Khúc Ngẫu Hứng Thanh Mai

Chương 36: 36: Khát Khao Của Cậu




Edit: nynuvola

Lúc Đường Nhạc trở lại phòng ngủ, Giang Vũ đã đi tắm, tiếng nước chảy róc rách cùng với hương thanh mai như có như không cách một tấm thủy tinh lan đến, cũng khơi suy nghĩ vẫn luôn ẩn sâu trong lòng Đường Nhạc ra.

Anh đương nhiên muốn đánh dấu hoàn toàn Omega của mình, tuy rằng thời gian ở chung không dài nhưng anh đã bị vợ hấp dẫn đến mê muội, còn làm rất nhiều việc mà trước đây anh sẽ không làm.

Khi nãy nói chuyện với Cố Duẫn Mộng rằng anh cảm thấy chưa đến thời điểm đó, kỳ thật chính là đang nói về tình cảm của hai người, có điểm anh vẫn chưa nắm chắc.

Giang Vũ là một Omega ưu tú, giống như lần đầu tiên anh nhìn thấy cậu biểu diễn, dưới sân khấu có rất nhiều người theo đuổi, chẳng qua là do anh may mắn được cha mẹ cậu chỉ định trở thành đối tượng kết hôn, mới quang minh chính đại có cơ hội chiếm cậu làm của riêng.

Bọn họ sa vào lưới tình, khát vọng và đắm chìm, có lẽ cũng vì lây dính ánh sáng của độ xứng đôi 94% từ tin tức tố mà thôi, trong đó liệu có bao nhiêu phần trăm tình yêu dành cho nhau?

Giang Vũ lần đầu nếm thử tư vị của ái tình, còn anh lại đê tiện dỗ ngọt rồi lừa cậu rơi vào, nhìn Omega ở dưới thân một lần lại một lần đạt được khoái trào, khắp cơ thể đều bao phủ hương vị của mình, anh dường như ngày càng lún sâu, trầm luân trong dục vọng không phân rõ đúng sai.

Nhưng may mắn thay, giây phút chỉ còn lại một phần lí trí, anh hoàn toàn để quyền quyết định đánh dấu cho Omega của mình.

Thứ Đường Nhạc từ đầu đến cuối muốn, là Giang Vũ cam tâm tình nguyện.

Giang Vũ tắm xong mặc đồ thể thao đi ra, nhân lúc đang hong khô tóc lặng lẽ liếc Đường Nhạc một cái.

Đường Nhạc chú ý quần áo của cậu, ánh mắt chợt lóe nhưng không nói gì cả, lập tức đi vào phòng tắm.

Trong phòng mở máy sưởi, độ ấm vừa phải thoải mái, Đường Nhạc tắm xong bước ra, thân trên trần trụi, ở dưới chỉ quấn một cái khăn tắm quanh eo.

Anh cầm dao cạo râu vào lại phòng tắm, lúc này không đóng cửa, Giang Vũ nằm trên giường, đúng lúc có thể nhìn thấy Đường Nhạc đứng trước gương cạo râu.

Những giọt nước nhỏ xuống từ mái tóc ẩm ướt, bắt đầu từ bả vai dọc theo cơ bắp rõ ràng, trôi tuột đến bên hông của Alpha, cuối cùng biến mất sau lớp khăn tắm.

Giang Vũ nghĩ tới đôi vai cường tráng kia đã mạnh mẽ khóa chặt cậu trong lồng ngực như thế nào, cậu nằm dưới thân thể ấy bị va chạm mà rên rỉ yếu ớt ra sao, mồ hôi từ sườn mặt Alpha chảy xuống cổ, ngực, eo hông và cơ bắp cuồn cuộn, những giọt mồ hôi như tỏa sáng lấp lánh, mang theo hương nho trắng nồng đậm.

Rất nhiều lần cậu muốn ngẩng đầu liếm nó, nhưng đến cuối vẫn không dám.

Vừa mới nghĩ thôi mà thân thể đã nổi lên phản ứng, Giang Vũ đành phải kéo chăn lên cao hơn đỉnh đầu, nghiêng người đưa lưng về phía Đường Nhạc, nhắm mắt ép cơn buồn ngủ.

Quần áo thể thao đã được cởi ra trước khi đi ngủ, cậu chỉ mặc một cái áo thun ngắn tay của Đường Nhạc và quần lót được tìm thấy ở ngăn kéo thứ ba.

Có lẽ vì nhắm mắt, tất cả giác quan xung quanh đều trở nên phóng đại, mùi nho trắng khuyếch tán trong không khí chui vào khoang mũi cậu, cậu nghe thấy Đường Nhạc đơn giản sấy khô tóc, tắt đèn phòng tắm rồi đi lại đây, âm thanh vải vóc cọ sát ngay mép giường, chắc là anh cởi khăn tắm, sau đó liền cảm giác bên kia giường hơi chìm xuống.

