Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn Nhu

Chương 41




Ngày thoải mái quả thật qua rất mau, yến hội cuối năm rất nhanh đã đến. Harry bọn họ  chỉnh tề ngồi ở trong đại sảnh, cả đại sảnh tràn ngập màu xanh biếc riêng của Slytherin, trên trần nhà hạ xuống vô số cờ có biểu tượng Slytherin, ngay cả tường phía sau hàng ghế giáo sư cũng có hình xà thật lớn đại biểu cho Slytherin. Bởi vì năm nay là năm thứ bảy Slytherin là quán quân Cúp nhà. Điều này làm cho Harry, Draco và một đám rắn nhỏ Slytherin đặc biệt hưng phấn, giáo sư Snape từ xưa tới nay luôn đen mặt cũng không nhịn được cong khoé miệng.

Harry chú ý chỗ ngồi của giáo sư đã không có bóng dáng của Quirrell, xem ra trong bảy ngày ngắn ngủi, vị giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám này đã thực hiện việc của mình, không biết có ai ngăn cản không.

“Blaise, cậu nhìn xem sao giáo sư Quirrell chưa tới?” Harry thấp giọng hỏi cậu nhóc ngồi dưới mình, ai bảo tin tức của cậu ta cập nhật rất nhanh.

“Cậu không biết sao? Giáo sư Quirrell sau hôm Hiệu trưỏng đi liền biếnmất. Nghe nói là Quirrell đã từ chức giáo sư.” Blaise kề sát vào Harry nói nhỏ, “Còn nữa, hình như ông ta vào cấm địa trộm vật gì đó, còn thuận tay nhốt mấy Gryffindor trong bẫy ở đó.”

“Gryffindor?” Harry trong lòng hiểu được phỏng chừng ông ta đã đến cấm địa ở lầu bốn cướp Hòn Đá Phù Thuỷ.

“Đúng a, cậu không phát hiện ở bàn Gryffindor thiếu vài người sao, không thấy tên tóc đỏ đáng ghét năm nhất đó, phỏng chừng giờ đang ở trong bệnh xá.” Blaise vui sướng khi người khác gặp hoạ, “Nghe nói bọn họ đi theo giáo sư Quirrell thông qua được con chó ba đầu, nhưng lại bị tấm lưới Sa tăng giữ lại, mãi đến ngày hôm sau nhóm giáo sư đi kiểm tra mới phát hiện, bất quá khi đó Quirrell đã mất tích rồi. Không ngờ lại bị tấm lưới Sa tăng giữ lại, giờ Thảo mộc học hẳn là bọn họ sẽ không đoạt tiêu chuẩn a.”

“Bị tấm lưới Sa tăng cuốn lấy mà còn ở bệnh xá đến bây giờ sao?” Harry khó hiểu hỏi, “Không phải là hơi lâu quá sau?”

“Ai biết, có lẽ sư tử “Dũng cảm” có thân thể yếu ớt.” Blaise giả cười nói.

Nhóm rắn nhỏ nghe hai người thấp giọng nói chuyện liền khẽ cười, bị tấm lưới Sa tăng cuốn lấy sao, đủ thê thảm nhỉ!

“Đừng nói nữa, Dumbledore phát biểu.” Draco quay đầu nhìn hai người, nhẹ giọng nhắc nhở.

“Lại một năm nữa trôi qua!” Dumbledore mặc áo choàng khác hẳn ngày thường, đứng giữa bàn giáo viên, tựa hồ phi thường phấn chấn nói, “Trước khi chúng ta vục mỏ vô bữa tiệc ngon lành này, tôi lại quấy rầy quý vị với những lời lảm nhảm rè rè của một ông già. Hiện tại chúng ta sẽ tiến hành trao Cup nhà và điểm số như thé này: hạng tư là Gryffindor, 312 điểm; Hạng ba là Hufflepuff, 352 điểm; Ravenclaw được 426 điểm; và Slytherin được 472 điểm.”

Bàn dài Slytherin nhất thời bộc phát tiếng hoan hô khi thắng Cup nhà liên tiếp. Giáo sư Snape cũng được hiếm khi thoải mái bắt tay với các giáo sư khác.

Cuối cùng đã tới ngày về nhà, tủ quần áo của mỗi người đều trống không, đổi lại rương đầy ăm ắp. Lời thông báo được phát tới từng tay học sinh, cảnh cáo bọn họ trong lúc nghỉ không được sử dụng phép thuật, đương nhiên nhóm rắn nhỏ Slytherin biết cách lách luật dù nhiều hay ít nên sẽ không để ý nó.

