Lão Công, Đừng Như Vậy Mà

Chương 34: ◊ Bắt Cóc




- " Wao nhìn kìa đẹp quá " Cô nắm lấy tay anh rồi chỉ về phía đài phun nước . Nó thật đẹp đúng lúc như được chuẩn bị từ trước cho cô vậy , anh cũng bị ngẫn người vì mãi ngắm nhìn cô . Cô quay sang nhìn anh hỏi :

- " Anh nhìn gì thế "

- " Tôi...tôi đi mua nước "

Sau khi anh đi khỏi thì có một đám côn đồ đến chụp thuốc mê cô rồi đem đi ." Ưm ưm " Cô không kịp kêu cứu thì đã bị ngất đi rồi . Khi anh đến nơi không thấy cô đâu thì anh rất lo lắng , đi xung quanh công viên tìm cô nhưng mã vẫn không thấy .Anh liền gọi Gin cho người đi kím cô . Vài tiếng sau khi tìm vẫn không thấy cô đâu anh lại cảm giác rất sợ hải không biết cô có bị làm sao không .

Cô đang bị nhốt ở xưởng cơ khí bị bỏ hoang ở ngoại thành . Thuốc mê cũng đã hết tâc dụng cô tỉnh dậy thấy mình đang bị trói vào cột , toàn thân không còn một chút sức lực . Khi nghe tiếng có người đến thì cô giả vờ ngất , lúc đó cô cũng vô tình nghe được cuộc đối thoại của đám du côn

- " Alo Chiêu tiểu thư tôi đã hoàng thành xong nhiệm vụ , số tiền vẫn đủ chứ "

- " Yên tâm , tôi còn miễn phí thêm cho anh đó là hiếp con nhỏ đó cho tôi sau đấy chụp hình và gửi qua đây "

- " Được được , cô quả là rộng rãi "

Cô nghe thấy thế thì rất sợ hãi cô liền ấn vào nút của đồng hồ đeo tay để phát tín hiệu cầu cứu . Khi đó Gin nhận được vì cô là đại tiểu thư của gia đình giàu có nên việc bị bắt cóc tống tiền là chuyện bình thường , khi cô cưới Đình Nam cũng đã chuyển enten từ bà cô sang cho Gin để tiện cho việc bảo vệ .

- " Lão đại ,con nhỏ này nhìn cũng ngon phết xử nó đi đại ca "

- " Haha tiểu mỹ nhân " Hắn ta dùng band tay bẩn thỉu sờ lên đùi cô rồi xé tẹt áo cô lộ ra một bộ ngực đầy nõn nà định nhào vô làm nhục cô thì " rầm " Tiếng đạp cửa . Đình Nam bước vào vệ sĩ ở phía sau đi theo ai cũng cầm theo súng và gậy nhìn rất đáng sợ . Cô lúc này đang rất sợ nước mắt cô tuôn chảy toàn thân run cầm cập . Nhưng khi nhìn thấy anh cô rất an tâm ,anh đi đến dùng đôi mắt sắc bén lườm hắn ta đôi mắt khiến cho ai nhìn vào cũng phải khiếp sợ .

- " Ai cho mày lá gan đụng vào vợ tao hả thằng chó " Anh dùng tay cú cho anh ta một cái vào mặt , cứ thế mà anh đánh đánh cho anh ta nhừ tử . Gin thấy rất ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên Đình Nam tức giận như thế .

Anh đứng dậy phủi tay rồi nói : " Giết " . Sau đó anh đi đến cơi bỏ áo vest bênh ngoài ra rồi choàn cho cô sau đó cởi trói . Anh xót xa ôm chầm lấy cô , ôm vào lòng thật chặt như sợ cô đi mất vậy và nói : " không sao anh đây rồi " . Nghe xong câu nói đó tim cô đập loạn nhịp , mặt đỏ hết cả lên . Một lúc sau anh đưa cô về nhà , bế bỗng cô vào trong nhìn thấy Chiêu Nghi ngồi ăn bánh cô biết tỏng là do ả ta làm nên vương tay ôm lấy cổ anh rồi hôn một cái lên má và nói : " Cảm ơn " , bị cưỡng hôn anh liền đỏ mặt bế cô lên phòng nhanh chóng hoàn toàn không để ý đến ả Chiêu Nghi .

Trong Phòng .

- " Thiếu phu nhân vẫn ổn , không bị trầy xướt gì nhiều chỉ cần nghĩ ngơi vài ngày là ổn " anh gật đầu rồi kêu quản gia tiễn bác sĩ về . Nhìn thấy cô đang ngồi vói vói lấy cốc nước anh liền đi tới lấy hộ cô .

- " Cô có gây thù chuốc oán với ai không , sao lại bị bắt cóc "

- " Gây thù thì chắc chỉ mỗi mình cô bạn gái anh với em gái tôi Phi Phi thôi "

- "....."

- " Cơ mà em gái thân yêu của tôi nó sẻ không dám làm như thế đâu vì mọi hành động của cô ta đều bị bà tôi kiểm soát chặt chẽ "

- " Cô nói như vậy là ý gì ? Cô nói Nghi Nhi hãm hại cô ? Không thể nào cô đừng có mà đoán lung tung "

- " Ai mà biết được , anh tin tưởng người yêu anh như thế thì tôi có nói thêm anh cũng chả tin . Ra ngoài đi tôi mún nghĩ ngơi "

Bị đuổi như thế thì mặt mũi đâu nữa mà đứng ở đó . Anh về phòng ngồi ngẫm nghĩ lại mọi chuyện rồi bảo Gin đi âm thầm điều tra nhưng không được để ai biết.......


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.