Lời Nói Dối Cuối Cùng

Chương 7-1




Nghiêm Tư Cẩn vẫn nằm trên giường, tay bị trói lại, người tuy tỉnh rồi nhưng ánh mắt thì không.

“Ông chủ, xin lỗi, em trở về trễ rồi.” Đi lên lầu tiến vào phòng, Tằng Nữu xoay người làm động tác chính là khóa trái cửa phòng lại.

Dịch bước đến bên người Nghiêm Tư Cẩn, mở ra dây thừng trói chặt đối phương, Tằng Nữu khá là đau lòng vuốt ve cổ tay nam nhân đã rách da sưng đỏ lên, “Đói bụng không? Em có mua cho anh thức ăn ngon đây.”

Nghiêm Tư Cẩn không động đậy, mở mắt ra, con ngươi thoáng biến hóa.

Cố nghĩ đến chuyện chia ly sắp tới, Tằng Nữu không có tâm tình nổi nóng, khẩu khí nhu thuận đi rất nhiều, “Ông chủ, ngày mai em sẽ rời khỏi đây, trở về Mỹ đi học.”

Nghe được lời Tằng Nữu, mí mắt Nghiêm Tư Cẩn giật lên một chút, nhưng không có bất luận phản ứng mãnh liệt gì.

“Hủy bỏ đính hôn, chung quy phải cho ba em một câu trả lời hợp lý, điều kiện trao đổi chính là trở về Mỹ cố gắng học tập.” Ngồi ở mép giường, Tằng Nữu bất giác phát sinh tiếng cười khổ, cân nhắc nên hay không tẩy rửa thân thể Nghiêm Tư Cẩn.

Thính giác tuy rằng nghe được ngôn ngữ đối phương, nhưng Nghiêm Tư Cẩn không nghĩ ra anh nên biểu hiện bình thường như thế nào đây. Ngực bị đè ép, là vui vẻ hay khổ sở, anh không biết, tâm tình chính mình hiện tại không rõ đồng thời càng nhìn không thấu chân tâm Tằng Nữu.

Tằng Nữu ôm lấy Nghiêm Tư Cẩn không để ý tới chính mình, động tác có chút ôn nhu, đặt đối phương vào bồn tắm.

“Ông chủ, tối hôm qua là em quá đáng. Nhưng mà, em vì anh hủy bỏ đính hôn, vì anh làm nhiều như thế, anh không nên đối xử với em như vậy…… Lúc đó em quá tức giận, em xin lỗi.”

Tê liệt nhận lấy lời khẩn cầu xin lỗi từ đối phương, Nghiêm Tư Cẩn mặc cho Tằng Nữu rửa sạch thân thể dơ bẩn của anh, lau khô xong đặt lại lên giường.

Cho rằng Nghiêm Tư Cẩn bởi vì tối hôm qua làm tình quá mức kịch liệt nên giận dỗi, Tằng Nữu lỗ tai ủ rũ, miệng méo xệch nói lời êm ái, “Đừng giận nữa mà, nha? Nhìn này, em vì anh nên mua đó, anh ăn chút cháo đi.”

Đôi mắt không phải không nhìn ra thái độ Nghiêm Tư Cẩn hờ hững, nhưng Tằng Nữu vẫn khư khư cố chấp. Thiếu gia chưa bao giờ hầu hạ qua người khác múc muỗng cháo đưa đến bên mép Nghiêm Tư Cẩn, chớp mắt bĩu môi, muốn đút nam nhân uống xong.

Ánh mắt không còn tiêu cự, đôi môi Nghiêm Tư Cẩn đóng chặt, trong mũi vẫn còn hơi thở chứng tỏ mình vẫn còn sống.

Môi đỏ chu lên, chân mày nhăn lại, Tằng Nữu phát ra giọng mũi ngọt ngào làm nũng, “Ông chủ, xin anh đó, ăn một miếng đi có được không?”

Trước những sự thật ngay tại trước mắt mình, cùng với tối đêm qua bạo hành đã chứng minh, trước mặt Nghiêm Tư Cẩn chính là ác ma Tằng Nữu, mà không phải là thiếu niên đơn thuần lúc trước “Tiểu Ngưu”.

