Ngốc Quá Vợ À

Chương 45




Huy vội vã đưa Linh đến bệnh viện.

Bỏ lại con Áng ngồi ăn vạ trên sàn.

Dù rất giận ả nhưng giờ quan trọng hơn là Linh. Chết tiệt, dám làm Nguyên Linh bị thương thì đừng trách anh ác!

Nằm trong vòng tay ấm áp của Huy, Linh thở dồn.

- Huy...

- Linh ngố, đừng nói gì.

Linh nằm yên trong vòng tay Huy, lờ mờ chìm vào giấc ngủ.

Mơ hồ nhận ra mình đã được Huy đưa đến bệnh viện bao nhiêu lần.

Tiếng xe cấp cứu vang lên inh ỏi giữa đêm khuya tĩnh mịch.

..

"Tít"

...

Đèn cấp cứu tắt.

...

Linh được đưa vào phòng hồi sức cấp cứu. Bác sĩ bảo cô không được va chạm quá mạnh hay suy nghĩ quá nhiều, đồng thời người thân không được để cô gặp chấn động tâm lí mạnh ảnh hưởng đến bệnh tim.

Gật nhẹ đầu cảm ơn bác sĩ, Huy bước vào phòng.

- Linh à? Em còn yêu anh chứ?

Một câu nói nhè nhẹ mang chất buồn của Minh Huy vang lên giữa không gian tĩnh mịch.

1 giây

2 giây

3 giây

...

1 tiếng...

Đôi mắt tím trong veo khẽ mở, cánh môi anh đào hơi cong lên, mấp máy nhè nhẹ...

- Minh, Huy

- Linh!

Ơ?

Trong mắt Linh phải có hơn 7,8 người.

Huy?

Mẹ?

Ba?

Chị Tuệ?

Ba Huy?

Mẹ Huy?

Thằng Đức Anh nữa...?

Còn lũ kia... con Hiền nữa...

Chớp chớp mắt vài cái

- Mọi người?

- Linh... Con còn sống!

Bà Bắc, Bà Kim và hai ông bố lao chầm vào ôm lấy Linh, khóc nức nở

- Ba? Mẹ? Hai bác?

- Mày!

Năm đứa quỷ kia cũng ôm lấy nó. Chỉ có ba người kia bình thản. Tuệ đằng hắng:

- E hèm, có ai cho em gái tôi thở không vậy?

Nhìn khuôn mặt cứ rướn rướn lên của em gái mà Tuệ thấy buồn cười. Mấy người kia nghe vậy thì đỏ mặt, lùi lùi ra. Tuệ mỉm cười, bước đến bên em gái:

- Linh nhi, chào mừng em trở về.

- Chị!

Linh nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy chị gái. Đức Anh bước tới, chìa tay ra, nở nụ cười "lịch con nhà bà lãm":

- Chị Linh, lâu rồi không gặp!

- Cảm ơn em!

Cô nghiêng đầu cười đưa tay lên bắt tay Đức Anh. Minh Huy đứng thù lù như một pho tượng nãy giờ mới lên tiếng:

- Linh. Anh là không khí à?

Cô cười cười nhìn biểu hiện giận dỗi của anh.

- Hihi, ai bảo anh không tới.

- Hứ!

Huy làm bộ giận dỗi quay đi.

- Ê này! Minh Huy! Giận à? Thôi em xinn

Minh H...

Cô chưa nói hết câu, hai cánh môi đã bị khoá lại bởi một "ai đó" vô cùng thản nhiên.

Minh Huy cười cười:

- Ế hê hê hê hê! Heo nhỏ bị lừa rồi! Heo nhỏ bị lừa rồi!

Linh đỏ mặt, xấu hổ quá không nói nên lời. Mọi người cười vang. Dường như cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc đã trở lại như ngày nào.

Ngày mà hai đứa bị ép đính hôn...

Ngày mà con bé còn vui tươi...

Và ngày mà Huy và Hiền không có hận thù...

Mọi thứ dường như bị xoá nhoà hết vì sự trở lại kì diệu của một đứa con gái.

Ngay hôm đó, Linh được xuất viện và chuyển về nhà cũ ở cùng bố mẹ.

Tin tức về cô tiểu thư họ Nguyên lan rộng khắp thế giới.

"Tiểu thư Nguyên Linh trở về sau cái chết 4 năm trước?"

Cô nhẩm nhẩm đọc cái tít trước mặt.

"Tách"

Linh búng tay một phát. Đưa tay với với cái Oppo mẹ tặng, cô đưa bác Facebook ra lộ diện

Linh Chu Cheo: Ế!

Myy Mèo Xinhh Xẩuu: Yep

Chii Thuốii: Yolo luôn đê. Hai đứa kia nghỉ rồi

Linh Chu Cheo: Mai hai đứa bây lo tổ chức hộ báo cho tau!

Chii Thuốii: Cho con My làm, mai tao bận đi làm người mẫu cho công ty roàii

Myy Mèoo Xinhh Xẩu: woww, kinh nhờ

Linh Chu Cheo: thế con Chi phắn, mai mày tính sao My?

Myy Mèoo Xinhh Xẩuu: Mai 5h chiều, hội trường công ty Cherry. Tao cấp thẻ VIP vàng cho mày sau, ok?

Linh Chu Cheo: Ờ

_


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.