(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nghe cô giải thích, Đinh Ngạn Tư "A" một tiếng, tuy cảm thấy không có gì để nói, nhưng anh vẫn cầm bài thi lên, dưới ánh mắt kinh ngạc của Trần Nhuế Sơ mà vò lại một cục, ném vào thùng rác.
"Bài thi 145 điểm mà cứ ném đi như vậy? Nếu là em, chắc chắn sẽ đóng khung treo lên..." Trần Nhuế Sơ lẩm bẩm.
Đinh Ngạn Tư nhướng mày, nghĩ thầm, cô thật sự không biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì sao? Sao còn tâm trạng quan tâm mấy thứ râu ria này?
Hay là... Cô sớm đã rõ chuyện sắp xảy ra như lòng bàn tay, thậm chí là thói quen?
Trong lòng tích tụ, anh lại lấy hai tờ giấy nháp trong cặp sách ra, trải lên bồn cầu, kéo Trần Nhuế Sơ ngồi lên, hai mắt nặng nề nhìn cô chằm chằm.
Trần Nhuế Sơ ngồi, anh đứng, trống rỗng một cách khó hiểu. Váy vì ngồi mà hơi hướng lên trên, để lộ đầu gối có vết bầm tím.
Đinh Ngạn Tư nhìn máu tím chói mắt kia, ánh mắt càng thâm trầm.
Chính vì vết thương trên đầu gối này mới khiến anh thiếu kiên nhẫn, dụ cô tới WC nam.
Thời điểm anh nhìn thấy vết thương này, phản ứng đầu tiên chính là tức giận, dấu vết như vậy chỉ có sau khi quỳ quá lâu, cô quỳ, vì sao lại quỳ? Vì phát sóng trực tiếp với người khác sao?
Trong đầu lại hiện ra cảnh cô lộ chân và eo trên màn ảnh. Cơn giận đốt sạch lý trí của anh.
Không thể giải thích được, anh vừa muốn làm cô khó chịu, vừa muốn vạch trần cô.
Học sinh cao trung làm chủ bá sắc tình là chuyện xấu hổ thế nào, anh muốn cô chú ý tới anh, không để cô lại coi khinh mình nữa.
Thật lâu sau, Đinh Ngạn Tư mới nhận ra rằng cách yêu đương của mình thật giống tiểu học gà bông, anh chỉ muốn thu hút cô, trêu đùa cô, làm cô tức giận.
Đúng, chỉ có học sinh tiểu học mới làm như vậy.
Vốn dĩ chỉ muốn dựa vào điểm yếu này mà vạch trần cô, sau đó bắt cô ghi nhớ.
Nhưng sau đó, khi cơ thể cô bị anh ôm vào lòng, trong đầu bỗng xuất hiện một ý tưởng không có trong kế hoạch.
Anh muốn làm tình với cô.
Hơi thở nhè nhẹ, mùi hương ngọt ngào, cơ thể mềm mại. Mọi thứ đều đang khiêu khích, câu dẫn anh.
Ham muốn tình dục như măng mọc sau mua.
Anh không nhịn được, đưa ra đề nghị làm bạn tình.
Không ngờ, Trần Nhuế Sơ không hề trực tiếp từ chối anh, chỉ là trầm mặc.
Trong lòng xẹt qua một tia vui sướng, anh lại cẩn thận suy nghĩ, cô không từ chối, chẳng lẽ bởi vì... Đã làm chuyện này sao? Cảm xúc thô bạo lập tức đè nén tâm trạng vui sướng trước đó.
Cứ thế anh bắt đầu uy hiếp cô.
Cô thoải mái đồng ý thật sự khiến anh bất ngờ.
Lý trí trở về.
Đinh Ngạn Tư nhìn đầu gối của cô, ngực lên xuống phập phồng. Anh ngồi xổm xuống, hiện tại Trần Nhuế Sơ cao hơn anh.
Cô nghi hoặc nhìn chàng trai trước mặt.
Đinh Ngạn Tư duỗi tay sờ đầu gối, trầm giọng hỏi: "Nơi này vì sao lại bầm tím?"
Anh vẫn không nhịn được mà hỏi một câu, nếu cô nói vì phát sóng trực tiếp mà quỳ, anh thật sự không biết bản thân sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Trần Nhuế Sơ vì hành động của anh mà đỏ mặt, vội giải thích: "Tối qua lúc tập yoga không có đệm chuyên dụng để xài... Cho nên mới như vậy... Xấu lắm sao?" Cô chần chờ hỏi.
