Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 593




Chương 593

Từ Giai Nhiên lúc này chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nói: “Có một câu nói rất hay, đó là “hậu sinh khả úy”. Lẽ nào mọi người không phát hiện ra Mạc Phong còn có tài hơn cả Mạc Yến Chi ngày trước? Năm đó Mạc Yến Chi xuất phát điểm đã có nhà họ Mạc hậu thuẫn, nhưng Mạc Phong hiện giờ là tay trắng lập nghiệp mà gây dựng được cơ đồ như bây giờ. Điều đó chứng tỏ năng lực của anh ấy còn hơn cả bố mình!”

Tại sao lại gọi là Cửu Thành ở Yến Kinh!

Là bởi vì năm đó, Yến Kinh có chín gia tộc lớn, một trong số đó chính là nhà họ Mạc!

Trong số chín gia tộc này lại chia thành ba gia tộc mạnh nhất, ba gia tộc mạnh vừa và ba gia tộc yếu nhất!

Trong thời kỳ hưng thịnh của mình, nhà họ Mạc đã vào được top ba gia tộc mạnh nhất, thậm chí về thực lực tổng thể còn đứng số một. Còn nhà họ Tưởng trước giờ chỉ thuộc top ba gia tộc mạnh vừa chứ chưa từng vươn lên được.

Ban đầu nhà họ Mạc có thế lực, cũng có địa bàn riêng, lại thêm Mạc Yến Chi tài hoa hơn người. Vậy nên, chẳng bao lâu nhà họ Mạc đã kiểm soát được toàn bộ khu vực Trường Giang hất về phía Nam. Hơn nữa, cao thủ của nhà họ Mạc đông tới nỗi dù cho toàn bộ cao thủ của tám gia tộc kia có hợp lại cũng không nhiều bằng.

Lúc đó chỉ vì lực lượng nhà họ Mạc bị phân tán, giặc trong giặc ngoài cho nên mới có cơ hội cho các gia tộc kia lật đổ.

Một gia tộc hùng mạnh đến nỗi khiến tám gia tộc lớn khác phải run sợ thì rốt cuộc là mạnh tới mức nào?

Hiện giờ tình cảnh của Mạc Phong đúng là khá nguy hiểm, không hề có nhà họ Mạc chống lưng. Nhưng chỉ dựa vào sức mình mà làm được như hôm nay, khiến các gia tộc Yến Kinh cũng phải e dè.

Nếu không thì làm gì có chuyện Tưởng Minh Xuyên từ Yến Kinh chạy tới Giang Hải. Cứ tưởng có thể ra oai với Mạc Phong, nào ngờ lại bị phản công chuốc nhục vào mình.

Lúc này trên đường phố Giang Hải.

Diệp Đông Lâm lúc này cũng không gọi xe để đi mà cứ chậm rãi tản bộ trên đường như không hề có một điểm đến.

“Đi theo tôi làm gì?”, đột nhiên cô quay đầu lại nhìn Mạc Phong ở sau lưng mình rồi lạnh lùng hỏi.

“Muộn thế này rồi, một cô gái xinh đẹp như cô đi trên đường một mình không phải rất nguy hiểm sao? Tôi lo lắng cho cô thôi!”

“Có anh thì càng nguy hiểm hơn!”

“…”

Mặc dù Mạc Phong vẫn lẽo đẽo theo sau nhưng Diệp Đông Lâm cũng không đuổi nữa.

Hai người cứ đi như vậy cho khi ra tới bờ sông.

Đột nhiên, một tiếng sấm nổ rền vang!

Đột nhiên mặt sông cuộn lên, những hạt mưa bắt đầu rơi xuống.

“Á! Sao lại mưa to vậy! Lại còn có sấm, đều tại anh cả!”, Diệp Đông Lâm hai tay ôm đầu hét lớn.

Mạc Phong cạn lời nghĩ thầm: “Mẹ kiếp! Mưa mà cũng tại tôi à? Có thể nói lý một chút không?”

“Nếu không phải do cánh đàn ông các anh hay hứa suông thì làm gì có sấm? Nên tất cả đều tại đám đàn ông các anh!”

“Tôi…!”

Đột nhiên vào lúc đó, ở phía trước có rất nhiều ánh đèn chói mắt rọi tới.

Trong nháy mắt đã có rất nhiều chiếc xe vây lấy hai người họ. Mạc Phong lúc này cũng ngẩn người ta, nhìn biển số xe thì là của Giang Hải. Lẽ nào đây là người của ông Tám?

Nhưng cũng không đúng, anh đâu có gọi họ tới đây!

Lạch cạch!

Một đám người lập tức xuống xe, lợi dụng ánh đèn chói mắt kéo Diệp Đông Lâm vào trong xe.

“Các người là ai? Này! Cứu tôi với!”, Diệp Đông Lâm lúc này mới quay đầu lại nhìn Mạc Phong rồi sợ hãi hét lên.

Nhưng đám người đó không cho Diệp Đông Lâm bất cứ cơ hội phản kháng nào. Sau khi kéo được cô lên xe, bọn chúng lập tức rời đi, coi Mạc Phong như không khí.

Trước mặt Mạc Phong mà đưa người đi không chút kiêng dè thì đúng là chẳng khác gì vả vào mặt anh. Ban đầu anh tưởng là do Tưởng Minh Xuyên cử người tới, nhưng nghĩ lại thì hình như không phải.

Dù gì người ta cũng là cậu chủ của Yến Kinh, không thể nào làm ra những chuyện mất nhân phẩm như vậy được. Hơn nữa cũng không ngốc tới mức cứ thế lôi Diệp Đông Lâm lên xe.

Rõ ràng là kẻ thù của nhà họ Diệp đã tìm tới, có lẽ là vì khi cô rời khỏi Bắc Khâu thì đã mất đi lá chắn nên tới Giang Hải thì chẳng còn ai giúp đỡ nữa.

“Này! Tôi nói các người…”

Mạc Phong chưa nói hết câu thì một người đàn ông trung niên đã chĩa súng về phía anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.