Khúc Ngẫu Hứng Thanh Mai

Chương 37: 37: Thỏa Mãn Em H




Edit: nynuvola

Đường Nhạc vốn dĩ không có ý định miễn cưỡng Omega của anh, cộng với nỗi mất mát không thể giải thích trong lòng, anh càng muốn cho cậu thêm không gian hơn.

Nhưng anh lại chẳng thể ngờ được Giang Vũ vẫn cứ là kiểu diễn xuất không theo kịch bản, cư nhiên có thể nằm cạnh anh vừa tự an ủi.

Làm sai ở đâu sao? Hay là do anh không thỏa mãn được cậu?

Đường Nhạc kéo Giang Vũ quay ngược về đối mặt với mình, áp sát thân thể trần trụi vào nhau, tay phải bắt lấy bàn tay vốn đang nắm bé Giang Vũ của cậu đè xuống, không cho cậu được cử động.

Giang Vũ xấu hổ gần chết, vốn sắp bắn đến nơi rồi, bây giờ lại bị giữ nguyên nửa vời như thế, dục vọng nóng rẫy đúng lúc chạm vào nơi đó của Đường Nhạc, thoáng chốc liền mềm đi.

Trên người Đường Nhạc chỉ mặc một cái quần lót, Giang Vũ khó chịu cựa quậy, ngay nơi gậy th*t còn chưa hoàn toàn cương cứng của anh cọ cọ, giọng nói nghẹn ngào hơi nức nở: "Em......Em muốn bắn......"

Đường Nhạc không dễ dàng bỏ qua như thế, nâng hai tay Giang Vũ giơ cao lên đỉnh đầu giữ chặt, cậu bị hơi thở chiếm hữu đầy dục vọng của Alpha vây kín không một kẽ hở.

"Em nghĩ đến ai?" Trong giọng nói lộ ra tia nguy hiểm.

Mặt Giang Vũ đỏ bừng, mắt không dám nhìn thẳng Đường Nhạc, cậu lắp bắp hé ra mấy chữ: "Nghĩ......Nghĩ đến anh......"

Vẻ mặt kia vào mắt Đường Nhạc lại trở thành chột dạ.

"Tôi đang ở ngay bên cạnh em, em có cần phải làm vậy không? Rốt cuộc em nghĩ đến ai hửm? Tiểu Vũ, Nói cho tôi biết, em thích người khác rồi sao?" Đường Nhạc dựa sát vào Giang Vũ, thân trên của hai người cách một tầng vải mỏng manh dính với nhau, hai chân anh chen vào giữa đùi cậu, da thịt bóng loáng va chạm, Giang Vũ nhịn không được khẽ rùng mình.

"Em không......Thích người khác......" Giang Vũ bị ép phải nhìn anh, ánh mắt không biết là ủy khuất hay do tình dục bao phủ mà phiếm hồng: "Vì anh......!Anh hôm nay không ôm em......"

"Tôi đã ôm em, nhưng tưởng em không thích nó."

"Không phải......!Ôm như vậy, là......" Giang Vũ vốn thẳng thắn từ trước đến nay hiếm khi xấu hổ mở miệng.

"Là cái gì?"

"Anh......!Buông em ra trước đã."

Đường Nhạc nhận lời buông lỏng tay, Giang Vũ nhắm mắt, túm lấy tay anh lần mò xuống dưới, từ từ lướt qua quần lót, ngón tay thon dài lập tức chạm đến cúc hoa đã ướt đẫm.

Đồng thời, Giang Vũ tùy ý phóng thích tin tức tố thanh mai nồng độ cao, tựa như chai nước hoa vừa bị đánh đổ, khắp căn phòng đều là hương thơm chua chua ngọt ngào.

"Đã......Ướt vậy rồi à?" Đường Nhạc khẽ thở dài, "Tiểu Vũ của tôi thật mẫn cảm."

Anh dùng ngón giữa xâm nhập nơi cửa miệng đang tiết ra mật hoa kia, lối vào vách động thi nhau kẹp chặt lấy ngón tay anh, vừa khít vừa ướt.

"Tiểu Vũ muốn gì nào? Nói cho tôi biết, tôi sẽ thỏa mãn em."

Đường Nhạc rút ngón tay, đầu ngón tay chậm rãi đảo quanh, vân vê phía ngoài hậu huyệt, như cổ vũ Omega của anh thổ lộ lời từ đáy lòng.

Giang Vũ nhìn vào mắt Đường Nhạc, hạ thể họ cọ sát nhau khiến cậu dễ dàng cảm nhận được Đường Nhạc cũng cứng rồi.

Alpha của cậu cũng muốn cậu, Giang Vũ nắm bắt tín hiệu này, khó mà chần chờ lâu thêm nữa.

Cậu đột nhiên giang chân xoay người lật Đường Nhạc xuống, quần lót hoàn toàn được cởi ra, Omega khóa ngồi trên phần eo bụng của Alpha, khuôn mặt ửng hồng mang theo vài phần kiêu ngạo.

