Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 848




Chương 848

Tông môn tranh giành quyền lực trong nội bộ, cố gắng đừng khiến máu chảy thành sông.

Nếu người của Đàm Lão Bát và người của tông Thiên Long đối đầu với nhau, không cần phải làm gì cả, mà chỉ cần cho đối phương cảm giác áp bách.

Là mục tiêu này đã đạt được!

Bến tàu, nhà họ Tô.

Vốn dĩ thế lực của nhà họ Tô không nhỏ, cho dù sau khi ông cụ chết, nhà họ Tô theo đúng nghĩa đã mất kiểm soát, nhưng thế lực tự thân của tộc lại vượt trội hơn rất nhiều so với các tộc khác.

Nhưng không hiểu sao mấy ngày nay, hàng trăm đàn em lần lượt tìm đến môn phái khác, bởi vì sự quản lý của Tô Nguyệt quá nghiêm khắc, quá quy củ.

Tô Nguyệt có trong tay một tướng tài có năng lực, sau khi say khướt liền kéo nữ phục vụ vào “làm” người ta trong nhà vệ sinh, anh ta có cầu xin Tô Nguyệt bảo vệ thế nào cũng vô dụng, cô ấy không những không bảo vệ anh ta mà còn tự mình đưa người đó vào tù, kết án 20 năm tù.

Vốn dĩ cách làm này không sai, nhưng lúc mấu chốt này, sức răn đe của cô ấy còn kém xa cụ ông! Nhiều người cảm thấy đi theo Tô Nguyệt không thoải mái chút nào, không bằng đi theo các trưởng các tông nhánh ngày nào cũng chơi bời đàn đúm quên cả đất trời.

Thậm chí những người chạy khỏi nhà họ Tô vẫn được đãi ngộ đặc biệt, vừa đi một cái là đã được sắp xếp cho những vị trí quan trọng, còn có vô số mỹ nữ.

Chẳng bao lâu sau tông môn của nhà họ Tô đã chả còn lại bao nhiêu người, hầu hết đều là những nhân công cũ đã đi theo nhà họ Tô từ những ngày đầu, ngay cả bọn họ cũng có ý định muốn rời đi.

Sau cái chết của ông cụ, nhiều tông môn trên thực tế đã tự mình độc lập, những ngành công nghiệp trước đây bị cấm cũng được thành lập, thu về vô số của cải.

Khi mọi người đều làm việc kiếm tiền bằng những việc làm chính đáng thì đám người sẽ không đi so đo, nhưng khi nhiều người kiếm được hàng đống tiền, Tô Nguyệt vẫn tuân thủ những quy tắc mà ông cô ấy để lại khi đó.

Bởi vì tông Thiên Long không ổn định trở lại, không có tông chủ nào được công nhận, việc tuân thủ nguyên tắc của Tô Nguyệt đã trở thành trở ngại cho một vài người trong việc hốt bạc.

Ngày nay, nhà họ Tô có thể nói là đã bị cô lập hoàn toàn, chỉ dựa vào lời nói của Tô Nguyệt cũng khó có thể xoay chuyển tình thế, bọn họ từ đáy lòng không tin người phụ nữ này, đương nhiên sẽ không đi theo người phụ nữ này.

Vì vậy, người của các môn phái khác bao vây nhà họ Tô rất chặt, không ai trong nhà họ Tô dám nhảy ra phản đối, cũng có rất nhiều người nhìn ra tình hình chung đã ra nhập thẳng vào phe đối phương.

Có thể sẽ có người hỏi vì sao các thế lực tông môn khác đã lớn đến mức có thể đơn phương vượt qua Tô Nguyệt, tại sao họ còn đến nhà họ Tô gây rối?

Trên thực tế, nếu để kéo dài thêm một thời gian nữa, bản thân Tô Nguyệt sẽ không thể trụ vững được nữa, địa bàn của cô ấy sẽ bị chiếm sạch.

Nhưng không cần làm to chuyện như vậy, sở dĩ bọn họ không ngại bao vây nhà họ Tô và liều mạng tấn công như vậy thực ra là bọn họ muốn lấy được lệnh bài Thiên Long, nếu có người muốn nắm quyền điều khiển tông Thiên Long, họ phải có lý do hợp pháp.

Lúc này bên trong biệt thự nhà họ Tô.

Tô Nguyệt bị mấy người vây lại, xung quanh không ai dám tới giúp, rất nhiều người trong nhà họ Tô đều trốn ở một góc bàng quan đứng nhìn, không dám xông lên.

“Cô Tô, chuyện đã đến nước này sao cứ phải cứng đầu thế nhỉ! Chỉ cần cô giao lệnh bài Thiên Long ra đây, chúng tôi nhất định sẽ không làm khó nhà họ Tô, bảo đảm sự hưng thịnh của nhà họ Tô!”, một tên đầu trọc to con khoanh hai tay nói.

Nói cách khác, chỉ cần Tô Nguyệt không ngăn cản bọn họ mà giao lệnh bài Thiên Long ra, bọn họ có thể cho cô ấy miếng cơm ăn.

Đứng trong đại sảnh không chỉ có người của các tông môn khác của tông Thiên Long, mà còn có người thân của chính mình!

Một người đàn ông trung niên với cái bụng bia từ trong đám đông bước ra: “Nhà họ Tô sẽ mãi là người cầm quyền của tông Thiên Long, nhưng không phải là mày! Tao là người nhà họ Tô chính thống, vậy tại sao quyền hạn lại rơi hết vào tay con nhãi ranh như mày, sau này gả cho người ta rồi thì không phải tông Thiên Long sẽ thua thiệt sao?”

“Bác Hai! Đừng nói khó nghe như vậy. Lúc ông nội ốm, lúc nhà gặp khó khăn thì ông đã ở đâu? Lúc này ông lại hợp sức với bọn họ để chia cắt địa bàn của nhà họ Tô. Sao lại có tên súc sinh như ông cơ chứ?”, Tô Nguyệt chỉ vào người đàn ông trung niên bụng bia tức giận nói.

Người đàn ông này chính ra là bác hai của cô ấy, con trai thứ hai của Tô Thanh Hà!

Từ nhỏ chưa từng làm việc gì ra hồn, khi nhà họ Tô gặp nạn, ông ta trốn ra nước ngoài không về, thậm chí khi ông cụ bệnh nặng, bọn họ vẫn trốn ở nước ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.