Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 603




Chương 603

Anh vừa treo ngược, vừa đấm vào bụng dưới của người đàn ông mặc đồ trắng cho đến khi nước hắn nôn ra chuyển thành màu trắng, sau đó mới ném hắn xuống đất.

Tuy nhiên, đám người nuốt độc trước đó đều đã chết gần hết, cứu được một người là tốt lắm rồi, có khi sống còn không bằng chết, bởi vì tiếp theo đây, hắn sẽ phải đối mặt với cuộc thẩm lí và phán quyết của Hoa Hạ.

“Nói đi, ai cử mày tới đây?”, Mạc Phong trầm giọng nói, dùng một chân giẫm lên ngực hắn.

Người đàn ông mặc đồ trắng bây giờ muốn chết nhưng không chết được, muốn sống cũng không sống được!

“Mày có bản lĩnh thì giết tao đi! Dù sao tao cũng không hé lấy một chữ đâu!”, người đàn ông mặc đồ trắng nặng nề ho khan.

Tính khí bạo lực của Diệp Đông Lâm bùng lên trong nháy mắt, trước đó nhóm người này muốn bắt sống cô ấy, vì vậy không cho phép cô ấy thương lượng tí nào.

“Hừ, muốn chết? Nào dễ như vậy?”

Nói xong, cô ấy cầm dao găm bước tới, Mạc Phong kinh ngạc nhìn cô: “Cô làm gì vậy?”

“Chẳng phải hắn muốn chết à? Vậy thì tôi sẽ khiến hắn sống dở chết dở! Dùng từng nhát dao xẻo thịt của hắn!”, Diệp Đông Lâm lạnh lùng nói, xen lẫn sát ý.

Người đàn ông mặc đồ trắng đã chuẩn bị sẵn tinh thần chết, không thèm chớp mắt.

Mạc Phong nhanh chóng ngăn cô ấy lại.

“Anh làm gì vậy? Tránh ra, nếu không chốc nữa tôi cũng xẻo thịt anh đấy!”

Anh lúng túng cười: “Đừng kích động, tức giận rất dễ nổi nếp nhăn! Bọn họ đúng là đáng chết, nhưng cô giết hắn thế này thì tiếc quá, để tôi!”

Nói xong, trong đầu ngón tay anh bỗng xuất hiện một cây kim bạc, người đàn ông mặc đồ trắng lạnh lùng nói: “Muốn giết thì giết đi, lấy một cây kim bạc ra doạ tao làm gì?”

“Doạ mày á? Ha ha, chẳng phải mày xem cái chết nhẹ tựa lông hồng à? Được lắm, tao thích những người có khí thế ngang tàng như mày đấy. Mấy đứa mà vừa xảy ra chuyện lập tức quỳ xuống xin tha tao còn chả thèm liếc mắt nhìn ấy chứ. Nhưng tao muốn xem xem, rốt cuộc thì mày có thể chịu được mấy cây kim bạc của tao!”, Mạc Phong khẽ cười, nhưng nụ cười lại phảng phất sự lạnh lùng.

Người đàn ông mặc đồ trắng như nhớ ra điều gì đó vội nói: “Lẽ nào mày là …!”

Hắn còn chưa kịp nói xong, anh đã dùng cây kim bạc đâm vào thắt lưng hắn.

Trong phút chốc, cơ thể của người đàn ông mặc đồ trắng dựng thẳng lên, hắn đau đớn vì bị cây kim bạc đâm vào.

Như thể dây thần kinh trong cơ thể hắn bị đứt trong nháy mắt.

“A!”

Một tiếng hét thảm thiết vang lên, toàn thân người đàn ông mặc đồ trắng lập tức vặn vẹo, cố gắng thoát khỏi Mạc Phong.

Lúc trước khi Diệp Đông Lâm tiếp cận hắn bằng con dao găm, mắt hắn còn không chớp lấy một lần, không chút sợ hãi, nhưng lúc này, ánh mắt người đàn ông tràn đầy hoảng sợ.

“Đừng! Đừng mà!”

Mạc Phong nhếch mép cười khinh, nói: “Cái gì cơ? Mới có một cây kim mà mày đã không chịu được nữa á? Xem ra khí thế ngang tàng này của mày cũng chỉ đến vậy mà thôi!”

Nói xong, anh lấy ra cây kim bạc thứ hai.

Chỉ có điều lần này anh lại đâm vào cột sống thắt lưng, người đàn ông mặc áo trắng vẫn gào thét không ngừng: “A!”

“Tiếp theo là cây thứ ba!”

Khi người đàn ông nhìn Mạc Phong, sự sợ hãi trong mắt hắn dần tăng lên, nói với giọng điệu run rẩy: “Cậu là Minh Vương Satan của khu vực châu Âu!”

Phịch!

Cây kim bạc thứ ba đâm thẳng vào từ cột sống ngực.

Mạc Phong không có thời gian quan tâm hắn, xua tay cười tủm tỉm: “Tao hỏi mày lần cuối, mày nói hay không nói? Đối phó với đám heo khu châu Âu như chúng mày, tao có hàng trăm cách để giày vò, khiến chúng mày sống không bằng chết!”

“Tôi… Tôi nói! Tôi nói! Tôi thật sự không biết ngài Satan đang ở Giang Hải, bằng không có cho tôi mười lá gan tôi cũng không dám bén mảng tới đây!”, người đàn ông mặc đồ trắng lập tức quỳ trên mặt đất, đập đầu.

Diệp Đông Lâm sửng sốt, Tần Lan sửng sờ, không ít cảnh sát đi cùng cũng choáng váng không kém.

Một kẻ còn cứng mồm cứng miệng, thà tự sát cũng không tiết lộ chuyện của tổ chức, nhưng sau khi bị Mạc Phong dùng hai chiêu giày vò, liền ngoan ngoãn quỳ xuống đất nhận sai.

Sự tương phản này quá lớn, rốt cuộc anh đã làm gì khiến một người đến cả gan chết cũng có lại thay đổi nhanh như vậy!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.