-Em nghĩ mình nên chia tay đi.-Giọng một người con gái cất lên.
-Lí do?-Một người con trai lạnh lùng trả lời.
-Em nên theo đuổi sự nghiệp của mình với lại...ở bên anh có ngày em bị chúng nó giết mất.-Người con gái trả lời.
-Chắc chứ-Người con trai vẫn lạnh.
-Vâng! Tình yêu mới đang đợi em, anh ta hứa sẽ đầu tư vào sự nghiệp của em. Em không từ chối được. Em xin lối!- Người con gái toan bước đi.
-Đừng đi...xin em-người con trai níu tay cô gái lại.
-Xin lỗi! Em và anh không hợp nhau.-Người con gái gạt tay ra và bước đi.
-GIA TÀI CỦA TÔI NHƯ THẾ KHÔNG ĐỦ ĐẦU TƯ CHO EM SAO?-Người con trai thét lên nhìn theo người con gái.
-Xin lỗi anh! Nhưng ta không hợp.
Người con gái bước đi để lại sau lưng người con trai đang chết lặng hướng mắt nhìn theo. Sau đó hai hôm, cô ấy đã nắm tay người con trai khác lên máy bay phi qua Hàn. Còn cậu ta, đã lạnh lùng giờ cậu ta càng lạnh lùng hơn, đôi mắt ánh lên tia thù hận nhưng vẫn còn một chút vấn vương về người con gai đó. Hằng ngày cậu ấy không vào bar uống rượu thì lại nhốt mình ở phòng. Không nói chuyện, không gặp bất cứ ai. Cứ như thế cậu ta đã quên mình là ai trong suốtthời gian dài....