Nhưng mà…… Đã quá lâu rồi chưa thấy dáng vẻ đối phương đáng yêu cùng ngây thơ, trong lòng không khỏi nhớ lại viễn cảnh ấy, ngực Nghiêm Tư Cẩn dâng lên từng trận đau xót, không khỏi cảm thán mây khói thoảng qua hư vô, hay là nên ai thán chính mình vẫn còn chưa chịu chết tâm.

Mắt anh chậm rãi ướt mi, Nghiêm Tư Cẩn nhắm mắt lại, nỗ lực che dấu đi hồi ức anh bị tra tấn dằn vặt.

Tằng Nữu thấy thế, cũng lấy làm khó chịu, đem đầu dựa vào cổ đối phương, cọ xát lấy lòng, “Em xin anh, ông chủ đừng giận nữa…… Ăn một miếng đi, cả ngày hôm nay anh chưa ăn gì hết.”

Tim như bị xé rách, thời khắc chảy ra máu tươi, Nghiêm Tư Cẩn không biết vì sao, mình lại há miệng ra.

Vẻ mặt vui sướng, Tằng Nữu không rõ mình có thật sự biến giả thành thật, nở nụ cười thỏa mãn, “Thật tốt quá, ông chủ không còn giận nữa rồi.”

Động tác có chút vụng về, miễn cưỡng đút Nghiêm Tư Cẩn ăn xong, Tằng Nữu không thể không lau đi vết bẩn trên môi đối phương.

Trong mắt Tằng Nữu đôi môi anh thật quá mê người, lực hấp dẫn thu hút mười phần, một bên cậu mơn trớn môi anh, một bên dấy lên ý nghĩ xấu, trong lòng ngứa ngáy khiến ánh mắt cậu càng không thích hợp.

Ánh mắt nhìn quá chăm chú lại rất quen thuộc, Nghiêm Tư Cẩn ngay lập tức kéo chăn bông đắp lên người mình, thân thể lùi bước hướng về phía sau.

Tằng Nữu tới gần anh, hơi thở thổi ra rất nhẹ, “Ông chủ, khi em đến Mỹ rồi, anh có nhớ đến em không?”

Nghiêm Tư Cẩn giật mình ngẩn ra, vẫn chưa trả lời, nội tâm bắt đầu hi vọng Tằng Nữu nhanh chóng rời đi.

Tằng Nữu không cảm thấy cao hứng, “Khi em đến đó, nhất định mỗi ngày sẽ gọi điện thoại cho anh.”

Lời thề son sắt như muốn móc ra tim phổi, không cho phép một tia hoài nghi. Ánh mắt nhìn chăm chú vào đối phương, Nghiêm Tư Cẩn nghĩ muốn tin tưởng nhưng không thể tin được, “…… Tùy cậu……”

Thấy đối phương cuối cùng cũng hé răng, nội tâm Tằng Nữu mừng rỡ, không nhịn được đưa tay ôm thân thể Nghiêm Tư Cẩn nhét vào trong lòng ngực, mà cái chăn bông kia cũng bị hai người chen vào bên trong.

Tay chạm vào được làn da đối phương, Tằng Nữu bay lên dục vọng mãnh liệt, mà trên người Nghiêm Tư Cẩn rõ ràng vẫn còn dấu vết cậu lưu lại ngay lập tức liền nhớ tới tối hôm qua phát sinh những hình ảnh đầy tình sắc, cậu hôn lên cổ Nghiêm Tư Cẩn, “Ông chủ, thân thể anh khỏe chưa…… Em muốn anh.”

Đoán được sẽ không tránh khỏi việc này, nhưng Nghiêm Tư Cẩn vẫn thoáng sửng sốt, không hiểu thân thể của chính mình đến tột cùng có chỗ nào hấp dẫn đối phương, nghiền ngẫm ước chừng chỉ là do cậu xem anh là món đồ phát tiết dục vọng. Vừa rồi Tằng Nữu nói sẽ đi Mỹ, hủy bỏ đính hôn cũng chỉ là nói dối bịa chuyện mà thôi, Nghiêm Tư Cẩn không nhịn được oán giận chính mình suýt chút nữa lại tin tưởng lời của đối phương.

Tằng Nữu nói không phải câu hỏi mà là mệnh lệnh, căn bản không cần để ý tới Nghiêm Tư Cẩn có đáp ứng hay không, cậu mạnh mẽ lấy tay đưa vào trong chăn.

