(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tăng A Ngưu nghĩ đúng là như vậy nhưng cô nghĩ Trần trí thức giống mình sao, 50 đồng đó có lẽ là toàn bộ tiền tiết kiệm của cô ta trong những năm qua, cô thì hay rồi, một ngày đã muốn thắng hết tiền của cô ta, cô ta suýt c.h.ế.t mệt ngoài ruộng, còn cô thì chẳng làm gì, chỉ cần ngồi không cũng có năm mươi đồng và sáu mươi mấy công điểm một ngày, nghe ai kể cũng phải tức đến phưn ra một ngụm. m.á.u già mất! Trước đây ông rất ghét Trần Ý nhưng sau khi thấy Tống Duệ Nguyệt hành động như vậy, ông lại có chút thương cảm cho Trần Ý. Trần trí thức này đúng là ngu ngốc, chỉ cần bị Thẩm trí thức và Tiết trí thức xúi giục một chút là đã không biết trời cao đất rộng, còn đến gây phiền phức cho Tống trí thức...
Phiền phức của cô đễ gây đến vậy sao? Đó không phải là gây phiền phức, mà là muốn tìm đường chết!
"Thôi, nếu không được thì tối nay tôi sẽ mở loa họp, công bố tin cô ta thua." Tằng A Ngưu thở đài, chức đại đội trưởng của ông đúng là ngày càng khó làm rồi. Đặc biệt là khi nhìn thấy mười mấy người ngoài ruộng kia, ông có gọi thế nào cũng không nhúc nhích, kết quả Tống Duệ Nguyệt chỉ quất một roi, từng người một đều ngoan ngoãn nghe lời đi làm, còn có thể kiếm đủ 10 công điểm và tan làm sớm, ông càng thấy mệt mỏi hơn.
Tống Duệ Nguyệt không biết ông tại có nhiều hoạt động tâm tý phong phú như vậy, cô gật đầu tại nhân cơ hội đưa ra một vài yêu cầu. Ví dụ như tìm một thợ mộc giúp cô làm một số dụng cụ, ví dụ như làm một vài cối đá, cô phải ép nước mía... Tóm tại là sắp xếp cho Tăng A Ngưu rõ ràng rành mạch. Tằng A Ngưu nghe cô nói xong, theo bản năng muốn từ chối nhưng nghĩ đến chuyện kẹo, ông cắn răng đồng ý.
Mười mấy người hôm nay vẫn tan làm sớm như thường lệ, Tống Duệ Nguyệt lại khen ngợi họ một hồi, đồng thời nói rằng trong những ngày tới cô chuẩn bị bắt đầu bận rộn làm kẹo, nếu làm được, cô sẽ đến công xã xin mở một xưởng kẹo ở đại đội, đến lúc đó những người này chỉ cần cố gắng kiếm công điểm, đều sẽ nằm trong danh sách ưu tiên tuyển dụng nhân viên của xưởng kẹo đại đội.
Điều này khiến mười mấy người vui mừng khôn xiết!
Từng người bắt đầu hỏi han, chẳng hạn như có phải chỉ cần chăm chỉ làm việc mỗi ngày, kiếm đủ 10 công điểm là thực sự có thể vào xưởng kẹo không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-229.html.]
Còn có hỏi lương vào xưởng kẹo là bao nhiêu một tháng, như vậy có tính là công nhân chính thức không?
Còn có hỏi vào xưởng kẹo có phát phúc lợi không, có thể phát kẹo không?
Tống Duệ Nguyệt:...
DTV
Có vẻ như cô đã bơm quá nhiều canh gà rồi!
Họ tin cô như vậy sao?Không nghi ngờ gì về việc cô có thể làm ra kẹo, có thể xây dựng nhà máy kẹo?Điều này khiến cô nhất thời không biết nên cảm động hay không.Đợi khi về đến nhà, cô thấy trong sân đã đặt bốn cối đá lớn, còn mới tinh, không biết Tằng A Ngưu lấy từ đâu ra.
Cô thấy trời còn sớm, nghĩ rằng phải nhanh chóng làm ra dụng cụ ép nước mía, giao Lục Kim An cho bà Tằng, đồng thời cảnh cáo Lục Kim An không được vào làm phiền cô, sau đó vào phòng, đóng cửa lại vào không gian.
Đợi vào xem, ôi, trên mặt đất bày mười mấy cái thùng lớn, bên trong có rất nhiều sách vỡ, như sách vần vè của Lạp Ông, Tam tự kinh, Thiên tự văn, Đường thi tam bách thủ! đủ loại sách thiếu nhi nổi tiếng, bách khoa toàn thư và tất cả đều bằng tiếng Anh!Không khỏi cảm thán một câu: Vị này đúng là tiến bộ với thời đại!Thậm chí còn để lại một tờ giấy, trên đó ghi: "Cô mới vừa trọng sinh mà? Sao bây giờ lại cần sách vỡ khai sáng cho trẻ con? Cô không phải là vì muốn thoát khỏi nhà họ Trương, đã gả chồng sinh con rồi chứ? Hay là làm mẹ kế của người khác?
Tống Duệ Nguyệt:...??? Người này biết lịch sự không vậy?Cô lại tiếp tục xem thì phát hiện trên mặt đất còn đặt một chiếc hộp nhỏ.Mở ra xem, bên trong là một xấp giấy.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");