*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một tuần sau thì tay của Tokiyama đã khỏi hẳn và có thể cử động được gần như bình thường.
Một hôm, ba đứa con gái bao gồm Tuệ, Linh và Tokiyama đẩy ba thằng con trai ra ngoài, chui vào phòng bàn luận.
L-Sao thế?
To-Chị định làm gì?
T-Hai đứa có biết cuộc thi Sắc đẹp Hà Nội không?
L và To-biết ạ?
T-năm nay chị muốn hai đứa tham gia thi.
To-nhưng em là người Việt gốc Nhật mà
T- tất cả mọi người được tham gia, trừ con trai. Không phân biệt tuổi tác, quốc tịch, chỉ cần đang sống ở Hà nội và mang quốc tịch Việt Nam. Mỗi cuộc thi sẽ chọn 3 người, thi vòng quốc gia tiếp tục chọn 3 người nữa và thi cuộc thi Đông Nam Á, Châu Á và Thế Giới
L- có vẻ hay. tham gia đi Tokia.
To- Vậy được thôi.
T- Toki đi theo chị, chị sẽ giúp em, còn Linh tự túc nhé.
L-ok.
Vậy là hôm đó, ba thằng con trai lại đuoejc bám đuôi con gái làm...phu khuân đồ.
Chủ yếu là mang đồ cho Tokiyama thôi chứ Linh thì đặt may riêng ở tập đoàn rồi.
Huy đứng bên Linh, hỏi:
- Sao em không mua gì?
- Em đặt ở tập đoàn rồi.
- Trang sức, mĩ phẩm thì sao?
- Trang sức không cần quá nổi bật, mĩ phẩm thì next, để tự nhiên đẹp nhất.
- Ừ.
Linh để ý túi đồ hình con vật của nhỏ
- Này Tokia, tưởng cậu mua mỗi đồ dự thi thôi?
- Có mỗi đồ dự thi thôi mà.
- Thế bộ con vật kia thì sao!
- À, chị Tuệ bảo có phần thi cosplay cho thanh thiếu niên từ 15-25 tuổi mà
Tuệ chen vào
- Em không biêt à?
- Vâng?
- Thế chiều hai chị em mình đi chọn đi. Giờ về cho bọn con trai ăn trưa, khổ cho chúng nó phải bê đồ rồi.
- Được.
Trưa hôm đó, cả lũ rủ nhau đi ăn Sen.
Đang ngồi ăn thì...
- Olala, có phải bạn Linh xinh đẹp nhờ phấn đây không?
Cô nghe thấy giọng nói chảnh choẹ của ai đó. Là Hà Mai Áng.
Phú lườm nhẹ.
- Cô ra đây làm gì?
- Bàn tôi gần đây thì tôi đi qua, vấn đề gì tới anh hả? Oops!
Chiếc váy trắng tinh của Linh bị nhuốm màu đen của chè.
- CÔ-LÀM-CÁI-TRÒ-GÌ-THẾ-HẢ?
Linh gằn từng chữ. Đây là chiếc váy mà Huy mua tặng cô, dám làm bẩn, thật không thể chấp nhận nổi.
- Xin lỗi, tôi vô ý quá!
Ả ta cố tình cúi người xuống thật sâu, giả vờ lấy khăn lau cho Linh, cố gắng để cái vòng 3 sillicon của mình càng gần Huy càng tốt.
Linh khó chịu đẩy ả ngã lăn ra sàn, đụng vào bàn ghế bên kia, thức ăn rơi lả tả xuống người ả trông thật thảm. Nhớt nhát, bẩn thỉu.
- Aaaa.... Cô làm trò gì với tôi thế hả?
Ả ta cố dùng giọng nhão nhoẹt nhất có thể để thu hút mọi người. Ai cũng quay lại nhìn. Một cô gái mặc váy trắng, màu đen nhuốm một vùng, phần mái che đi nửa khuôn mặt nên ít người nhận ra vị bá chủ đứng đầu thế giới.
Phía trước là một đứa con gái nhà nghèo thiếu vải để mặc đang lê lết dưới đất, người đầy thức ăn, mĩ phẩm trên mặt bị nước rửa trôi để lộ làn da đen đủi, nhăn nheo, mi giả rơi lả tả.
Nhìn thì ai cũng biết đứa con gái nằm dưới là Hà Mai Áng, người mà một thời báo chí khinh bỉ, cả nước dèm pha. Vậy còn cô gái kia?
Linh vén nhẹ phần mái lên, nhìn ả bằng con mắt căm thù.
Tất cả mọi người bỗng xôn xao.
- Nhìn kìa, Tiểu thư TOP đấy.
- Chị Linh kìa!
...
- Mọi người giúp tôi đi chứ?