(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hơn nữa, ân oán giữa cô và nhà họ Trương sớm muộn gì cũng phải giải quyết. Triệu Hồng Hà sốt ruột chờ ở nhà nhưng lại biết Trương Chính Cương đi lần này chắc chắn không nhanh như vậy, lần trước bà ta đi tìm Tống Duệ Nguyệt cũng phải đợi đến tối mới gặp được người. Nhưng lần này, trời còn chưa tối, bà ta đã thấy Trương Chính Cương trở về. Ông ta mặt mày u ám vào nhà liền liên tục hút thuốc.
"Ông Trương, thế nào rồi? Cô ta... cô ta không đồng ý sao? Hay là đưa ra yêu cầu quá đáng?" Triệu Hồng Hà sốt ruột muốn c.h.ế.t nhưng thấy bộ dạng của Trương Chính Cương, bà ta lại không dám lên thúc giục, mãi đến khi không nhịn được nữa mới nhỏ giọng hỏi một câu.
Trương Chính Cương tiếc bà ta một cái, cười tạnh: "Nếu cô ta chịu đưa ra yêu cầu thì còn tốt." Triệu Hồng Hà chân mềm nhữn, ngã ngồi xuống đất, trên mặt đầy vẻ tuyệt vọng, nước mắt ào ào rơi khỏi hốc mắt, miệng tẩm bẩm: "Xong rồi, tần này xong rồi, Tiểu Sơ của tôi ơi! Đứa con ngốc này! Vì một người phụ nữ... Tôi đã nói rồi, người phụ nữ này là hồ ty tính hại người, nó tại không nghe! Tiểu Sơ ơi! Nếu con mà c.h.ế.t thật, mẹ biết sống sao đây!" Trương Chính Cương nghe thấy trong lòng vô cùng khó chịu, đột nhiên đứng dậy, đi ra ngoài.
Lâu Chí Cường vừa tan làm từ ủy ban hành chính ra thì thấy Trương Chính Cương đi về phía mình, hắn nhướng mày, khoanh tay lại dừng bước.
"Chủ nhiệm Lâu, tan làm rồi à? Đi, tôi mời anh đến nhà hàng quốc doanh ăn cơm, có chuyện muốn bàn bạc với anh." Trương Chính Cương đi đến trước mặt Lâu Chí Cường, cười mị mị địa lâu lấy vai hắn.
Nhưng Lâu Chí Cường lại đứng im, cười lạnh: "Thôi, đừng, Trương liên trưởng, quan hệ của chúng ta bình thường thôi, tôi không dám đi ăn cơm ở nhà hàng quốc doanh với anh đâu."
Trương Chính Cương biết Lâu Chí Cường chính là một con hổ giấy, trong lòng thì thâm hiểm lắm, người có thể đối xử với vợ mình như súc vật, tâm địa phải độc ác đến mức nào?
"Chủ nhiệm Lâu, trước đây có thể quan hệ bình thường nhưng bây giờ thì chưa chắc rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-332.html.]
Bây giờ Trương Chính Cương chỉ muốn hủy hoại Tống Duệ Nguyệt, nếu con trai ông ta không sống được thì Tống Duệ Nguyệt cũng phải đi theo con trai ông ta chịu tang.
Còn ông ta thì sau này sẽ cưới một người trẻ tuổi, sinh thêm hai đứa nữa là được.
Lâu Chí Cường vẫn chưa biết Trương Dục Sơ đã xảy ra chuyện ở đảo Nam Châu, hơn nữa, dạo này con trai ông ta cũng không gọi điện về nhà, thậm chí cũng không gửi điện tín."Anh nói vậy là có ý gì?"
"Hai ngày nay tôi đi một chuyến đến đảo Nam Châu, đại đội Hải Giác, hôm nay mới về đến nhà. Anh không muốn biết dạo này con trai anh thế nào sao?" Trương Chính Cương đến đại đội Hải Giác, tất nhiên cũng tiện miệng hỏi thăm chuyện của Lâu Dương Vân. Lâu Chí Cường nghe thấy liên quan đến con trai mình thì cũng không từ chối nữa, gỡ tay Trương Chính Cương khỏi vai mình, rồi bước chân đi về phía trước.
Đến nhà hàng quốc doanh, hai người trực tiếp gọi một phòng riêng.Các đồng chí ở nhà hàng quốc doanh thấy là chủ nhiệm ủy ban hành chính, lập tức tươi cười đón người vào phòng riêng, vừa rót trà vừa rót nước, phục vụ chu đáo vô cùng.
Trương Chính Cương gọi hai chai nhị ca đầu, lại gọi thêm mấy món ăn ngon, gọi một đĩa lạc rang, đợi đồ ăn lên hết rồi mới đứng dậy đóng cửa phòng riêng lại."Chủ nhiệm Lâu, anh biết Tống Duệ Nguyệt tìm được một đối tượng là quân nhân ở đảo Nam Châu không? Nghe nói sắp đăng ký kết hôn rồi."
DTV
Trương Chính Cương đứng dậy rót cho Lâu Dương Vân một ly rượu, lại rót cho mình một ly, cũng không làm bộ làm tịch nâng ly, tự mình uống một ly trước, sau đó mới nhấp môi, sắc mặt u ám hỏi.
Lâu Chí Cường đương nhiên không biết, trong lòng nghĩ xem ra con trai mình chuyến này chịu khổ uổng phí rồi, đáy mắt lạnh đi nhưng không trả lời mà hỏi ngược lại: "Là tên họ Lục kia sao?"Trương Chính Cương còn tưởng là Lâu Dương Vân gọi điện về nói với hắn, gật đầu: "Ừ, nghe nói là chính cấp, gia thế cũng khá, Tống Duệ Nguyệt này đúng là lợi hại, làm cho con cái nhà chúng ta quay cuồng, kết quả, cô ta quay sang tìm một người làm quan lớn, con trai anh... dạo này có liên lạc với anh không? Anh biết bây giờ nó ở đâu không?"
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");