Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn Nhu

Chương 63




Harry trơ mắt nhìn bóng lưng chợt lóe lên, lướt theo hành lang rồi biến mất, nhưng lần này không phải ẩn thân mà người kia trốn vào một bên hành lang. Harry vội vàng đuổi theo, nhưng trong hành lang hoàn toàn vắng vẻ, căn bản không có bóng người nào, tên kia lại ẩn thân rồi sao? Harry ôm hoài nghi như vậy, ném rất nhiều bùa hiện hình vào hành lang, lại không có hiệu quả gì, nói như vậy, trong hành lang này có một mật đạo hay mật thất mà Harry không biết!

Harry đang chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm thì tiếng cười vừa rồi tạo cho cậu cơ hội càng ngày càng rõ ràng, bọn họ đã sắp đi đến nơi này. Harry nhìn đồng phục trên người mình bị thần chú cắt qua, cùng với tóc rối bù vì trốn tránh mà tạo thành, trên người cũng đều là bụi, cậu không muốn để đám lửng con kia nhìn thấy bộ dạng chật vật như vậy. Thật sự là rất mất mặt người thừa kế. Hơn nữa, người đánh lén đã để cậu nắm được đặc điểm của mình, Harry đã xác định 90% người đó là ai.

Nghe thanh âm đến gần, Harry vội vàng chạy về phía trước, rất thuần thục luồn vào trong văn phòng Severus. Severus cũng đang trốn trong phòng làm việc không đi ra ngoài ngẩng đầu nhìn Harry mở cửa đi vào, nhất thời lắp bắp kinh hãi, vội vàng bước ra khỏi bàn làm việc, Potter chết tiệt sao lại biến thành dạng này, là ai bắt nạt? Đồng phục đã rách, trên quần áo đầy lỗ thủng, tóc giờ đây đã loạn chẳng khác gì tổ chim, trên mặt, trên tay, quần áo rách rưới dính đầy tro bụi, thật giống như cậu vừa lăn trên mặt đất về. Rốt cuộc tên nhóc này bị làm sao vậy?

“Chết tiệt, ngươi có chuyện gì vậy?” Severus bắt lấy bả vai Harry, xoay vòng, nhìn tới nhìn lui mấy lần, “Chẳng lẽ đại não của ngươi bị thắt lại, giữa ban ngày ban mặt mà đi vào Rừng Cấm, hay là quyết định học tập Gryffindor ngu xuẩn mà khiêu chiến cả Slytherin.” Hắn theo thói quen phun nọc độc với Harry, rồi cẩn thận kiểm tra từ trên xuống dưới Harry, thậm chí dùng phép thuật xác nhận cẩn thận.

“Ah…” Harry nhìn biểu cảm hiếm khi thấy được của Severus, tuy rằng cậu luôn muốn nhìn thấy bộ mặt như vậy của Severus, nhưng cậu cũng không muốn nhìn thấy giáo sư Độc dược có ánh mắt phun lửa.

“Nói đi!” Rốt cuộc thấy rõ ràng Harry không bị tổn thương gì, cũng xác nhận cậu không bị nội thương, Severus buông cậu ra, trở lại chỗ cũ, bất quá nọc độc vẫn phun đều đều, “Lưỡi của ngươi bị mèo cắn đứt rồi à? Hay là miệng chất đầy cỏ lác, hay đầu óc của ngươi rốt cuộc co rút nhỏ lại, cho nên ngay cả một câu cũng không nói được. Ngươi nói rõ ràng cho ta, sao ngươi lại thành thế này?”

Harry nhất thời não teo căn bản không trả lời vấn đề của Severus, ngược lại buột miệng nói: “Giáo sư, gia tinh đã mang đồ ăn đến chưa?” Cậu quan tâm thức ăn cậu đã chuẩn bị tỉ mỉ hơn, cậu hôm nay có thể ăn bữa tối với Severus.

“Potter chết tiệt, đầu óc của ngươi rốt cuộc đi chỗ nào rồi!” Severus nhìn Harry, “Bộ dạng chật vật này của ngươi đừng nói với ta đây là xu thế mới của phù thủy năm nay, nói rõ ràng rốt cuộc chuyện gì xảy ra, nếu không ngươi lập tức cút khỏi phòng của ta.”

