Ngốc Quá Vợ À

Chương 64




Nhìn thấy nhóm Phú lên một chiếc Taxi, Huy nói với bác tài đi theo.

May mắn là tiếng nước nào anh cũng thạo chứ không thì...

Bốn người kia đi thẳng đến Villa của cô.

Phú đạp cửa, xông vào thì thấy em gái đang nằm bệt ra sàn, thở hổn hển, mặt tái mét. Máu từ khoé miệng cứ chảy ra. Khốn kiếp! Căn bệnh của con bé tái phát rồi!

Cậu lao đến ôm lấy con bé, gào lên:

- Gọi cấp cứu đi! Gọi cấp cứu đi!

Tuệ, Tokiyama và cả Kinichi hốt hoảng. Lục hết túi mới ngớ ra không mang điện thoại theo. Chết tiệt!

Chợt.

Một bóng đen to lớn lao đến ôm con bé, chạy ra ngoài, bắt Taxi đi thẳng đến bệnh viện.

Kinichi không ngần ngại mà cũng lao ra ngoài, bắt Taxi đuổi theo.

Điểm dừng là bệnh viện Beika.

Các bác sĩ nhanh choang đẩy băng ca vào phòng cấp cứu. Mặt Linh ngày càng trắng bệch. Cô đang đau lắm!

Lờ mờ nhìn ra người trước mặt mình là ai, môi cô mấp máy:

- Minh... Huy... Em, đau.

- Cố lên em! Em sẽ ổn thôi! Linh Linh của anh mạnh mẽ lắm mà! Cố lên em!

- Mời anh ở ngoài chờ!

Cô y tá nói và đóng cửa lại.

Huy thẫn thờ ngồi trên ghế. Anh lại làm người anh yêu đau khổ rồi...

Cô ấy sẽ giận anh chứ?

Mày quá ngu ngốc! Minh Huy mày quá ngu ngốc.

- Cậu... đã làm gì Mizu?

Kinichi đứng thở hổn hển. Ánh mắt chứa đầy lo lắng.

- Mizu? Là cô ấy hả?

- Nói đi!

- Tôi không làm gì!

- Sao cô ấy lại bị thế?! Tất cả là do cậu đã tổn thương cô ấy! Do cậu nên bệnh tim bẩm sinh của cô ấy mới tái phát!

- Tôi...

Huy cứng họng. Đúng là lỗi của anh thật mà...

"Bốp"

Một cú đấm trời giáng hạ cánh trên mặt Huy. Tuệ đứng ngay trước mặt anh. Hai con mắt đỏ ngầu chứa đầy sự tức giận. Dám tổn thương em gái cô, gan to thật đấy!

_


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.