quay đầu nói với Lý Hữu Khiêm: “Có lợi gì cho tôi?”

Lý Hữu Khiêm đang hồi hộp nhìn Tiêu Chấn Long, sợ Tiêu Chấn Long không đồng ý, vừa nghe thấy anh hỏi như vậy xem như thở phào một cái, mặc dù Tiêu Chấn Long không đồng ý ngay nhưng vần đỡ hơn là từ chối, huống hồ nghe giọng điệu của Tiêu Chấn Long cũng không có ý từ chối, Lý Hữu Khiêm khá nhẹ nhõm nói tiếp: “Các ban ngành trọng yếu của chính phủ Đài Nam, có thế nói hầu hết đều bị người Đảng Dân chủ Tiến bộ chúng tôi khống chế, nếu cậu Tiêu gia nhập Đảng Dân chủ Tiến bộ, sẽ có lợi rất lớn đôi với sự phát triển của cậu ở Đài Loan sau này.”

Lý Hữu Khiêm nói xong đắc ý nhìn Tiêu Chấn Long, ông ta tin rằng nghe xong Tiêu Chấn Long sẽ đồng ý gia nhập Đảng Dân chủ Tiến bộ.

“Chỉ có vậy?” Vẻ mặt Tiêu Chấn Long vẫn như cũ, nói.

Lý Hữu Khiêm và Lý Thanh Tùng nghe Tiêu Chấn Long nói vậy, trong lòng hơi hụt hằng, giọng điệu của Tiêu Chấn Long rõ ràng không ngạc nhiên vui mừng như bọn họ dự đoán.

Lý Hữu Khiêm hơi hoảng nói: “Như vậy còn không đủ sao?”

Khóe miệng Tiêu Chấn Long cong lèn, lắc lắc đầu nhưng lại không lên tiếng.

Bầu không khí trong phòng có chút gượng gạo.

“Tại sao lại tìm đến tôi?” Tiêu Chấn Long hỏi, câu này xem như phá vỡ cục diện căng thẳng.

Lý Hữu Khiêm vừa định mở miệng, Lý Thanh Tùng đã đứng dậy đưa tay ra ngăn ông ta, tỏ ý vấn đề này để ông ta.

“Cậu Tiêu, đã nói đến nước này tỏi cũng không muốn vòng vo với ngài nữa. Hôm nay cậu có thế ngồi bên chiếc bàn này phải nói từ năm 1986 chúng tỏi thành lập Đảng Dân chủ Tiến bộ…”

Tiêu Chấn Long hơi nhíu mày, trong lòng nghĩ có khoa trương quá không? Lẽ nào mười năm trước bọn họ đã biết Tiêu Chấn Long tôi đến Đài Loan?

Tiêu Chấn Long hơi cợt nhả nhìn qua Lý Thanh Tùng. Lý Thanh Tùng không hề đế ý đến ánh mắt của Tiêu Chấn Long, tiếp tục nói.

“Chắc cậu Tiêu không biết, việc thành lập Đảng chúng tôi rất có tính kịch bản, bởi vì Tưởng Kinh Quốc nắm quyền lúc đó dùng thái độ ngầm bằng lòng đối với việc thành lập của Đảng tôi, mới khiến Đảng tôi từng bước phát triển dưới sự áp chế nặng nề của Quổc Dân Đảng, trở thành Đảng đổi lập lớn nhất lúc đó, bây giờ cả nước có hơn hơn năm mươi nghìn Đảng viên…”

Cả nước? Tiêu Chân Long càng nghe từ này càng cảm thấy khó chịu, lẽ nào chính Đảng Đài Loan có thói quen gọi Đài Loan là nước, Tiêu Chấn Long thầm nói trong lòng.

“Sau khi Đảng tôi thành lập, các Liên Minh, Đảng phái khác mới thành lập như măng mọc sau mưa, vì vậy mới dẫn đến cục diện chính trị Đài Loan có nhiều Đảng phái hiện nay. Đã là

Đảng đối lập đương nhiên phải coi mưu cầu nắm quyền Đài Loan làm mục đích sau chót, đó cũng là mục tiêu cuối cùng của tất cả Đảng phái ở Đài Loan. Nhưng đáng tiếc, trong mười ba năm từ năm 86 đến năm 99, tuyến cử “Tống thống” mấy lần chúng tôi đều không thắng, đương nhiên các chính Đảng khác cũng vậy. Vê sau, chúng tôi tống kết nguyên nhản Quốc Dân Đảng có thế liên tục nhậm chức, đúc kết lại thành mấy điều dưới đây, một là Tư bản hùng hậu và sự ủng hộ của quốc tế, hai là nâng đỡ một vài thế lực đen với đại diện là hội Tam Hợp Đài Bắc đế giúp đỡ chúng tiến hành tuyến cử, ba là được đông đảo nhản dân ủng hộ trong tuyến cử “Lập ủy”…”

Nói đến đây, Lý Thanh Tùng nhìn qua Tiêu Chấn Long, Tiêu Chấn Long hơi gật đầu tỏ ý cứ tiếp tục.