"Em muốn làm tình với anh, muốn anh lập tức đi vào, em không nói dừng thì anh không được dừng, em không cho anh bắn thì anh không được bắn!"

Đường Nhạc hiếm khi nhìn thấy một Giang Vũ táo bạo như vậy, hoàng tử bé mềm mại rốt cuộc cũng có ngày chủ động.

Thật là muốn mạng mà.

"Được, đều nghe theo vợ."

Đường Nhạc giữ bờ mông cậu hơi nâng lên, bản thân thì xê dịch vị trí, chiếc lưỡi mềm dẻo đặt ngay tại bộ vị vốn căng chặt nãy giờ của Giang Vũ khẽ liếm một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn cậu.

"Nhưng trước tiên tôi muốn vợ tôi thoải mái bắn ra đã."

Đường Nhạc há miệng, chậm rãi nuốt toàn bộ từ gốc đến ngọn của cậu vào sâu trong khoang miệng, nhẹ nhàng mút vài cái, lại dùng đầu lưỡi phác họa vài vòng khe nứt trên đầu mũ, thuận thế khép hai ngón tay, đâm chọc nơi tư mật của Giang Vũ.

Giang Vũ tách hai chân, mông bị Đường Nhạc cố định, ở tư thế này cậu phá lệ có thể nhìn rõ anh khẩu giao cho mình như thế nào, nhịn không được thẳng lưng muốn đẩy vào càng nhiều hơn.

Đường Nhạc dùng một bàn tay nắm lấy cậu bé của Giang Vũ, môi lưỡi lần lượt rà từ trên đỉnh xuống gốc rễ, chăm sóc cho hai viên trứng tròn trịa no đủ, để nó luân phiên nằm trong khoang miệng ướt át rồi phun ra, sau đó tiếp tục một vòng ngược lại từ gốc trở về ngọn, liếm hết ái dịch mà tuyến tiền liệt của Omega vì kích thích tiết ra, lặp đi lặp lại vài lần, ngậm sâu gậy th*t vô tận cuống họng, tay trái phối hợp với miệng vuốt ve phần còn thừa ra bên ngoài, tay phải đồng thời xâm nhập ra vào trong hậu huyệt với ba ngón tay, còn không ngừng cọ xát qua khu vực mẫn cảm.

Cả trước lẫn sau đều được chăm sóc tỉ mỉ thỏa đáng, cơ thể Giang Vũ sướng đến phát run, đây là lần đầu tiên Đường Nhạc nghiêm túc khẩu giao cho cậu như vậy, sự kích thích từ tâm lý và sinh lý đồng thời song hành, cả hai chỗ bị chơi đùa đều đạt tới cao trào mãnh liệt, cậu dường như rên rỉ hét lên khi bắn ra, đôi tay chỉ kịp kéo đầu Đường Nhạc khỏi dương căn, kết quả toàn bộ tinh dịch đều xuất đầy trên mặt, cổ của anh, nhỏ giọt rơi xuống drap trải giường.

Giang Vũ nhanh chóng với lấy khăn giấy trên tủ đầu giường, tay chân luống cuống lau chùi.

"Xin lỗi anh, em......!Em làm bẩn anh rồi....." Cậu thật sự quá thất thố.

"Không bẩn chút nào, Tiểu Vũ của tôi rất ngọt, cũng rất thơm."

Đường Nhạc để mặc cho cậu lau giúp, ôm trọn Omega mềm nhũn vừa bắn xong vào ngực, dịu dàng hôn hít, hai tay vỗ về sau lưng, chuyển dần xuống mông cậu khẽ xoa nắn để trấn an.

Anh yêu chết đi được dáng vẻ ngạo kiều của Giang Vũ, nhưng cũng trầm mê dáng vẻ tùy ý để anh muốn làm gì thì làm kia, cho dù Giang Vũ có lẽ chỉ đang khát vọng và ỷ lại thân thể anh, nhưng anh chính là đê tiện như vậy, không muốn cho cậu rời khỏi anh một giây phút nào.

Đường cong cơ thể nhờ rèn luyện quanh năm với cơ bắp vừa đủ, cùng cặp mông xinh xắn cất giấu nơi riêng tư mẫn cảm mà anh thèm muốn có được.

Đường Nhạc thầm thì dụ dỗ bên môi Giang Vũ.

"Tiểu Vũ mặc bộ đồng phục kia vào, nhất định cực kỳ xinh trai."

Giang Vũ vừa mới hưởng thụ phục vụ của anh xong, càng khó có cách nào từ chối yêu cầu này, nghe vậy hơi mím chặt môi, ngẩng mặt nhìn thẳng Đường Nhạc.

"Chỉ lần này thôi đó, em chỉ mặc một lần."

Đường Nhạc nở nụ cười, khóe mắt hơi cong lên tạo thành nếp uốn, trong ánh nhìn đều tràn đầy sự cưng chiều.

"Được."

- -----------DFY--------------

Chương sau Play Scottish Mens Dress nha mọi người:))))).


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.