Hagrid dẫn bọn họ đi qua hồ bằng thuyền, Harry bọn họ ngồi trong toa riêng của Malfoy trên tàu tốc hành Hogwarts, hưởng thụ đặc quyền quý tộc, trong lúc mọi người nói chuyện, cảnh sắc ngoài cửa sổ vùn vụt chuyển. Bọn họ uống hồng trà, hưởng thụ đồ ăn lót dạ do gia tinh chế biến, nói vài chuyện linh tinh, Harry và Hermione đều đã thay đổi áo choàng trên người, mặc áo sơmi vào. Cuối cùng tàu dừng lại ở Sân ga Chín – ba - phần – tư trong nhà ga Ngã Tư Vua.

Hary nhìn thấy gia chủ Malffoy và phu nhân xinh đẹp của mình, lại nhìn Draco cười toe toét, nhất thời nhớ lại chuyện mình đã quên - quyển nhật kí a, sao mình lại quên hỏi nghĩa phụ nhỉ?

“Harry, đây là cha mẹ tớ.” Draco giới thiệu hai bên với nhau, “Cha mẹ, đây là Harry Potter, bạn của con.”

“Ngài Malfoy, bà Malfoy, rất vui khi nhìn thấy hai vị.” Harry hành lễ với hai vợ chồng quý tộc cùng có mái tóc bạch kim.

“Cậu Potter, xin chào, rất vui được gặp cậu.” Lucius Malfoy và Narcissa Malfoy hơi gật đầu, đáp lễ.

“Tiểu Long, ta nghĩ con đã suy nghĩ kĩ, đúng không?” Gia chủ Malfoy cũng không thân thiện mấy với Kẻ Được Chọn, nhìn Draco nghiêm túc nói.

“Đúng ạ, cha, Harry là bạn con.” Draco gật gật đầu, nghiêm túc nói, “Con, Neville, Blaise và Pansy đều thừa nhận Harry là bạn.”

“Bởi vì thân phận Kẻ Được Chọn sao?” Lucius Malfoy tiếp tục hỏi.

“Không phải, không phải vì cậu ấy là Kẻ Được Chọn, mà bởi vì cậu ấy là Harry.” Draco nhìn thẳng Lucius nói.

“Ngài Malfoy, cháu biết ngài đang băn khoăn cái gì.” Harry phi thường hiểu quý tộc tóc bạch kim này đang lo lắng gì, cậu liền xen vào.

“A, cậu Potter đã biết ư?” Lucius nhìn Harry, “Như vậy ta có thể chờ mong trang viên Malfoy sẽ được tiếp đón Kẻ Được Chọn không đây?”

“Đương nhiên.” Harry nhếch miệng mỉm cười nói, “Cháu nghĩ cháu sẽ mang đến tin tốt lành cho gia tộc Malfoy.”

“Như vậy ta sẽ đợi cậu Potter đến.” Lucius hơi xoay người, nói với Draco, “Được rồi Tiểu Long, chúng ta cần phải đi.”

“Harry, nghỉ hè năm nay nhất định phải đến trang viên nhà tớ chơi, chúng ta chơi Quidditch với nhau a.” Draco nói, “Tớ sẽ phái cú mèo đi mời cậu, đừng quên nha.”

“Được.” Harry gật đầu, “Tớ nhất định sẽ đến.”

Draco nắm tay Narcissa, quay lại phất tay với Harry, “Hẹn gặp lại vào kì nghỉ hè, Harry.”

“Hẹn gặp lại vào kì nghỉ hè.” Harry cũng phất phất tay.

“Harry, mẹ tớ tới rồi, tớ đi trước.” Blaise nhìn người mẹ xinh đẹp của mình đang đứng giữa một đám phù thủy nam, nói với Harry, “Đến gặp mẹ tớ đi, hi vọng cậu chuẩn bị tinh thần sẵn.”

Harry đi theo Blaise, nói: “Làm sao vậy, mẹ cậu rất đáng sợ sao?” Nhìn vị phu nhân xinh đẹp kia, “Mẹ cậu nhìn rất khá.”

“Cậu gặp thì sẽ biết.” Blaise hiển nhiên không muốn giải thích rõ ràng, đi đến trước mặt phu nhân Zabini.

Vừa thấy Blaise, phu nhân liền đuổi hết đám phù thủy vây quanh mình, ôm cậu hung hăng hôn hai cái, “Con trai, chào mừng con trở về.”

“Mẹ, đây là bạn con, Harry Potter.” Blaise giãy dụa ra khỏi ngực cô, đưa tay kéo Harry lên trước mình, “Đây là mẹ tớ.”

“Thật là một đứa trẻ đáng yêu.” Phu nhân Zabini lập tức ôm Harry vào lòng, dùng sức ôm ôm cọ cọ, “Thật sự là rất đáng yêu, con trai à, chúng ta mang cậu bé này về nhà đi.”

Bị hai ngọn núi vây quanh, