Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 849




Chương 849

Trước khi Tô Thanh Hà chết, toàn bộ nhà họ Tô chỉ có Tô Nguyệt ở bên cạnh, hiện tại ông cụ đã đi rồi, bọn họ lúc này mới trở về, rõ ràng là muốn phân chia gia sản!

Đúng lúc này, một giọng nói chanh chua và ác ý vang lên: “Con ranh kia, ăn nói kiểu gì vậy, việc kinh doanh của gia tộc này từ xưa đến nay đều do đàn ông của gia tộc tiếp quản! Con ranh mày chiếm nhiều đồ của nhà họ Tô như vậy, tao nói cho mày biết, hôm nay phải giao hết mọi thứ cho tao, thôi thấy mày cũng đáng thương, trong thẻ này có hai trăm nghìn tệ coi như bồi thường cho mày!”

Mặc dù dưới chướng Tô Nguyệt không có nhiều thuộc hạ, nhưng lợi thế duy nhất trong tay cô ấy là nhiều tài sản của nhà họ Tô trước khi ông nội mất đã quy về đứng tên Tô Nguyệt.

Ít cũng phải trên ba mươi triệu tệ! Vì sợ Tô Nguyệt không đấu lại được các cô chú, cho nên ông cụ đã chuẩn bị trước giấy công chứng tài sản, để lại phần lớn tài sản cho đứa cháu gái nhỏ đã luôn bên mình.

Ngay cả khi Tô Nguyệt thực sự mất đi quyền thế, vẫn có những bất động sản trị giá hàng chục triệu tệ để cô ấy có thể sống thoải mái nốt quãng đời còn lại.

Nhưng người phụ nữ này lại nghĩ đến việc dùng hai trăm nghìn tệ để đổi lấy khối tài sản trị giá hàng chục triệu tệ của Tô Nguyệt, hoặc là người này bị điên, hoặc là bà ta cho rằng não của Tô Nguyệt bị úng nước!

“Tôi sẽ không bao giờ đưa những thứ ông nội để lại cho các người đâu! Nhìn tính cách của bác hai thì có khi chưa đến hai năm gia sản của nhà họ Tô đã bị tiêu sạch bách rồi ấy! Không còn lại gì cả!”, Tô Nguyệt khoanh tay, hừ lạnh.

Những trưởng các tông nhánh khác cũng có chút sốt ruột, không muốn nghe bọn họ lôi việc trong nhà ra kể lể dài dòng.

“Nói xong chưa? Hôm nay đến làm chính sự, chuyện nhà các người, các người tự đi mà giải quyết!”

“Đúng thế! Cô Tô, chỉ cần cô giao lệnh bài Thiên Long ra, tông của cô sẽ vẫn tồn tại, và cô vẫn là chị cả!

Tông Thiên Long chỉ đối người khác lãnh đạo mà thôi, đừng ngoan cố tham lam quyền lực như thế, không tốt đâu! “

“Con gái nên sống cuộc sống của con gái. Đừng suốt ngày chém chém giết giết. Số tiền mà ông cụ để lại cho cô đủ để cô tiêu xài hết cuộc đời. Cô có thể đi du lịch rồi tìm một người đàn ông để tận hưởng thế giới chỉ có hai người, quản lý môn phái gì thì cũng là chuyện của đàn ông! Xét về tư cách trên dưới, thì bác hai của cô có tư cách hơn cô đấy!”

“…”

Không khí trong nhà vô cùng căng thẳng, có thể giật mình trong tích tắc bất cứ lúc nào.

Tô Nguyệt lúc này cũng đã ở cuối con đường, bởi vì lúc này không ai có thể ra tay giúp cô ấy, chỉ có thể dựa vào chính mình.

Cô ấy rút một con dao găm từ bắp chân ra, cầm nó bằng tay trái: “Quy tắc cũ, chỉ cần các người có thể thắng tôi bằng đạo pháp Du Long, thì tôi sẽ nghe theo các người! Nhưng nếu các người thua, quyền lực của môn phái sẽ do tôi nắm giữ. Các người đều sẽ phải nghe theo lệnh nhà họ Tô một lần nữa!”

Mọi người không khỏi liếc nhau.

Đao pháp Du Long là đao pháp bậc thầy của ông cụ, những trưởng các tông nhánh khác cũng giỏi, nhưng về trình độ thì chắc chắn không bằng Tô Nguyệt, dù sao cô ấy cũng đã được ông cụ luyện cho từ nhỏ rồi.

Đương nhiên đạo pháp kia không phải thứ người thường có thể so sánh được, bác hai bao vây Tô Nguyệt này không phải là không được ông cụ dạy dỗ, nhưng kì thật ông ta là một cây gỗ mục, suốt ngày chỉ biết ăn chơi đàng điếm, không hề để tâm đến việc này nên không luyện được thành cái thể thống gì cả.

Vì vậy, để đảm bảo rằng đao pháp Du Long không bị mất đi, ông cụ đành phải buộc Tô Nguyệt rèn luyện chăm chỉ từ khi còn nhỏ.

“Cô Tô, chúng tôi đều biết đao pháp của cô, đấu đơn với ai ở đây cũng không phải đối thủ của cô, không phải cô đang chơi xấu sao?”, một người đàn ông khá gầy hừ lạnh nói.

Tô Nguyệt vung dao găm trong tay: “Vậy thì cùng xông lên đi!”

Người này nói ra lời như vậy, nghĩa là trong lòng hắn muốn giết chết Tô Nguyệt.

Nhưng nói cũng đúng, một khi Tô Nguyệt chết đi, tài sản đứng tên cô ấy sẽ thuộc về ai? Tô Dương sao?

Có thể Tô Dương có quyền thừa kế, nhưng một thiếu niên mới tí tuổi đầu, dăm ba câu là đã bị dọa chết khiếp, nhiều nhất thì cậu ta cũng chỉ được phân cho một phần nhỏ còn phần lớn tài sản nhất định sẽ rơi vào túi người khác…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.