Lão Bà Em Thật Quyến Rũ

Chương 58




Mạn Mạn nhìn cô mà không khỏi bất ngờ, lần đầu tiên cô biết được cô gái ngây thơ có bộ mặt như thế nào. Ả như bừng tỉnh sau nụ cười mê người đó của Mộc Y.

Thấy Mạn Mạn không nói gì mà chỉ nhìn cô với đôi mắt dò xét, Mộc Y rụt tay lại, sao cô lại quên ả ghét cô ,hận cô thậm chí còn muốn cái mạng nhỏ này của cô.

Mộc Y đứng dậy kiếm mấy nhánh củi khô chất thành đống rồi mò trong túi lấy cái bật lửa, lửa nghi ngút khói, nhìn thấy khói này chắc mọi người sẽ nhanh chóng đến cứu cô thôi.

10 phút 15 phút nửa tiếng vẫn chưa có ai đến, Mạn Mạn và Mộc Y chỉ biết ngồi một góc không ai nói lời nào, bỗng nhiên Mạn Mạn lên tiếng khiến Mộc Y không đỡ nổi.

" Hôm nay....cám ơn cô "

Mộc Y nháy mắt liên tục nhìn ả, tai cô chắc hẳn là có vấn đề, ả làm sao có thể biết cám ơn người khác huống chi người đó là cô chứ, cô bèn thắc mắc định hỏi lại thì trên vách núi có tiếng vọng xuống.

" Mộc Y...em ở dưới đó đúng không "

Cả hai liền bật dậy, vui mừng hét lớn.

" Em ở dưới này, anh mau kiếm sợi dây kéo em lên đi "

Quân Trầm và Cố Lục ở trên thả dây thừng xuống từ từ ,kéo mỗi người lên, cả hai người đều đã lên được, chân tay đều lem luốc nhưng nụ cười vẫn ở trên môi .

Quân Trầm lại gần ôm lấy Mộc Y hốt hoảng nói. 

" Em không sao chứ, sao chân tay lại bị thương thế này, còn chỗ nào bị thương nữa không ,...."

Anh hỏi không biết bao nhiêu là câu khiến cô không biết nên trả lời thế nào nữa, đột nhiên cô liền đẩy anh ra liền hướng mắt đến Mạn Mạn mà nói.

" Mạn Mạn bị nặng hơn em, chân cô ấy không đi được hay anh đến cõng cô ấy về lều nhé"

Nghe qua thấy cô rất thành tâm nhưng trong lòng thực chất vừa ghen vừa không muốn anh cõng ả.

Mạn Mạn thay đổi sắc mặt nhìn Cố Lục vội nói.

" Không cần phiền hai người, Cố Tổng phiền anh đưa tôi về lều nhé "

Cố Lục nhìn ả khó hiểu nhưng vẫn đồng ý , hai người vừa rời khỏi thì Quân Trầm liền gõ mạnh lên trán Mộc Y khó chịu nói.

" Sao em có thể để chồng mình cho người khác chứ, não em bị rơi dưới đó luôn rồi hay sao, để anh nhảy xuống nhặt lên gắn lại nhé "

Cô bĩu môi nhìn anh rồi tự nhiên ôm anh , mọi nỗi sợ ban nãy đều tan biến giờ chỉ còn nụ cười hạnh phúc trên môi cô.

" HẮC QUÂN TRẦM...có anh ở đây thật tốt"

Anh vừa nghe cô nói liền đỏ cả mặt , đường đường là một người không đặt ai vào mắt nhưng vừa nghe vợ nói mấy câu ngọt là liền biến thành đứa trẻ mới dậy thì vậy.

Đôi tay thon dài của anh kéo cô ra, khuôn mặt anh tuấn ghé sát tai cô nói nhỏ.

" Hôm qua anh vẫn chưa trả lời em nhỉ, thật ra anh yêu em còn nhiều hơn là em yêu anh , nhiều gấp vạn lần, nhiêu đó không đủ... tình yêu của anh chẳng gì có thể đếm được "

Nói xong anh hôn nhẹ lên làn môi anh đào của cô, cứ thế xâm chiếm dần vào bên trong, nhìn anh bây giờ không khác gì một tên tham lam cứ thế ăn trọn cả cô.

Tối hôm đó quay về, cả hai quấn quýt lấy nhau cả một đêm, sức dài vai rộng mà ....Quân Trầm hành cô ,khiến sáng ra Mộc Y không cử động chân tay được.

Sáng hôm sau cả đoàn lên xe ra về kết thúc hai ngày vui chơi, qua chuyến đi Picnic này có người hiểu nhau hơn, nhận ra tình cảm của đối phương,....

Mộc Y lờ đờ bước lên xe, còn Quân Trầm vẫn trơ trơ cái bộ mặt hưởng thụ đó ra đã thế còn sung sướng ngồi vào chỗ chờ cô lên nữa chứ.

Mộc Y ngồi xuống , tay chân của cô như muốn rụng rời tại chỗ luôn ấy chứ, ánh mắt của cô bắt đầu di chuyển lên cái bản mặt đáng ghét kia mà mắng yêu.

" Cái tên biến thái nhà anh, ăn gì mà trâu quá vậy "

Quân Trầm ghé sát tai cô thủ thỉ khiến cô câm nín không nói ra được gì, mặt cô cũng ngượng đỏ cả lên.

" Anh ăn gì hả...Tất nhiên là mỗi lần ăn em thì anh mới trâu như vậy, cho phụ nữ khác anh chơi chán lắm không sung sức như vậy "

" Anh dám có phụ nữ bên ngoài " tay cô nhéo ngay hông anh một cái rõ mạnh.

" Á...em nhẹ tay chút, anh nào dám, nói thật .....anh trước giờ chỉ lên giường với một mình em "

Mộc Y quay phắt lên, không thèm nhìn anh nữa. Mỗi lần nói chuyện với anh là cô cứ phải chuẩn bị máu vậy, cái bản mặt đã đẹp mà còn thích tạo kiểu đã vậy còn hay nói mấy cái từ khiến cô đỏ cả mặt. Nhìn anh là cô muốn nhào lên cắn cho mấy phát bõ tức.

Mạn Mạn dường như đã không còn muốn tranh giành Quân Trầm nữa ,nhưng vì thấy tội cho Cố Lục đang ngồi phía trên, khuôn mặt dường như muốn nổ tung vậy.

" Hai người làm ơn đừng có âu yếm trên xe, không thấy có người đang ghen sao "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.