Mộc Thần Tái Sinh

Mộc Thần Tái Sinh - Chương 77: Sập Huyết đế cung




Dây tằm băng của Tuyết Lang bay ra khỏi tay áo, quấn tròn trên kiếm. Hợp thể vào nhau, nâng kiếm băng lên một đẳng cấp mới.

Đồng thời, cả người anh phóng ra linh lực mạnh mẽ. Tụ lại sau lưng, tạo thành hình bóng của Lang Vương khổng lồ, uy mãnh ngước lên trời tru lớn. Gió mạnh nổi lên, tà áo cùng tóc của anh ta bay phấp phới.

Thân ảnh tiêu soái cao lớn, cảm giác hùng hồn mạnh mẽ. Giống như một viên ngọc đẹp không ngừng tỏa sáng bốn phía.

Uy áp lan ra, người xung quanh không hẹn mà cùng lúc lùi lại, hoang mang cực độ.

Đồng tử của Tuyết Lang ánh lên tia sáng, màu hổ phách vô cùng mê người, cũng vừa dọa người. Chân mày sắc lên, nhìn đối phương.

- Lên đi.

Huyết đế ở phía đối diện cũng không hề thua kém. Múa tay một vòng tụ lại linh khí, linh khí mãnh liệt cuộn trào thành vòng xoáy, đỏ rực, phút chốc đã hóa thành một con rồng khổng lồ.

Con rồng há miệng gầm gừ, hào khí ngất trời, cả người được bao trùm bởi hỏa diễm xinh đẹp.

Huyết đế một thân lơ lửng giữa không trung, trường bào phất phơ trong gió. Ánh mắt khinh nhờn nhìn xuống, khí thế không hề thua kém.

Hình ảnh của hai luồng linh khí biến hóa đối đầu nhau, trong mắt người nhìn chính là cảnh tượng hùng vĩ, đẹp đến đáng sợ.

Sau lưng Huyết đế, bọn thuộc hạ nóng đến đổ mồ hôi. Sau lưng Tuyết Lang, ma binh lại lạnh đến run người.

Hai người chớp mắt, lập tức cùng lúc xông vào đối phương.

Kiếm băng kia lao đến, khí tràng ẩn hiện đầy màu sắc. Hình ảnh của Lang Vương bao phủ trên người Tuyết Lang cũng xông lên.

Huyết đế vung tay tới, rồng lửa theo hiệu lệnh của hắn ta đâm đầu vào con sói to lớn kia, cũng chính là nghênh đón trực diện mũi kiếm băng.

Khí lưu xung kích đến nỗi phát ra âm thanh vù vù. Linh khí tràn đi như thác, lan ra diện rộng. Bên phía Yểm hậu cùng nhóm lão Dần cũng tách nhau ra, đứng nhìn hai người họ.

Mấy người xung quanh lui lại thêm mấy bước, tránh cho xung kích ảnh hưởng tới.

Yểm hậu lúc này chạy về phía Huyết đế, người cô ta phóng thích ra năng lượng, nhanh chóng tạo thành một luồng khí bảy sắc, khí lưu cuộn trào sặc sỡ loá mắt, phút chốc hoá thành chim công.

Phượng Hoàng đứng ở phía xa nhau mày, đây là muốn ăn gian lấy hai chọi một?

- Tiểu Hồ, em lên đi!

Tiểu Hồ nghe lời Phượng Hoàng, chạy đến bên cạnh Tuyết Lang, dùng máu của chính mình hiến tế.

Cả người cậu phóng ra khí tức nồng hậu. Tiếng gào trong không gian lan ra, móng vuốt hướng về phía trước, chín cái đuôi hồ ly mọc dài mấy thước, lông đuôi xù lên, vùng vẫy mạnh mẽ.

Hai mắt của Tiểu Hồ phút chốc hóa đỏ, răng nanh dài ra, gào một tiếng thật lớn.

Lão Dần và Cẩm Hồng nhìn nhau, gật đầu hiểu ý, lập tức đi lên truyền sức mạnh tiếp ứng cho cậu.

Hồ ly chín đuôi nhận được năng lực tiếp ứng, cả người tràn đầy khí lực. Cậu dồn hết sức mạnh vào trong tay, đánh ra một đòn quyết định.

Không ngờ rằng, không gian dao động dữ dội, không chịu nổi khí tràng mạnh mẽ va đập của bọn họ.

Chưa đầy một phút, không gian xuất hiện vết nứt, liền nổ bùm một tiếng, chấn động cả Linh Vân giới.