Lý Thanh Tùng uống ngụm nước rồi nói tiếp: “Qua mấy năm hoạt động, chúng tôi cũng chiếm được một vị trí nhất định trong tuyến cử “Lập ủy”, đồng thời tranh thủ được sự ủng hộ rộng rãi của người dân khu vực ven biến Đài Nam, khiến chúng tôi có lượng dân ủng hộ khá đông ở khu vực Đài Nam, đồng thời chúng tôi cũng nâng đỡ một vài xã đoàn hắc đạo, cũng chính là xã Tam Liên mới bị cậu tiêu diệt…”

Nghe đến đây, tuy sắc mặc Tiêu Chấn Long không đối nhưng trong lòng lại kinh ngạc không thỏi. Thì ra người đứng sau xã Tam Liên là Đảng Dân chủ Tiến bộ, chắng trách có thế làm ăn lớn ở Đài Nam như vậy!

Lý Thanh Tùng nhìn Tiêu Chân Long chăm chú, nói: “Ban đầu chúng tôi nâng đỡ xã Tam Liên là vì hy vọng mượn thế lực của gã ta để thâm nhập vào các huyện, thành phố Đài Nam, lôi kéo phiếu bầu giúp chúng tôi tham gia cuộc tuyến cử “Tống thống” vào tháng ba năm sau, nhưng đáng tiếc xã Tam Liên dưới sự lãnh đạo của Trần Kiệt Giai, trong quá trình mở rộng thế lực Bang hội rất không được lòng người, điều này đã đi ngược dự tính ban đầu nâng đỡ bọn họ của chúng tôi. Chúng tỏi vốn

định buông bỏ Trần Kiệt Giai, nhưng cuộc tuyển cử đã sắp đến, muốn nâng đỡ thế lực khác thì không kịp, chỉ còn cách đế mặc thôi. Nhưng chính vào lúc này cậu Tiêu lại xuất hiện, chỉ trong thời gian hơn một tháng ngắn ngủi, xã Tam Liên đã bị tiêu diệt trong tay ngài, mà chúng tôi quan sát cậu Tiêu quản lý đàn em rất nghiêm, nhìn thành phố Đài Nam những ngày này, có thế nhìn ra dáng dấp một thành phố chuấn mực, nên chủ tịch Tạ chúng tôi đã chỉ thị rõ trong cuộc họp Uỷ viên tuyến cử Trung Ương rằng tôi nhất định phải thu hút cậu vào Đảng Dản chủ Tiến bộ.”

“Nếu tỏi không bằng lòng thì sao?” Tiêu Chấn Long ung dung nói.

Lý Thanh Tùng cười nói: “Cậu Tiêu, có lẽ cậu không hiểu rõ quy luật tồn tại của thế lực hắc đạo ở xã hội Đài Loan, nếu phía sau cậu khống có Đảng phái có thực lực nào chổng lưng, cùng lắm cậu chỉ là Bang hội kém cỏi, mãi mãi không với tới nơi hào hoa. Từ hội Tam Hợp của Đài Bắc và xã Tam Liên của Trần Kiệt Giai cậu có thể thấy, nếu không có Quốc Dân Đảng ở Đài Bắc chống lưng liệu hội Tam Hợp có cơ hội trở thành Bang hội lớn nhất hắc đạo Đài Loan không? Nếu ở Đài Nam Đảng Dân chủ Tiến bộ chúng tôi không che chở xã Tam Liên, liệu nó có thế trờ thành Bang hội lớn nhất nhì hắc đạo không?”

Lý Thanh Tùng từ từ bước đến sau lưng Tiêu Chân Long rồi vổ lên vai Tiêu Chấn Long một cái, nói: “Cậu Tiêu, cân nhắc cho kĩ. Nếu xã đoàn Nam Thiên của cậu có sự ủng hộ của chúng tôi, việc phát triến ở miền Nam Đài Loan sẽ không gặp hạn chế, chính phủ Đài Nam cũng sẽ tận lực nâng đỡ cho tập đoàn Nam Thiên sắp thành lập của cậu. Nếu chúng tôi có thế thắng trong cuộc tuyến cử năm sau, chúng tôi có thế đảm bảo tập đoàn Nam Thiên của cậu sẽ trở thành tập đoàn tài chính lớn nhất Đài Loan, xã đoàn Nam Thiên của cậu sẽ thay thế hội Tam Hợp trở thành bá chủ hắc đạo Đài Loan.”