Đường Nhạc mặc quần lót ư?

Đầu óc Giang Vũ xuất hiện cự vật to lớn cùng với bắp đùi cường tráng của Đường Nhạc, còn có biểu cảm gợi tình khó lòng khống chế trên gương mặt của Alpha khi hai người kết hợp.

Nghĩ đến việc mình mặc đồ của Alpha, bộ vị nơi hạ thân cậu càng ngày càng cương cứng.

Đường Nhạc kéo chăn bông chui vào, theo thói quen nghiêng người ôm lấy Giang Vũ từ sau lưng, cảm giác cơ thể cậu rõ ràng run rẩy một chút.

"Rất lạnh à?"

Lồng ngực trần của Alpha dán vào lưng, hơi thở phả sau tai, Giang Vũ đang động tình chỗ nào cũng thấy mẫn cảm, cậu cố gắng kiềm chế không tiết ra hương thanh mai, không muốn để Đường Nhạc nghĩ rằng bản thân thiếu liêm sỉ như vậy, cũng không dám nhúc nhích.

"Xin lỗi em, người tôi hơi lạnh, em cứ ngủ đi."

Alpha thật sự buông tay, im lặng lùi dần ra chỗ khác.

Đường Nhạc hôm nay có chút khác thường, lúc nãy còn nói muốn xem cậu mặc váy, cậu không mặc anh cũng chẳng hề phản ứng gì, trước kia đều ôm cậu đi ngủ, hôm nay chỉ vì cậu mẫn cảm rùng mình mà anh lại dừng cái ôm đó lại.

Chẳng lẽ vì chuyện cắt bỏ tuyến thể kia sao? Giang Vũ chưa bao giờ để ý đến cảm xúc của Alpha trên phương diện này, lúc bọn họ làm, Đường Nhạc vẫn luôn là người chủ đạo.

Giang Vũ đã quen với việc Alpha cư xử và nói năng mềm mại nhỏ nhẹ với mình, nhất thời có chút mê man.

"Em......Em không lạnh......" Cậu đè thấp giọng, lo lắng Đường Nhạc có thể nghe thấy tình ý ẩn giấu bên trong.

"Ừ, nếu lạnh thì nói với tôi." Đường Nhạc tắt đèn trong phòng, vẫn ngủ một bên.

Khẽ hít lấy chút không khí, mùi hương trên người Đường Nhạc hòa lẫn với vị nho trắng quanh quẩn, Giang Vũ phát hiện bản thân không thể nào khắc chế bồn chồn trong lòng.

Cậu khát khao được anh ôm lấy, nhiệt độ và sự đụng chạm cơ thể của Đường Nhạc.

Nghĩ đến buổi tối hôm qua khi anh tiến vào cậu một cách kiềm chế mà dịu dàng, hoa huy*t bởi vì thực tủy biết vị bắt đầu tiết ra ái dịch dày đặc, chất nhầy chảy xuống từ quy đầu đằng trước đã làm quần lót ướt đẫm.

Lợi dụng bóng tối, Giang Vũ lén lút kéo quần tuột đến đùi, giải phóng cho gậy th*t cứng ngắc bên trong, vừa mới cảm thấy thoải mái hơn một chút, dịch nhờn đã dính dấp cả vào vạt áo phía trước.

Giang Vũ vén áo thun lên, lớp vải cọ xát qua da thịt, thiếu chút nữa khiến cậu rên rỉ thành tiếng.

Rõ ràng Alpha của mình đang nằm bên cạnh, nhưng cậu có cảm giác như đang yêu đương vụng trộm vậy.

Giang Vũ không nhịn được bắt đầu nắm lấy gốc rễ bộ vị, theo biên độ nhỏ chậm rãi xoa nắn.

Trong tâm trí là vô số hình ảnh của Đường Nhạc hiện lên, tất cả kinh nghiệm trên phương diện tình dục cậu đều học hỏi từ Đường Nhạc.

Mong muốn của cậu với anh đầy sâu sắc và nặng nề, dương căn ngay lúc này vừa cứng rắn vừa nóng bỏng.

Giang Vũ dần dần không có cách nào khống chế hô hấp của bản thân, tốc độ tay cũng bắt đầu gia tăng.

Đột nhiên, một bàn tay to lớn cùng khớp xương rõ ràng bao bọc lấy bàn tay phải đang không ngừng tuốt động của cậu, giọng nói trầm khàn tựa như tiếng trống gõ bên tai.

"Tiểu Vũ, em đang làm gì vậy?"

- -----------DFY--------------

Tự xử bị bắt quả tang ≧◔◡◔≦.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.