Lục Gia Cưng Chiều Bảo Bối

Chương 150




Edit: Xiaoxi Gua

“Được rồi, livestream hôm nay đến đây thôi.” Đường đường vội vàng thông báo kết thúc: “Nể tình người tham dự đều bị dọa một phen, mọi người phải tặng thật nhiều quà nha, hẹn gặp lại các bạn vào tập sau.”

Màn hình liavestream tối đen, mặt mũi Lâm Như Uyên tràn đầy chưa thỏa mãn, nói với Mộc Ân và trợ lý.

“Livestream này của bọn họ thú vị thì có thú vị, chỉ là ống kính máy quay chỉ quay mỗi người streamer, và bốn góc tường trong trò chơi, cũng không nhìn thấy chỗ khác, nói không chừng thật sự là diễn cũng nên.”

“Đúng vậy anh Lâm.” Nhắc đến điều này trợ lý nhỏ có chút khinh thường: “Bây giờ vì kiếm tiền, đám streamr kia chuyện gì cũng làm được, lần trước em còn chứng kiến họ nhét cá chạch vào nơi riêng tư đây này, cái đó chắc cũng là diễn, chỉ là đám người họ diễn tương đối chân thực thôi.”

Mộc Ân lại không lạc quan bằng hai người này.

Người đàn ông cố ý nói mình không có ho khan, rõ ràng là đang nói láo.

Bởi vì mỗi lần con người đi đến góc tường trống khác nhau, nếu như chỉ có một mình anh ta đùa ác, căn bản sẽ không xuất hiện tình trạng đi vài vòng đều không có người ho khan.

Có thể giải thích tình hình này, chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất là bốn người này đều trong âm thầm thảo luận cố ý làm như thế, thứ hai chính là trong phòng đó thật sự nhiều hơn một người.

Đường Đường là streamer chính, khán giả có thể trông thấy cô ấy cho dù đi đến góc nào, trước mặt vẫn luôn có người, cứ như vậy, thì khả năng đầu tiên bị phủ định.

Như vậy khả năng thứ hai…

Mộc Ân thở dài.

Trên đời này luôn luôn có nhiều người thích tìm đường chết vậy, nếu thật sự muốn cản cũng cản không được.

Nhưng mà nếu bọn họ tự làm, kết quả như thế nào, cũng do chính bản thân họ nhận lấy.

Hơn nữa nhìn thời gian phát sóng trực tiếp, video này là vào đêm qua, chắc rằng Lâm Như Uyên phải quay phim nên không có thời gian xem, mới kéo tới bây giờ.

Nếu xảy ra chuyện cũng sớm đã xảy ra chuyện, bây giờ lo lắng cũng vô dụng, thấy Giản Thơ đã được thả xuống, Mộc Ân dự định qua đó xin chữ ký.

Bình thường Trần Uyển Di ở nhà không có việc gì sẽ xem phim truyền hình, gần đây say mê một bộ phim cổ trang Giản Thơ diễn vào năm ngoái, luôn nói Giản Thơ hoá trang đẹp lại rất có khí chất, cô bước qua đó, có thể để cho Trần Uyển Di tiếp xúc gần gũi thần tượng một chút.

Nghĩ thì hay đấy, còn chưa hành động, Mộc Ân liền bị Lâm Như Uyên giữ chặt.

“Ân Ân em nhìn cái này, là livestream lần trước của bọn họ, cũng rất thú vị.” Lâm Như Uyên ấn mở một cái video, giơ lên trước mặt hai người.

Mộc Ân bất đắc dĩ: “Anh, em không có hứng thú với cái này.”

“Không hứng thú cũng không sao, cái này thật sự rất thú vị, so với đoạn video vừa rồi…” Lâm Như Uyên lời còn chưa nói hết, điện thoại trên tay đột nhiên bị Mộc Ân đoạt mất.

Anh nghi ngờ nhìn Mộc Ân: “Sao vậy?”

“Đoạn livestream này là ngày bao nhiêu?” Mộc Ân nghiêm túc hỏi.

” Đoạn livestream này…” Lâm Như Uyên nghĩ nghĩ, nói: “Một tuần trước, đám người Đường Đường đều là một tuần phát sóng một lần, tuần này thì tối hôm qua đã phát sóng xong, đây là tập trước.”

Một tuần…

Mộc Ân như có điều suy nghĩ, sau khi tạm dừng, nhìn chằm chằm một gương mặt quen thuộc trong video —— chính là Tuyết Nhi.

Video được quay vào một tuần trước, thời gian khớp với lời nói của Lưu Niên, duy nhất không ăn khớp, là Tuyết Nhi căn bản không hề tham gia tiệc sinh nhật của bạn học, mà là tham dự livestream tuần đó.

Không biết cô ấy làm sao quen biết với người trong đám livestream này, vì sao lại tham dự trong trò chơi đó.

Theo như gia cảnh của Lưu Niên mà nói, vì tiền là không thể nào, vậy cũng chỉ có một loại khả năng là tò mò.

Mộc Ân ấn mở video.