Nghe lời nói của Lý Thanh Tùng, nét mặt Tiêu Chấn Long khẽ nhúc nhích, đối với anh mà nói viễn cảnh này quả thực quá cám dỗ, ngay cả anh Thủy ngồi bên cạnh, khuôn mặt cũng lộ ra vẻ tham lam chưa từng có. Viễn cảnh này đúng là rất mẽ người, theo những gì Lý Thanh Tùng nói, thời gian tranh bá hắc đạo Đài Loan của Tiêu Chấn Long sẽ rút ngắn hơn nhiều, cũng giảm đáng kế sự hy sinh vô nghĩa cho các anh em. Không chỉ vậy, tập đoàn Nam Thiên của mình còn được phát triển lâu dài ở Đài Loan, tài sản tích lũy được cũng sẽ tăng thêm mấy con số.

Không đúng! Giấc mơ đẹp này còn có tiền đề, đó chính là Đảng Dân chủ Tiến bộ phải thắng trong cuộc tuyến cử năm sau, nếu không Tiêu Chấn Long anh cùng lắm chỉ có một phần thế lực ở Đài Nam. Huống chi dù mình đồng ý gia nhập Đảng Dân chủ Tiến bộ, dựa theo ba yếu tố đế thẳng lợi suôn sẻ trong cuộc tuyến cử Đài Loan mà Lý Thanh Tùng nói, cả một điều quan trọng nhất mà ông ta không nói đến, đó chính là Tư bản và ủng hộ của quốc tế. ở Đàl Loan, nếu thiếu điều này thì bất kì chính Đảng nào dù có nắm quyền thay Quốc Dân Đảng cũng rất khó có thành tựu.

Tiêu Chấn Long cười cười rồi nói: “ông Tống, nếu tôi nhớ không lầm, ông còn bỏ sót một nhân tố rất quan trọng?”

Lý Thanh Tùng cười ha ha nói: “Không sai! Đó chính là Tư bản và sự ủng hộ của quốc tế. Đã vậy, chúng tôi phải long trọng nhờ ngài Jones đặc phái viên từ Mỹ tới Đài Loan. Chính phủ Mỹ đã đồng ý tài trợ chúng tôi hai trăm triệu dollar Mỹ trong cuộc tuyển cử, cũng đồng ý nếu Đảng Dân chủ Tiến bộ có thế thắng trong cuộc tuyển cử thì sau này sẽ chống lưng cho chúng tôi.”

“Ồ?” Lằn này Tiêu Chấn Long mới thực sự thay đối sắc mặt,

bảy giờ Mỹ quay sang ủng hộ Đảng Dân chủ Tiến bộ cùng cạnh tranh tuyến cử với Quốc Dân Đảng ở Đài Bắc, nếu tin này truyền ra quốc tế, vậy nhất định sẽ khơi dậy sóng gió, chí ít thì chính phủ Trung Quốc sẽ không đồng ý, nhưng theo những gì Tiêu Chấn Long được biết, Mỹ vẫn luôn ủng hộ Quổc Dân Đảng, từ thời Tưởng Giới Thạch đã như vậy. Mỹ vẫn luôn dốc sức ủng hộ Quốc Dân Đảng Đài Loan, đây là một bí mật không công khai với cộng đồng quốc tế, bao gồm chính phủ Trung Quốc trong cuộc biết rất rõ, chỉ là không có đầy đủ chứng cứ.

Có điều, nguyên nhân gì khiến người ủng hộ đáng tin cậy của Quốc Dân Đảng lại buông bỏ Quốc Dân Đảng đế chuyến sang ủng hộ Đảng Dân chủ Tiến bộ chứ?

Nếu đúng như vậy, sự gia nhập của Tiêu Chấn Long sẽ tăng cơ hội thắng cho Đảng Dân chủ Tiến bộ trong cuộc tuyến cử Đài Loan năm sau, vì sao? Bởi vì hiện tại cồng ty Logistics Nam Thiên của Tiêu Chấn Long đã hình thành mạng lưới khống lồ ở khắp miền Nam Đài Loan, đồng thời dưới sự ràng buộc của quy định Bang hội, quản Cờ Đen của Tiêu Chấn Long cũng nhận được đông đảo sự ủng hộ của nhân dân huyện thành phố quanh khu vực Đài Nam, nếu để binh đoàn của Tiêu Chấn Long đi làm công tác vận động tuyến cử, vô tình sẽ kéo được rất nhiều phiếu bầu cho Đảng Dân chủ Tiến bộ, trong cuộc tuyến cử của Đài Loan, quyền năng của phiếu bầu mới là tuyệt đối!

Muôn vàn dấu hiệu cho thấy điều kiện tốt như vậy, Tiêu Chấn Long chẳng có lý do gì đế từ chổi, Lý Thanh Tùng nhận định như vậy, Lý Hữu Khiêm nhận định như vậy, thậm chí anh Thủy, cả Lưu Minh Nghĩa và Hỏa Phượng phía sau cũng nhận định như vậy, nhưng câu nói tiếp theo của Tiêu Chấn Long lại khiến tâ’t cả mọi người trầm trồ.

Tiêu Chấn Long nói: “Xin lỗi, tôi vẫn không muốn gia nhập!” Lý Thanh Tùng và Lý Hữu Khiêm ngạc nhiên đến nỗi thay đổi sắc

mặt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.