Màn đêm buông xuống, tại một căn phòng nhỏ đơn xơ nhưng lại vô cùng ngăn nắp gọn gàng.
Thiếu nữ Akari lặng lẽ ngồi trước gương lớn, ánh mắt đăm chiêu quan sát hình ảnh phản chiếu của bản thân mình hồi lâu.
Nếu có người khác ở đây lúc này tuyệt đối sẽ rất khó hiểu hành động của nàng, chỉ là ngại tại khung cảnh mỹ lệ tựa như trong tranh lúc này, hẵn không mấy ai nỡ lòng quấy nhiễu.
Chỉ là, trái ngược với hình ảnh người ngoài nhìn vào.
Tại trong mắt Akari, cảnh tượng trước mặt nàng lại là một khung cảnh hoàn toàn khác.
Trong gương giờ đây không còn là hình ảnh phán chiếu vóc người nhỏ nhắn mỹ lệ tựa như tinh linh của nàng mà lại là từng cái thước phim động chiếu trên tấm gương như một chiếc màn hình lớn.
Không, nói đúng hơn, Akari hiện tại tựa như đang lấy thượng đế thị giác quan sát từng cái thế giới song song trong gương.
Nàng tựa như đang tìm kiếm gì đó, nhưng rất nhanh lại thất vọng, lại dùng một trong hai loại năng lực bí ẩn bị nàng phong ấn bởi vô hạn ảo cảnh đem thế giới trong gương trước mắt lại đổi một cái.
- Ài, quả nhiên là vẫn không có manh mối gì sao.
Mặc dù đã sớm có chuẩn bị nhưng từ trong ánh mắt Akari không khỏi toát ra nhàn nhạt thất vọng thầm nghĩ.
Dù sao từ lúc thức tỉnh hai loại năng lực cực kỳ khủng bố nhưng cũng cực kỳ xung đột kia tại sự kiện "bệnh viện Yoshimira", Akari liền chưa từng ngừng quen thuộc cùng thử rút ra một ít tới sử dụng.
Trải qua thời gian ấy mặc dù không dài, nhưng Akari cũng đại khái đoán được chúng nó một ít công năng.
Hẵn là liên quan đến hai loại khái niệm trái ngược là "Khả thi" và "Không khả thi".
Dựa theo Akari tìm tòi, hai thứ này đơn độc sử dụng liền chẳng có tí tác dụng gì, thậm chí còn chẳng thể làm thân thể cơ năng của nàng đạt được cường hóa như thần nhãn.
Nhưng khi kết hợp với năng lực của hai con mắt của nàng, khả năng của nó mang đến liền vô cùng kinh khủng khi một trong hai năng lực của thần nhãn cường hóa cho phép nàng truy cập tới những thế giới song song có cùng "điểm tuyệt đối" của thế giới nàng ở.
Mặc dù không rõ nguyên lý nhưng nó hẵn là có liên quan tới năng lực "Hana no Sekai" (Thế giới của hoa) đi.
Chỉ là nếu coi "Hana no Sekai" là mạng cục bộ khi tạo ra các thế giới nhỏ hơn và tạm thời trong thế giới thực này thì bản cường hóa lại tựa như mạng diện rộng cho phép nàng truy cập sang những thế giới khác.
Vậy năng lực còn lại của thần nhãn là liên quan đến "xóa bỏ", thì bản cường hóa của nó hẵn cũng không khác biệt quá lớn đi.
Mặc dù chưa sử dụng qua nhưng Akari cũng không dám thử dùng bừa bởi nàng biết quyền năng của bản thân hiện tại to lớn đến nhường nào, mỗi hành động đều phải dè chừng cẩn thận bản thân vô tình gây ra hậu quả nghiêm trọng, tùy tiện mở ra chiếc hộp "Pandora" này tuyệt đối là trăm hại mà không có một lợi, không chỉ có thể ảnh hưởng xấu đến hoàn cảnh của nàng mà thậm chí còn có thể gây ảnh hưởng đến thế giới khác.
- Nhưng năng lực mạnh mẽ đến như thế lại để làm gì a, thậm chí ngay cả nguyện vọng của bản thân cũng không thể thực hiện được. Ngôn Tình Tổng Tài
Nhỏ giọng tự giễu một câu, Akari tiếp tục quan sát các thế giới trong gương khác nhau, hay cụ thể hơn là từng cuộc đời của các phiên bản khác của chính mình.
Nàng thấy được rất nhiều thứ, thấy được chính mình sống bình dị qua ngày yên ổn học tập, cũng có phiên bản trở nên bạo loạn sớm ra đời xông xáo...
Không thể không nói, việc quan sát nhiều cái chính mình như thế này quả thật có điểm thú vị.
Chỉ là mặc cho cảnh tưởng có đa dạng đến nhường nào đi chăng nữa, tất cả các nàng đều chung quy không thể đạt được "hạnh phúc vẹn toàn".
- Quả nhiên "điểm tuyệt đối" không phải dễ dàng thay đổi như thế.
Thầm nghĩ một câu, Akari không khỏi nhăn mày như có điều suy nghĩ một chút.
Cảm nhận năng lượng trong người mình để sử dụng quyền năng quan sát các thế giới song song từ đó tới giờ vẫn còn tận một nửa.
