Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 609




Chương 609

“Nhất định rồi!”

“…”

Anh vội vàng đáp lại với vẻ lúng túng, lúc trước thấy doanh thu công ty đạt hơn sáu mươi triệu tệ chỉ trong vòng hai mươi ngày là Mạc Phong đã biết nhất định do Tống Giai Âm đã dựng được ngọn cờ của công ty lên.

Anh không ngờ cô nhóc này lại có năng lực bộc phát lớn như vậy! Thật bất ngờ!

Ban đầu anh chỉ định tìm người vận hành công ty mà thôi, nên cũng cho Tống Giai Âm cơ hội được rèn luyện. Thật không ngờ cô ấy không chỉ giúp công ty vận hành mà còn kiếm được một khoản tiền lớn.

Vì đơn hàng của nhà họ Bạch mà Mạc Phong coi như thắng trong cuộc cá cược với Diệp Đông Lâm. Số tiền mà các gia tộc kiếm được lần này cũng không cần trả lại cho nhà họ Diệp nữa.

Giờ xem ra đúng là anh đã nhặt được bảo bối. Phải tìm thời gian tới công ty đi một vòng mới được.

“Phải rồi! Em mang mấy lọ đan dược này tới buổi đấu giá hết đi!”

Nói xong anh lấy đan dược để trong balo ra. Đây là đan dược tìm được từ chỗ Thường Vân Sam, chuyên dành cho người luyện võ và người tu đạo dùng.

Bản thân Mạc Phong dùng hiệu quả không lớn lắm, nên anh vẫn luôn muốn dùng mấy bình đan dược này để kéo người, giống như dùng tiền thu hút người tài vậy!

Từ sau khi gây loạn vùng duyên hải, anh mới phát hiện hóa ra có thế lực và địa bàn của riêng mình là một chuyện quan trọng biết bao nhiêu. Không phải anh muốn trở nên lớn mạnh mà thực sự nhóm người này không để anh có cơ hội yếu đuối.

Anh muốn sống sót thì chỉ có con đường trở nên mạnh mẽ! Không phải vì bản thân, mà vì bảo vệ người bên cạnh mình!

Lúc này, bên trong phòng.

Diệp Đông Lâm vỗ nhẹ vai Diệp Đông Thanh, sau đó hai người liền lặng lẽ ra khỏi phòng.

Ở bên ngoài biệt thự.

“Về cùng chị, ông nội và mọi người đều rất nhớ em!”

Lần này cô đến Giang Hải không phải chỉ vì chuyện hợp đồng, mà quan trọng nhất là vì Diệp Đông Thanh mà đến. Không thì cô đâu điên đến mức đang đêm hôm mà ngồi máy bay từ Bắc Khâu đến chứ?

Diệp Đông Thanh lắc nhẹ đầu, khẽ thở dài một tiếng, nói: “Chị, lúc cần về em nhất định sẽ trở về! Nhưng bây giờ em vẫn muốn ở lại đây thêm một khoảng thời gian nữa! Vả lại chị cũng đã thấy, anh ấy có năng lực bảo vệ em!”

“Chị biết anh ta có năng lực, nhưng bệnh tình của em đã rất nghiêm trọng, nếu như không ngâm thuốc, e rằng…”, lời cô nói đến một nữa lại nuốt trở về.

Lúc này, phía sau các cô truyền đến tiếng bước chân.

“Yên tâm, ở chỗ tôi cũng có thể hỗ trợ cô ấy tiến hành ngâm thuốc!”, lúc này, Mạc Phong sải bước từ trong phòng bước ra.

Nếu nói về dược liệu, đương nhiên nhà họ Diệp không thiếu, nhưng hiện tại anh không nghĩ là anh cũng thiếu dược liệu.

Hàng ngàn mẫu đất trên thôn Thập Lý đều được anh nhận thầu để khai hoang. Ngoại trừ việc thiếu dược liệu quý ra thì dược liệu bình thường muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, chất lượng không hẳn kém hơn so với nhà họ Diệp.

Cho nên bình thường chỉ cần nhà họ Diệp gửi một ít dược liệu thượng đẳng đến Giang Hải, thì Diệp Đông Thanh ở đâu cũng như nhau.

Lúc này, nghe thấy tiếng nói, Diệp Đông Lâm chầm chậm quay đầu liếc anh một cái: “Mặc dù tôi biết hiện tại anh có tiền, lại có chút thực lực, nhưng phí thuốc men của em gái tôi không phải là thứ anh có thể gánh vác nổi! Lúc trước ở nhà họ Diệp, ngâm thuốc một tháng đều phải tốn hơn chục triệu! Vả lại mấy loại dược liệu này đều từ trong nhà cả. Không phải tôi không để con bé ở lại Giang Hải, tôi chỉ lo lắng sức lực kinh tế của anh!”

“Cho dù tốn bao nhiêu tiền, cho dù khuynh gia bại sản tôi cũng sẽ trị hết cho cô ấy, nhất định!”, khóe miệng Mạc Phong hơi giương lên, trong giọng điệu lộ ra sự kiên định không gì sánh được.

Ngay khoảnh khắc đó, ánh mắt Diệp Đông Lâm bất giác ngẩn ra.

Vào lúc này mà vẫn có thể không chịu từ bỏ, đột nhiên cảm thấy tên này ngoại trừ bình thường luôn mồm nói những điều không nghiêm túc ra thì dường như chẳng hề có tật xấu gì cả.

Đặc biệt là với người phụ nữ ở bên cạnh mình thì càng không cần nói, nếu không sẽ không vì Tống Thi Vũ đi náo loạn vùng duyên hải.

Những cái khác không nói, nhưng chỉ cần chuyện này là đủ để biết được người đàn ông này đáng tin!

Lời vừa nãy có thể nói chứa đầy lực sát thương với không ít cô gái. Lúc này, Diệp Đông Thanh bỗng rưng rưng nước mắt.

Người đàn ông này, cô ấy không chọn nhầm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.