Kỳ Nhân

Chương 9 : Vẽ bản đồ




Hiện tại Trần Lãng đang dẫn đầu bốn tên tiểu đệ đi đánh chiếm khu vực đầu tiên. Tiểu bạch được hắn chứa trong một hồ lô nước được đục lỗ ở nắp.

Con rắn này từ khi tiến vào cấp hai cũng có thể di chuyển trên mặt đất khô ráo trong một khoảng thời gian ngắn mà vẫn sinh long hoạt hổ.

Dựa theo kế hoạch của hắn, bằng cách thu phục vài đầu yêu thú làm tai mắt, hắn sẽ giăng ra một mạng lưới tình báo giám sát cả khu vực nhất định, từ đó xác định vị trí của các đoàn tu sĩ vào rừng cũng như các yêu thú đáng chú ý. Dù gì cũng không thể đi loạn trong rừng với hi vọng tìm được mục tiêu nha.

Sau khi hoàn thành hắn sẽ nán lại tại khu vực để săn giết một thời gian rồi rút về căn cứ điểm, chuẩn bị chiếm cứ khu vực tiếp theo. Bằng cách này đám yêu thú và tu sĩ cấp cao sẽ không chú ý đến hắn.

Đây là lãnh thổ của một đám Hoàng Kim Thử, cũng là ứng cử đầu tiên cho vị trí tai mắt của Trần Lãng.

Dù gì thần thức của Nguyên anh sơ kỳ tuy mạnh mẽ nhưng cũng không phải là không có giới hạn, với trình độ của Trần Lãng thì đánh linh hồn ấn ký lên bảy mục tiêu đã là cực hạn của hắn. Bảy mục tiêu này không liên quan đến tu vi mạnh yếu mà phụ thuộc vào khả năng chịu đựng của thần thức.

Giải thích cụ thể hơn là thần thức Trần Lãng chỉ đáp ứng cho hắn kiểm soát bảy mục tiêu, bảy mục tiêu này có thể là bảy Trúc cơ, cũng có thể là bảy Kim đan, bảy Nguyên anh nhưng tuyệt nhiên không thể tăng lên tám. Nếu hắn muốn kiểm soát mục tiêu thứ tám thì hắn phải thu hồi ấn ký từ một trong bảy mục tiêu trước. Nếu cưỡng ép tăng thêm số lượng thì có thể dẫn đến ấn ký bất ổn gây phản phệ cho người thi triển.

Trước khi bắt đầu hành động hắn đã liệt kê một số loài yêu thú phù hợp cho vị trí tai mắt, những loài gặm nhấm đào đất có số lượng lớn là ưu tiên hàng đầu. Tổ Hoàng Kim Thử này hắn phát hiện sau khi đuổi theo dấu vết để lại trên đất. Dù gì hắn cũng từng là tu sĩ cấp thấp, kinh nghiệm dã ngoại cũng không thiếu.

Dùng thần thức khóa chặt vị trí của Hoàng Kim Thử vương, Trần Lãng bắt đầu hướng dẫn tiểu hắc làm việc, đồng thời cùng tiểu hầu và tiểu hôi chia nhau bao vây các cửa hang. Mỗi khi con chuột này chạy đến đâu thì cả ba liền chạy tới các cửa hang phụ cận.

Không bao lâu sau, Hoàng Kim Thử vương hoảng loạn phóng lên mặt đất với tiểu hắc theo sát. Đang chuẩn bị tăng tốc bỏ chạy vào rừng thì bỗng một bàn chân xuất hiện trước mặt nó.

“Bụp”

Hoàng Kim Thử vương bị tiểu hầu hông đeo hồ lô đợi sẵn một cước đá bay.

Nó vừa rơi xuống đất chưa hết choáng bị thì Trần Lãng phóng tới dùng đuôi quấn chặt. Hắn sau đó liền dùng thần thức truyền một tin tức cực kỳ đơn giản:

“Thần phục hoặc chết.”

Nửa ngày sau, với sự trợ giúp của Hoàng Kim Thử vương và đám con cháu, Trần Lãng tìm đến một hang động tối đen cạnh một con thác nhỏ. Đây chính là mục tiêu thứ hai của hắn, Âm Ảnh Bức. Loài dơi này hoạt động mạnh về đêm, chuyên dùng số lượng tấn công các loài thú cấp thấp rồi ăn thịt.

Sau khi an bài bọn tiểu hầu đứng đợi xa xa, Trần Lãng liền sử dụng Liễm tức thuật, phóng ra thần thức rồi tiến vào hang động. Trong hang tối đen, không khí ẩm ướt nồng nặc mùi thối của phân và xác dơi phân hủy.

Sau khi tiến vào khoảng bốn mươi mét, không gian bên trong bắt đầu mở rộng ra, mặt đất lúc này cũng bắt đầu lõm xuống.

Lớp đất ẩm ướt lúc này được phủ lên bởi một tầng phân dơi rất dày, kết hợp với địa hình lõm xuống của nơi đây tạo thành thứ tựa như một cái hồ bơi được lấp đầy bởi phân và xác đơi phân hủy.

“Ùng ục ùng ục”

Mặc kệ bản thân đang tiến vào hố phân cũng như mùi thối ngày càng nồng, Trần Lãng vẫn nhắm mắt tập tập trung thần thức vào bầy dơi, cố gắng xác định vị trí của Âm Ảnh Bức vương. Hắn biết lúc này không phải là lúc nghĩ vớ vẩn, chỉ cần bản thân mất tập trung khiến lãng phí thời gian thì lần hành động này sẽ thất bại, Liễm tức thuật đang chậm rãi tiêu hao yêu khí của hắn.