“Giáo sư.” Harry nhẹ nhàng kêu một tiếng, Severus dừng phun nọc độc, chờ Harry giải thích.

“Em vừa rồi đi từ phòng bếp đến nơi này thì bị đánh lén.” Harry nhìn ánh mắt Severus, bình tĩnh nói. Tựa hồ cậu vừa mới đi uống cốc trà chứ không phải việc có nguy hiểm đến tính mạng của cậu.

“Cái gì?” Trong mắt Severus hiện lên tức giận, lập tức đứng lên, là ai dám ở Hogwarts đánh lén Harry, “Ngay tại trong hầm? Thấy là ai chưa?” Đừng có để hắn bắt được tên đánh lén kia, nếu không, hắn sẽ chuẩn bị Độc dược thật tốt mà chiêu đãi tên đó.

Harry chần chừ, nhìn Severus, không trả lời ngay. Severus hiểu được, nơi này không an toàn lắm, vì thế đi tới, nói với Harry: “Ngươi cùng ta vào bên trong nói.” Dừng, “Ngươi nói rõ ràng cho ta, đừng có nghĩ giấu diếm bất kì điều gì.” Harry đi theo Severus vào trong phòng Salazar, nói chuyện trong đó thì hai người kia cũng biết nhưng lại đảm bảo bí mật hơn.

“Hi, Harry, sao ngươi lại chật vật như vậy?” Godric chào hỏi, thấy bộ dạng Harry nhất thời sửng sốt, kinh ngạc hỏi, vội vàng nỏi: “Sal, ngươi mau đến xem, Harry của chúng ta bị người khác bắt nạt này.”

“Làm sao vậy?” Salazar bước nhanh tới, thân thiết hỏi: “Ai dám ở Hogwarts bắt nạt Harry?”

“Merlin à, sao ngươi lại biến thành dạng này?” Salazar nhìn thấy Harry liền kinh hô, “Rất không Slytherin, ta muốn tăng cường huấn luyện cho ngươi, tuyệt đối không thể để ngươi đánh mất mặt của ta. Ngươi sau này liền giống lúc trước, mỗi tối tới nơi này. Godric, chúng ta phải huấn luyện Harry.” Quả nhiên là bị người bắt nạt, như vậy nhất định phải khiến Harry trở nên cường đại, Salazar tình nguyện để Harry đi bắt nạt người khác cũng không thể để cậu bị người bắt nạt.

“Được, tuyệt đối không có vấn đề.” Mắt Godric lóe sáng, rất sảng khoái nói, “Harry, như vậy thật tốt quá, cuộc sống không có ngươi thật sự có chút nhàm chán. “ Kỳ thật Godric rất hứng thú với huấn luyện, trong bức tranh thật sự rất buồn chán, nhất là đối với một Gryffindor mà nói.

“Sal, không phải đâu.” Harry nói, “Ta không để bất kì kẻ nào nhìn thấy ta như thế này.”

“Không, không.” Godric khoát khoát tay nói, “Hai người chúng ta đều thấy, hơn nữa Sev cũng nhìn thấy.” Salazar ở một bên gật gật đầu đồng ý.

Severus đen mặt nhìn tiểu quỷ cùng hai người trong bức họa, vào đây không phải để bọn họ nói chuyện phiếm, hơn nữa bọn họ chú ý toàn những thứ không đâu, điều cần hỏi một chút cũng không hỏi.

“Đủ rồi!” Severus cúi đầu rống lên, nhìn ba người trong nháy mắt liền dừng lại nhìn hắn, bực bội nói, “Harry Potter, ngươi nói rõ ràng cho ta, là ai tập kích ngươi, vào giờ nào, ở đâu, như thế nào, lý do tập kích.”

Harry mở to mắt nhìn, vẫn không trả lời, chỉ nghe thấy Godric trong bức tranh nhẹ giọng nói: “Sal, ta chưa từng phát hiện hóa ra Sev có tiềm chất làm thần sáng nha.”

Severus lập tức quay đầu lại hung hăng nhìn chằm chằm Godric trong bức tranh, Godric run lên, khó được khi yên tĩnh, Severus thấy vậy cúi đầu nói với Harry: “Ngươi nói rõ ràng cho ta, đừng có cố gắng giấu diếm điều gì.”