Cho dù thân thể Nghiêm Tư Cẩn ra sao, Tằng Nữu ở trong chăn dục hỏa càng thiêu càng cháy, xoa nắn thân thể nam nhân, Tằng Nữu bỗng nhiên rất muốn mở miệng nói ra những lời trước đây đã từng nói ── em thích anh……

Chính là, việc đã đến nước này, cho dù có nói ra thì có khác biệt gì? Chút ý thức này không cách nào cứu vãn tử cục, Tằng Nữu vừa hạ quyết tâm, đơn giản liền ngưng lại, ép phía trên Nghiêm Tư Cẩn, tự ý châm lửa toàn thân đối phương, nỗ lực làm Nghiêm Tư Cẩn có phản ứng.

Mặc cho Tằng Nữu muốn làm gì thì làm, Nghiêm Tư Cẩn nghĩ rằng dù sao đây cũng là lần cuối cùng, cắn răng quyết tâm nhẫn nại, thế là thuận theo cậu nhưng cũng quên chính mình vài giây trước đó còn nhận định Tằng Nữu nói toàn những lời giả tạo.

Tuy rằng so với hôm qua ôn nhu đi rất nhiều, cũng có làm chút khởi động, nhưng khi dương v*t tráng kiện chen vào thân thể, Nghiêm Tư Cẩn vẫn cảm thấy quá đau đớn.

Dáng vẻ thiếu niên khi làm tình, không ngây thơ hoặc xấu hổ chút nào, như dã thú hoành hành bá đạo, dã man lại thô lỗ.

Nghiêm Tư Cẩn cũng tự biết, mặc cho dương v*t thiếu niên ở lối mật huyệt thọc vào rút ra, cho dù nội tâm phản cảm cùng không tin, nhưng thân thể đã thành thói quen khiến đối phương vẫn như cũ dâng lên sung sướng cùng khoái cảm.

Nhục bích phía sau quấn lấy dương v*t khủng bố của Tằng Nữu, hết sức tham lam phun ra nuốt vào hung khí của người kia, dương v*t Nghiêm Tư Cẩn cũng không ngừng ngẩng cao đầu, thật giống như hận không thể làm cho đối phương càng thoải mái hơn.

Hận chết thân thể chính mình ti tiện dâm đãng, nhưng Nghiêm Tư Cẩn không phải là người ý chí kiên cường, tuy rằng anh cố gắng khiến mình phải tỉnh táo, nhưng thân thể vẫn trung thành biểu hiện ra hưng phấn, liều mạng cắn nuốt dương v*t Tằng Nữu, một giây cũng không muốn tách rời.

Thân thể đối phương ấm áp, dương v*t đâm vào thân thể mình lại nóng rực, nhưng trong lòng Nghiêm Tư Cẩn lại rất lạnh lẽo, phần eo vẫn như cũ vặn vẹo, hai chân quấn lấy vòng eo tinh tráng của thiếu niên.

“Thật chặt…… Ông chủ, phía dưới anh chặt quá……” Thiếu niên ngửa đầu gào thét đáng sợ đến một cảnh giới, Nghiêm Tư Cẩn nhắm mắt rơi lệ, nhưng không thể thoát khỏi những hình ảnh dâm mỹ cùng ký ức quấn quýt kia.

“A a…… Ừ…… Ha ha ha……” Dường như bị nhìn thấu nội tâm yếu ớt đang kiềm chế, Tằng Nữu muốn lột bỏ vẻ tôn nghiêm bề ngoài cuối cùng của Nghiêm Tư Cẩn, va thật mạnh vào điểm mẫn cảm trên cơ thể nam nhân.

“Kêu đi, gào lên đi anh…… Ông chủ, anh thích em làm như thế mà, không phải sao?”