Lâm Như Uyên thấy thế cũng tựa lưng vào ghế ngồi nhìn với cô, giải thích cho cô: “Trò chơi linh dị kỳ này là tấm gương quỷ, số người tham dự mặc dù không nhiều, nhưng rất kích thích, Ân Ân nhất định phải chăm chú xem.”

Không cần anh nói, Mộc Ân cũng nhìn rất cẩn thận, dù sao người tham dự trong đó có một vị là khách của cô.

Streamer kỳ này cũng là Đường Đường, thời gian cũng quay cũng là ban đêm.

Đường đường giơ camera tiến vào một gian phòng màu trắng xây theo phong cách Châu Âu, giới thiệu với khán giả xem livestream về trò chơi tối hôm nay.

“Chào mọi người tôi là Đường Đường, trò chơi hôm nay có tên là tấm gương quỷ.”

Cô đi hai bước đến bên cửa sổ, ống kính nhắm ngay mây đen dày đặc đen nhánh trên bầu trời đêm ngoài cửa sổ.

“Trong đêm tối không có mặt trăng, giống như tối hôm nay, mỗi người tham gia đều chuẩn bị một cây nến mới chưa từng đốt qua, mặc một bộ quần áo màu đỏ, và mang một quả táo màu đỏ.”

“Đúng lúc 12 giờ nửa đêm, tắt tất cả đèn, đốt nến đứng ở trước gương, dùng dao gọt quả táo trong tay, chờ đến gọt xong quả táo, đi đến trước gương làm mấy cái động tác, lúc này bạn sẽ phát hiện, người trong gương dần dần trở nên không giống với bạn…”

Cô ấy nói, lại nở nụ cười u ám, đưa ống kính hướng quay một đám người tham dự có nam có nữ đang ngồi trong phòng khách trên ghế sa lon.

“Chúng ta đến xem những người tham dự hôm nay, độ tuổi cũng không lớn, mọi người nhớ kỹ để cỗ vũ tiếp thêm sức lực cho bọn họ thì nhớ tặng thêm nhiều quà ủng hộ nha.”

Mộc Ân nhìn trong màn ảnh, thấy Tuyết Nhi ngồi ở giữa.

Trạng thái tinh thần của cô ấy vô cùng bình thường, không hề giống là bị ép buộc mà đến, trong mắt có chút nóng lòng muốn thử, sự tò mò và chờ mong, giống y hệt Lâm Như Uyên khi được tham gia vào những chuyện linh dị.

Cô gái này quả thật là vì tò mò mà đến, Mộc Ân nghĩ vậy.

Trên màn hình hiện lên một đống quà, Đường Đường mặt mày hớn hở cầm lấy một quả táo ở trên bàn, giao cho người tham gia đầu tiên.

Đó là một thanh niên nhìn mới hơn hai mươi tuổi, mặc một bộ đồ màu đỏ đã được chuẩn bị trước, nhìn khí chất hẳn là vừa tốt nghiệp không lâu.

Cậu ta nhận quả táo, rồi đến trước gương, đốt ngọn nến theo yêu cầu, cầm lấy dao gọt trái cây, chuẩn bị gọt vỏ.

“Phải nhớ rằng, vỏ trái cây phải gọt cực kỳ mảnh, gọt càng mảnh, bạn sẽ nhìn thấy bóng ma trong gương sẽ càng rõ ràng.”

Đường Đường ra vẻ thân thiết như chị cả, dặn dò: “Một khi bắt đầu gọt trái táo liền không được dừng, nhưng là nhất định phải chú ý đừng cắt đứt vỏ trái cây, nếu như cậu không cẩn thận, vỏ trái cây bị cắt đứt, sẽ gặp phải tai nạn chết người nha.”

Cô ấy nói xong, nháy mắt với ống kính, nói: “Kỳ thật, việc này cũng nguy hiểm, nếu mọi người muốn thử, Đường Đường nhắc nhở mọi người phải cẩn thận mới được nha.”

Trên màn ảnh lại là một làn mưa đạn quà tặng, đều là khen Đường Dường có lòng lương thiện lại gan lớn, Mộc Ân nhìn, đơn giản hoài nghi cuộc đời này.

Rõ ràng là lợi dụng người khác để mưu cầu lợi ích cho bản thân mình, mặc kệ chết sống của người khác, làm sao lại là người có lòng lương thiện và gan lớn, đám này fan hâm mộ quả nhiên không giống người bình thường lắm.

Trên màn hình, Đường Đường nhắc nhở xong, liền chuyển cảnh quay đến người tham dự.

Người con trai mặc bộ đồ dỏ, ngồi trước gương đốt nến, trong gương chiếu lên ánh sáng đỏ rực, hình tượng vốn đầy đủ quỷ dị.

Sau khi cậu ta cầm lấy quả táo bắt đầu gọt vỏ, thời gian dường như chậm lại rất nhiều, cậu ta chậm rãi gọt, gọt chăm chú, không bao lâu đã gọt xong một quả táo.

Cậu ta đem trái táo gọt xong đặt trong đĩa đựng trái cây, đến trước gương, trước động tác nhấc cánh tay, ngay sau đó lại làm động tác cúi chào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.