Linh Vân giới bắt đầu rung lắc, giống như có một trận động đất cực mạnh. Mà trung tâm bị thiệt hại nhất chính là Huyết đế cung.

Mọi người lập tức di chuyển đến nơi an toàn. Huyết đế cung, từng tòa thành rầm rầm sụp đổ, có không ít chỗ nứt to, tạo thành vực sâu. Từng khối đất, khối đá khổng lồ, tách khỏi Linh Vân rơi ra, rớt xuống hạ giới.

Cả quảng trường rộng lớn, trong phút chất đều bị rơi gần hết. Cửa đông và cửa tây trước đó đã bị tàn phá, cho nên bây giờ cũng chịu ảnh hưởng mà sụp đổ hoàn toàn.

Cả Huyết đế cung nguy nga đồ sộ, trở nên hoang tàn sau một chấn động.

Long Quân và cổ đế dừng tay, ông ta quay trở lại xem mấy người Huyết đế. Long Quân cũng hướng về phía đám ma binh hạ chân xuống.

Nhóm người của Tuyết Lang, cùng binh lính ma cung được kết giới của Phượng Hoàng bảo vệ, không một ai bị thương.

Ngược lại, bên phía Huyết đế cung không có may mắn như vậy. Tư Tâm và Yểm hậu bị thương rất nặng, sắc mặt tái đi, miệng còn đang phun ra máu tươi.

Mấy người thuộc hạ sau lưng cũng bị ảnh hưởng không nhỏ, trận nổ lớn mang theo sức phá hoại càng lớn.

Cổ đế tức giận nhìn tình hình trước mắt, tay nắm thành đấm, quay về phía Long Quân đứng bên kia, mắng to.

- Đám hỗn tạp các ngươi, lại dám phá đi cơ nghiệp ngàn năm mà ta gây dựng? Khốn kiếp!

Ông ta khí huyết dâng trào, mắt vằn vện tơ máu, hét to. Dĩ nhiên là tức giận muốn lập tức xé xác bọn họ ra.

Bầu trời đột nhiên biến động, sớm chớp đùng đùng. Gió nổi lên cuồn cuộn từng cơn, đập vào đám người đứng đó.

Một ánh sáng vô định, không biết từ đâu rơi xuống, sáng lóa chói mắt. Ánh sáng kia dừng lại ở không trung, hóa thành một người đàn ông, to lớn gấp 10 người bình thường.

Khí tức ông ta vô cùng nồng hậu, chỉ là thở phì một cái thôi, cũng muốn bóp nghẹn người khác.

Phượng Hoàng bên kia lập tức nheo mắt. Người đàn ông này đến từ tiên cung, là một thần tướng!

Mặc dù là vậy, Phượng Hoàng vẫn không có chút động tĩnh nào. Ánh mắt phẳng lặng trong phút chốc, đã được thay thế bằng một nụ cười luôn hiển hiện trên môi.

Nhìn thấy ông ta xuất hiện, tất cả người của Huyết đế cung đều quỳ sụp xuống, chắp tay hành lễ. Ngoại trừ cổ đế.

- Cung nghênh tiên đế giá lâm!

Cổ đế lúc này hai mắt nheo lại, ánh lên tia mừng rỡ, vui vẻ nói.

- Hài nhi của ta, ta rất nhớ ngươi!

Vị thần tướng cao lớn quay mặt lại nhìn ông, giọng nói ồn ồn vang lên.

- Ồ, cha! Huyết đế cung của chúng ta bị làm sao vậy?

- Con trai, chính là bọn họ đến đây gây chiến, muốn diệt cả Huyết đế cung của chúng ta!

Cổ đế vừa nói, vừa chỉ về đám người Long Quân đang đứng bên kia. Trong giọng nói pha lẫn tức giận, hận muốn giết liền bọn họ.

- Ồ, lại có người trẻ tuổi như vậy, đã tu luyện tới bán tôn rồi?

Thần tướng nhìn thấy Long Quân đứng đầu đám người, không kìm được thăm dò anh một phen. Quả thật là thiên tài.

Cổ lão nghe con trai mình nói như vậy, tức giận gào lên. Hận muốn đá vào đít người đàn ông đó một cái.

- Đó không phải là trọng điểm! Con nhìn xem, Huyết đế cung của ta bị phá rồi! Con phải xã giận cho ta!

Người của ma cung bây giờ đã hiểu, hóa ra cổ lão đã cầu cứu con trai của mình. Người đàn ông to lớn kia thực lực còn vượt xa cổ đế trăm lần, có lẽ đã độ lên tiên cung?

- Các ngươi còn không mau nhận tội?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.