Rõ ràng tiêu hao không phải là rất lớn nếu như nàng không trực tiếp đi vào thế giới trong gương hoặc đem chính mình trong gương ra.
Akari tự hỏi nếu như bản thân cố ý tiêu hao lượng lớn năng lượng để "chuyển kênh" tới một thế giới đặc biệt một chút thì sao.
Bởi lẽ quan sát hồi lâu Akari cũng phát hiện ra một chút quy luật sắp xếp của các thế giới.
Vị trí thế giới trong gương càng gần thực tại nàng ở, thì chính mình ở thế giới ấy càng tiệm cận chính mình, ngoại trừ không có các thần nhãn ra thì cuộc đời cơ hồ y như đúc.
Mà chuyển thế giới càng nhiều, Akari liền thấy được các loại phiên bản đặc sắc khác nhau của chính mình.
Mặc dù đều vẫn bị trói buộc bởi các "điểm tuyệt đối" của thời gian nhưng Akari cảm giác được lượng biến có lẽ sẽ gây ra được chất biến.
Thay vì tiêu hao một đơn vị năng lượng để chuyển đổi mười thế giới song song, thì liệu chuyện gì xảy ra nếu nàng tiêu tốn toàn bộ năng lượng chỉ để chuyển đổi tới một thế giới song song đây?
Câu hỏi chợt lóe lên trong đầu Akari nhưng lập tức trở nên dính chặt như keo trong đầu nàng mãi không thể vung bỏ khiến thiếu nữ không khỏi trầm tư.
Quả thật nàng sớm đã nghĩ tới chuyện này rồi nhưng trở ngại chính nàng lúc ấy còn chưa thật sự nắm rõ được thứ quyền năng này.
Mặc dù giờ đây thăm dò ra vài điểm cơ bản nhưng Akari cảm giác chính mình còn cách thời điểm hoàn toàn nắm giữ quyền năng du lịch qua các thế giới này rất xa.
- Không đúng, bởi vì khoảng cách nắm giữ thứ sức mạnh này rất xa ta mới cần phải mạo hiểm thăm dò, hiện tại dậm chân tại chổ như thế này mới gọi là ngu xuẩn.
Nghĩ tới là làm.
Âm thầm hạ quyết tâm, Akari bắt đầu thôi động tất cả dòng chảy năng lượng còn lại trong người.tr
Đôi mắt nàng bất chợt đỏ lên, tròng mắt xoay chuyển chớp nhoáng đổi thành biểu tượng bông hoa mười cánh vạn nhụy đầy yêu ảnh.
Theo đó, không gian xung quanh Akari cũng bắt đầu bất thường lên mà trong đó kịch liệt nhất chính là tấm gương trước mắt.
Bề ngoài nó vẫn chỉ là tấm gương bình thường phản chiếu lấy bóng dáng thiếu nữ xinh đẹp động lòng người nhưng đầy nguy hiểm.
Nhưng tại trong mắt Akari, cảnh tượng trong tấm gương giờ đây đã trở nên vô cùng kịch biến.
Không còn soi rọi ra cảnh tượng của một thế giới khác.
Không còn soi rọi những cuộc đời bình dị.
Tại trong mắt Akari, trước mắt nàng là vô số yêu ảnh lướt qua.
Từng cái văn triện kỳ quặc hỗn loạn.
Từng cái hình ảnh quái thai tựa như người mà không phải người hiện lên lại mau chóng rút đi chừa chổ cho càng nhiều quỷ dị tiến tới.
Chỉ là Akari đối với chuyện này dường như đã quen, ngoại trừ trên vầng trán xuất hiện vài giọt mồ hôi trong suốt ra, gương mặt thanh lãnh của nàng liền không có quá nhiều biến đổi.
Quả thật nàng sớm đã quen với chuyện này, bởi lẽ trong vô số quỷ dị kia Akari thấy được rất nhiều hình bóng quen thuộc.
Nàng gặp chúng trong những cơn ác mộng ngày nhỏ, tưởng chừng như chỉ là những thứ vô nghĩa bởi trí tưởng tưởng của thời non thơ nhưng lại quay trở lại ám ảnh nàng từ khoảnh khác nàng có lại được cuộc sống mới.
Chỉ là khác biệt một chút rằng nàng hiện tại đã không có mảy may sợ hãi.
Với tất cả quyền năng có được hiện tại, Akari thừa nhận chính mình đã có phần ngạo mạn.
Ngạo mạn tới mức cảm giác nàng đã có phần nào bóng dáng của "Chúa".
Còn lâu nàng mới sợ hãi bởi nhưng thứ trẻ con như này.
Mang theo tâm thái tự tin, Akari hừ lạnh thôi động càng nhiều năng lượng tới thi hành quyền năng của mình.
Cuối cùng khi tất cả dòng năng lượng trong người cạn sạch, cảnh tượng trong gương mới một lần nữa ổn định lại và phơi bày ra trước mắt thiếu nữ.
Không thể không nói, nhìn thấy hình ảnh trước mắt, Akari bất chợt có điểm sợ hãi.
- Chuyện gì thế này?
Tàu rực lửa tô màu nắng hạ
Sóng dữ gầm vang vọng trời xa
Thuốc súng đen, xác quân thù như rạ
Máu đỏ hồng quyết giữ núi sông ta!