Lão Công, Đừng Như Vậy Mà

Chương 22: ◊ Biến Thái - Có Thai ?




- "Đi thôi không ăn nữa " . Anh nhăn nhó kedo tay Chiêu Nghi đi khỏi . Vân Tuyết cô và Lãnh Phong vẫn ung dung ăn không để tâm đến họ . Đến tối thì cô được Lãnh Phong đưa đến tận nhà vì cũng tiện đường . Cô nhanh chóng vào nhà , tắm rửa rồi gọi cho bà .

-" Bà ơi bà khỏe chưa ạ " .

- " Ta khỏe rồi , con với Đình Nam phát triển tốt không ? Ta mún bế cháu cố rồi " . Cô nghe thế đỏ mặt , Hứ ai thèm sanh con cho anh ta chứ .

- " Vẫn tốt bà ạ , Hôm qua con có chụp buổi......" Cô đang bẻ lái sang chủ đề khác để khỏi phải ngượng . Ngồi trò chuyện cùng bà một hồi lâu thì cũng kết thúc , cô cũng đi ngủ để mai đi làm .

Cứ Như thế cũng được một tuần rồi , cô em Phi Phi cũng chả thấy đâu . Còn cặp tình nhân Chiêu Nghi và Đình Nam vẫn thế cứ cuốn quýt với nhau hoài . Cô và Đình Nam cả tuần nay chẳng nói gì với nhau , gặp nhau rồi lướt qua như người dưng , thật lạc lõng . Ở trên lầu thì đột nhiên vang lên tiếng " Rầm " , cô đang tắm không cẩn thật trượt chân bị ngã . Đình Nam nghe tiếng động vội vã chạy lên xem thế nào , lo lắng quá nên anh cũng quên mất là cô đang tắm liền nhảy vào .

-" A...a...a biến thái sao anh lại vào đây" Trên người cô chỉ quấn chiếc khăn tắm ngắn ngủn , để lộ đôi vai trắng nõn nà của cô nhìn trông rất quyến rủ , hai đồi núi của cô căng bóng mịn màng , thấy thế anh đỏ mặt tay run run . Thật là mún ăn trọn cô ngay tức khắc .

Anh vương tay bế cô đặt lên giường rồi lấy hộp thuốc cạnh tủ mà thoa lên vết bầm cho cô. Dáng vẻ lúc này thật soái quá đi mà cô đỏ mặt , ngượng ngùng tim đập loạn xạ . Cô cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường thôi mà , làm sao có thể cưỡng lại được sức hút của một người đàn ông vừa đẹp trai vừa có tiền như thế này . Anh thoa song cô ngượng ngùng cảm ơn rồi đuổi anh ra khỏi phòng . Anh ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên anh bị phụ nữ đá ra khỏi phòng đấy thật tức chết mất . Giúp cô mà cô lại lạnh lùng đuổi anh đi thật không công bằng . Vừa xuống dưới lầu thì Chiêu Nghi vui vẻ nhảy vào lòng anh và nói : " Em có thai rồi " . Anh giật bắng người vì không thể nào tin được , trong lòng lại có một chút cảm thấy có lỗi với Vân Tuyết .

Anh gượng cười rồi cầm giấy xác nghiệm đọc thì quả thật là có thai .

- " À..ừm.. Sau này em nhớ cẩn thận đừng vận động mạnh , anh đi làm em nghĩ ngơi đi " . Nói song anh đứng dậy và đi làm . Thật rs thì hôm any là cuối tuần sẻ được nghĩ nhưng anh không biết tâm lí mình như thế nào lại có cảm giác không thích Chiêu Nghi mang thai . Anh nhanh chóng dẹp ý nghĩ đó đi và phủ nhận rằng , bữa giờ phải làm nhìu việc nên có thể sẻ có chút không thoải mái , Chiêu Nghi yêu mình như vậy mình không thể phụ cô ấy .....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.