Người Yêu Cũ

Chương 92: Hội con nhà giàu




Bằng cách nào đó Trình Quân Anh có số điện thoại của tôi, cậu ta gọi ngày gọi đêm tất cả đều vì một mục đích đóng giả làm người yêu của cậu ta. Ko hẳn là đóng giả mà cả trường đều nghĩ tôi là bạn gái của cậu ta rồi. Mỗi ngày cậu ta gọi cho tôi ba cuộc rồi đi học về qua nhà tôi ới phát: " Tôi thích cậu " Dần dà thế hàng xóm nhiều chuyện là thành to luôn. Bố tôi ko nói gì nhưng mẹ tôi mới là vấn đề. 

Sau cùng dai quá tôi đồng ý, diện thật đẹp cùng Trình Anh tới nhà của một người bạn. Thực sự nhờ Trình Anh mà tôi mới được trải nghiệm " cuộc sống của con nhà giàu ". Riêng một ngày bình thường đã ăn đến tăng thứ ba, nếu rơi vào ngày sinh nhật hay ngày đặc biệt thì ôi zời ôi, chẳng thiết gì đường về nữa. 

Ngồi một mình một góc, tôi chán nản kinh khủng khiếp, nhà giàu có khác ăn bao nhiêu cũng ko sợ vì trong nhà có cả một khu trung tâm tập gym. Cứ vừa ăn vừa tập thôi. 

" Tôi muốn về nhà " 

Trình Anh vẫn đang say sưa ăn và nói chuyện vui vẻ, tôi bực mình bỏ ra ngoài. Và rồi tôi thấy một cô gái bị đánh hội đồng dữ dội. Cô gái mặt mày đầy máu, ôm chặt dây quần áo vì mấy người kia liên tục cởi đồ cô gái tội nghiệp. Hình như chỉ có trong phim thôi nhỉ? Tôi quá sũng sờ nên đã đi tìm xem máy quay phim giấu ở đâu. Và rồi Trình Anh đẩy tôi ra đằng sau. Cậu ta nói: " Đừng có nhìn cảnh này nếu cậu ko muốn bị như thế " 

Một trong ba người đàn ông đã sai người đánh cô gái tiến về phía bọn tôi. Anh ta kiểu đúng chất con nhà giàu, cái gì trên người cũng đều mang danh đồ hiệu. Anh ta nhìn liếc qua tôi: " Bạn gái mày à? Nhìn ko giống gu của mày lắm " Đây là có ý chê tôi đấy à. 

" Ừ bạn gái tao, kia là vụ gì thế? " Trình Anh thừa nhận rồi nhìn sang phía cô gái nằm trên vũng máu. 

" A con nhỏ kia có xích mích với vợ tao nên tao cho nó một bài học ấy mà " Anh ta trả lời mà ko hề do dự. 

Khiếp đảm chỉ vì xích mích với vợ mà đánh con nhà người ta thân tàn ma dại. Liệu tôi mà thế chắc cũng bị tẩn cho bố mẹ ko thể nhận ra. Cái hội con nhà giàu này quá sức tưởng tượng. Tôi muốn về nhà, ko thể ở đây thêm chút nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.