“Tìm được”

Thần thức Trần Lãng đã khóa chặt vào một con dơi với yêu khí phát ra mạnh hơn gấp đôi so với những con xung quanh. Tuy hang động hiện tại tối đen như mực nhưng dựa theo kinh nghiệm hắn có chín phần nắm chắc đó là Âm Ảnh Bức Vương.

Thế là Trần Lãng thông qua linh hồn ấn ký thông báo cho tiểu hầu chuẩn bị hành động. Chỉ cần hắn ra lệnh thì tiểu hầu sẽ hét lớn vào hang khiến đám dơi bị kinh động mà thức giấc, lúc ấy hắn sẽ nắm bắt cơ hội tóm gọn bức vương đem ra ngoài.

Nhưng trước hết, hắn cần phải đưa bản thân vào tư thế sẵn sàng đã.

Hố phân này có diện tích rất rộng và cũng khá sâu, ước chừng khoảng bốn mét.

Vận dụng Liễm tức thuật đến mức tối đa, Trần Lãng đưa toàn bộ cơ thể tiến vào trong mà không kinh động đến bất kỳ con dơi nào, sau đó cuộn mình lại như lò so rồi nằm yên bất động. Cả người hắn lúc này đều ngập trong phân dơi, chỉ chừa lại hai lỗ mũi là vẫn còn trên bề mặt.

Một giây, hai giây, ba giây… thời gian chậm rãi trôi qua. Vết trườn của hắn dần biến mất, đám côn trùng và dòi bọ trên bề mặt bị hắn kinh động cũng hoạt động trở lại. Không gian ngoài mùi thối, tiếng phát ra từ những cư dân trân bề mặt hố phân thì không còn gì khác. Dường như nơi này chưa từng có một kẻ ngoại lại tiến vào.

“Cũng là lúc đi”

Trần Lãng đánh tín hiệu cho tiểu hôi

Tức thì, một tiếng gào phát ra khuấy động không gian trong hang!

Những con dơi đang nghỉ ngơi bị kinh động liền bắt đầu mở cánh bay loạn. Rồi cứ như một hiệu ứng di truyền, tất cả số dơi trong hang đều vỗ cánh tạo thành một cơn lốc.

Trần Lãng vẫn đang chờ, chờ cho Âm Ảnh bức vương để tiến vào phạm vi công kích của hắn. Hắn vẫn tự nói thầm trong đầu mỗi khi tập trung cao độ, hệt như vô số năm về trước khi hắn vẫn còn là một thiếu niên, vẫn còn một nơi gọi là nhà để về, vẫn còn háo hức mỗi cuối tuần để đi săn với phụ thân, một thói quen vẫn không bỏ được:

“chậm rãi, chậm rãi, chậmmm rãiiiiii…..và….”

“XÔNG RA!”

Từng khối cơ bắp phát lực, Trần Lãng dùng toàn bộ sức lực vào nhất kích phóng thẳng đến Âm Ảnh Bức vương, đồng thời dùng uy áp khóa chặt nó.

Trên đường đi hắn đâm chết không biết bao nhiêu con dơi khác.

Âm Ảnh Bức vương trúng đòn bất ngờ liền ngây ra giữa không trung. Đến khi nó kịp tỉnh lại thì một chiếc miệng đầy răng sắc như móc câu tinh chuẩn cắn trúng nó rồi lôi xuống.

(Đến lúc này có đạo hữu nào thắc mắc thì Hắc Lân Xà có cấu tạo hàm giống với con trăn và không có độc)

Trần Lãng dùng lực vừa đúng, lực hàm chỉ đủ để giữ chặt không cho Âm Ảnh Bức vương giãy thoát mà không làm thương tổn quá nặng đến nó, dù gì thủ hạ này cũng sắp dùng nha, không thể tốn thời gian đợi nó lành thương được.

Không ngoài dự đoán, sau khi bị Hắc Lân Xà bắt sống ra ngoài thì Âm Ảnh Bức vương liền đầu hàng.

Kích cỡ và hình dạng của con dơi này không khác phổ thông Âm Ảnh Bức bao nhiêu: cánh mỏng, mặt chuột, mắt đỏ. Điều khác biệt duy nhất là Âm Ảnh Bức Vương có một nhúm lông tơ màu trắng ở sau gáy chứng minh địa vị của nó.

Sau khi thu phục được bầy dơi và đàn chuột thì Trần Lãng coi như có tay mắt khắp nơi trong khu rừng. Phân biệt với Hoàng Kim Thử phụ trách ban ngày, Âm Ảnh Bức phụ trách ban đêm.

Dưới sự quan sát của hàng trăm đôi mắt, đa phần cử động trong khu vực đều được đám lâu la bẩm bảo lại đến vương của chúng sau đó truyền về cho Trần Lãng.

Tuy thông tin nhận được cực kỳ đơn giản, yêu cầu Trần Lãng phải đích thân phân loại và kiểm chứng thực lực từng nhóm nhưng nhiêu đó cũng không trở ngại Trần Lãng lập ra kế hoạch tác chiến.

Một ngày mới đã đến, mặt trời ấm ám lại xuất hiện từ pương đông đem lại ấm áp cho mọi sinh vật trong rừng.

Nhưng đâu đó dưới những tán cây lại mở ra một đôi mắt rắn mang theo lạnh lẽo sát khí.

P/s: Hôm nay mình hơi bận nên chương ngắn chút


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.