Nhiệt độ ở đầu gối nơi anh chạm vào từ từ tăng lên.
Bản thân Đinh Ngạn Tư cũng không phát hiện một giây nghe được nguyên nhân đó, sắc mặt anh nhẹ nhàng đi thế nào. Anh nhìn chằm chằm đầu gối cô, suy nghĩ chốc lát: "Ù, rất xấu." Giọng điệu lại là vui sướng.
Trần Nhuế Sơ hoảng hốt, vội kéo váy xuống, miễn cưỡng che đi vết bầm kia.
Đinh Ngạn Tư lại ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt bối rối của cô, lại hỏi: "Em... Chỉ có một bạn tình là tôi sao?"
Chết tiệt! Mới hỏi ra anh liền hối hận.
Sao bản thân có thể ngốc như vậy, anh như thế nào lại hèn mọn hỏi cô thế này!
Nhưng, lời đã nói ra như bát nước đổ đi.
Cũng may, cô gái trước mặt EQ không tốt cho lắm, không hề lộ ra chút ý khinh miệt cười nhạo anh. Cô vội vàng gật đầu: "Đúng đúng, chỉ có mình anh."
Đinh Ngạn Tư thở phào nhẹ nhõm.
Tâm trạng còn vui sướng hơn khi anh thi toán được 145 điểm. "Còn anh?" Thấy Đinh Ngạn Tư không nói lời nào, cô hỏi ngược lại. "Chỉ có em." Anh trả lời rất nhanh, không cần suy nghĩ.
Trần Nhuế Sơ ngây ra, trái tim dâng trào, từng đợt sóng cảm xúc đẩy cô lên đỉnh điểm.
"Ù." Cô nhịn cười gật đầu.
Đinh Ngạn Tư rất vừa lòng với dáng vẻ thẹn thùng của cô.
Anh cảm thấy thật kỳ diệu, ban đầu anh chỉ muốn cho chặt vật, thậm chí muốn dùng thái độ thô bạo đối đãi với cô, nhưng mới ở chung mười phút, anh liền thay đổi thái độ, hiện tại anh thấy vô cùng thuận mắt, thậm chí cảm thấy cô vô cùng đáng yêu.
Cơn giận biến mất, chỉ còn lại sự ngọt ngào. Anh duỗi tay nâng cằm cô lên, để cô nhìn mình.
Sau đó thấp giọng hỏi: "Em có biết bạn tình sẽ làm gì không?" Trần Nhuế Sơ đỏ mặt, cắn môi: "Biết."
Tuy cô nói biết, nhưng Đinh Ngạn Tư lại cảm thấy cô không biết.
Cô thoạt nhìn quá ngây thơ, giống như con nghé non vậy, chỉ biết đỏ mặt và đồng ý, nào giống một chủ bá sắc tình!
Động tác trên tay nhẹ nhàng hơn, anh xoa cằm cô, nói: "Vậy bắt đầu đi."
"Anh muốn em cởi đồ trước, hay của anh trước?" Trần Nhuế Sơ do dự hỏi.
"Em không phải biết sao? Em muốn làm gì cũng được, chỉ cần giúp tôi bắn ra." Đinh Ngạn Tư buồn cười.
Nụ cười của thiếu niên như nắng xuân hòa tan băng đá.
Trần Nhuế Sơ nhìn chằm chằm nụ cười trên khóe miệng anh, muốn làm thế nào thì làm thế ấy sao?
Đầu óc nóng lên, cô trực tiếp chạm vào. Nói đến thật buồn cười.
Bước đầu tiên của hai người làm bạn tình không phải cởi quần áo, thế mà là hôn môi!
Còn đều là nụ hôn đầu tiên.
Tình yêu ngây ngô nảy mầm trong WC nam không tính là sạch sẽ này.
Gian bên cạnh là chỗ để đống giẻ lau và chổi, cách đó không xa còn có tiếng nước chảy tí tách.
Ngẩng đầu là ô thông gió, hoàng hôn vẫn còn, ánh nắng mờ ảo đi vào, chiếu rọi hai cơ thể ở bên nhau.
Cúi đầu là giấy nháp trải trên bồn cầu, lắng nghe nhịp tim đang tăng tốc của hai người.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");