Lắc đầu khóc thút thít, Nghiêm Tư Cẩn cắn môi, muốn giết chết chính mình, nhưng đối mặt với Tằng Nữu kỹ thuật cao siêu cùng với thân thể đã sớm thần phục, cửa ải cuối cùng cũng bị đột phá, từ trong họng phát ra tiếng rên rỉ phóng đãng, ngăn không được tiếng thở dốc kèm theo tiếng khóc thút thít.

dương v*t Tằng Nữu vẫn trong cơ thể Nghiêm Tư Cẩn luật động, trên giường âm thanh rung động kẽo kẹt, động tác càng ngày càng gia tăng, tâm Nghiêm Tư Cẩn không ngừng chìm xuống, cho đến khi rơi vào trong bóng tối tuyệt vọng……

Đây là lần cuối cùng, cho nên cứ để mặc cậu thôi……. An ủi mình như vậy, Nghiêm Tư Cẩn sau khi kết thúc sự tình kịch liệt xong, cuối cùng cũng có dũng khí mở mắt ra.

Trong bóng đêm, Tằng Nữu ôm lấy anh, hôn lên lòng ngực anh, khi ngẩng mặt lên, đối diện với nụ cười vui tươi lộ ra tính tình trẻ con.

Nghiêm Tư Cẩn vẫn không nhịn được động lòng, muốn sờ lên khuôn mặt như thiên sứ nhỏ kia.

Sau vài lần do dự, lặng lẽ duỗi ngón tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm lông mày Tằng Nữu, Nghiêm Tư Cẩn càng cảm thấy đau lòng.

“Ông chủ, anh còn giận em sao?”

Nhận ra được Nghiêm Tư Cẩn có cử chỉ ôn nhu, Tằng Nữu nằm nhoài phía trên người Nghiêm Tư Cẩn như phục hồi thể lực, dương v*t đặt giữa hai chân Nghiêm Tư Cẩn có xu thế ngóc đầu dậy.

Không có âm thanh, Nghiêm Tư Cẩn quay mặt đi.

Tằng Nữu không rõ trái tim của chính mình, liền kéo hai chân Nghiêm Tư Cẩn, dựa vào lúc nãy còn sót lại tinh dịch sau nhiều lần làm tình, đâm vào bên trong cơ thể đối phương.

Lần thứ hai động tác bắt đầu lắc lư xỏ xuyên, “Ông chủ, ngày mai em phải đi rồi…… Chẳng lẽ anh không nhớ em sao?

“…… A…… Ưm…… Ngày, ngày mai chừng nào rời đi?”

Hôn lên ngực Nghiêm Tư Cẩn, đầu lưỡi xẹt qua núm vú đã sưng tấy run rẩy lên, Tằng Nữu từ ngữ hồ đồ, âm thanh khó chịu, “Ba giờ chiều.”

“…… Tôi, ha…… Sẽ không đưa cậu đi…… A……”

“Em biết.” Ngẩng đầu lên, hắc đồng so với kim cương còn muốn lộng lẫy hơn, mắt Tằng Nữu khiến Nghiêm Tư Cẩn sợ hãi. Cậu từ từ hôn lên môi Nghiêm Tư Cẩn, còn chưa kịp kháng cự hoặc phối hợp, Tằng Nữu liền xâm nhập bên trong miệng Nghiêm Tư Cẩn.

Dù sao cậu vẫn phải đi, vì lẽ đó cứ như vậy đi, như vậy cũng tốt…… Không ngừng nhắc nhở chính mình, thân thể Nghiêm Tư Cẩn lần thứ hai bốc lửa đến đói khát, môi lưỡi dây dưa quấn quýt kịch liệt.

Chôn sâu vào trong cơ thể ấm áp Nghiêm Tư Cẩn, Tằng Nữu không ngừng biến hóa đủ loại tư thế, không cảm thấy thỏa mãn cướp đoạt đi tất thảy.

Một lần cuối cùng này, thế cho nên cứ như vậy…… Nghe thấy mình không biết xấu hổ phát ra tiếng rên rỉ, Nghiêm Tư Cẩn cứ lặp lại an ủi mình. Thật may mắn khi đối phương cuối cùng cũng phải rời khỏi đây, căm hận chính mình quá tiện, vẫn lưu luyến không chịu dứt tình, Nghiêm Tư Cẩn hỗn loạn bên trong tâm tình không thể nào mở miệng được.

Trên giường vẫn hoạt động, hạ thân vẫn cắn chặt dương v*t Tằng Nữu, trong phòng chỉ toàn tiếng thở dốc rên rỉ đầy dâm mỹ, không hề biết chừng mực……


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.