Harry phi thường sảng khoái, triệt để nói toàn bộ mọi chuyện xảy ra, sắc mặt Severus càng ngày càng khó nhìn, sắc mặt Salazar cùng Godric cũng không dễ xem. Người thừa kế của mình ở trong phạm vi thế lực của mình bị người đánh lén, lần này không có việc gì, liệu lần sau có dám đảm bảo? Loại chuyện này cần chấm dứt hoàn toàn.

“Gryffindor chết tiệt.” Severus nghiến răng nghiến lợi, rít lên mấy từ, “Ngươi xác định ngươi nhìn thấy rõ, thật sự là màu tóc đỏ?”

Harry gật đầu, khẳng định: “Khẳng định như vậy. Bùa hiện hình khiến cho tên đó để lộ, tuy chỉ là bóng dáng nhưng màu tóc kia rất rõ ràng.”

“Đặc điểm của nhà Weasley, không phải sao.” Severus mặt âm trầm, nhưng hắn vẫn có chút nghi vấn, “Tên đó có thể sử dụng thần chú thuần thục như vậy, lại cao hơn ngươi một chút, ngươi cảm thấy là người nào trong nhà Weasley? Nếu là con trai, như vậy đứa con gái năm nhất kia có thể loại bỏ, trừ nó ra, ở Gryffindor còn có bốn Weasley, ngươi cảm thấy là người nào?”

Harry nghĩ nghĩ, mới mở miệng nói: “Em cảm thấy là Ron Weasley.”

“Vì sao?” Salazar luôn không mở miệng đột nhiên hỏi.

“Vì sao ngươi cảm thấy tên sư tử ngu xuẩn dị thường không có đại não kia ngay cả bùa trôi nổi bình thường cũng không học được lại là người tập kích ngươi?” Severus nói.

“Đầu tiên là chiều cao của hắn, nếu như là George, Fred hay Percy thì phải cao hơn mới đúng.” Harry ngừng, sắp xếp lại lời nói, “Tiếp theo, Blaise từng nói trong câu lạc bộ quyết đấu tên đó ngang với Draco, em không nghĩ rằng người có thể chiến đấu cùng Draco mà ngay cả bùa trôi nổi cũng không dùng được, trừ khi tên đó muốn giấu diếm cái gì.”

Nhìn Harry chậm rãi nói, sắc mặt Severus đã khá hơn nhiều, thấy Harry ngừng nói một lúc, hắn mới hỏi: “Còn có lý do khác không?”

“Có.” Harry gật gật đầu, tiếp tục nói, “Cậu ta có đầy đủ lý do để đối phó với Slytherin. Thậm chí em hoài nghi lần trước, chuyện của Goyle cùng Crabbe là do cậu ta làm.”

“Tất cả chuyện này ngươi có chứng cớ gì không?” Sắc mặc Severus đã dịu xuống, “Hiện tại ngươi chỉ nói suy đoán của mình mà thôi, cái này không thể để Dumbledore bọn họ tin tưởng, cũng không thể dùng nó để xử lý tên nhóc Weasley chết tiệt kia.”

Harry lắc lắc đầu, chậm rãi nói: “Tạm thời không có.” Chết tiệt, đừng để tôi bắt được đuôi của cậu. Ý nghĩ này đồng thời xuất hiện trong đầu Harry cùng Severus.

“Được rồi, như vậy đã biết ai là đầu sỏ, giờ cần phải tìm ra chứng cớ.” Salazar nhìn Harry cùng Severus không nói gì nữa, hai tay khoanh trước ngực, dựa vào Godric nói: “Trời tối rồi, Harry cũng nên đi tắm rửa đi.”

Harry cùng Severus chào Salazar bọn họ rồi rời đi, đối với Lễ tình nhân này, Harry vô cùng oán hận, đều do tên đánh lén chết tiệt kia, khiến cho toàn bộ thứ cậu tỉ mỉ chuẩn bị đều đi hết, bất quá cũng may là vẫn cùng Severus ăn bữa tối, nếu không thật sự rất bi thảm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.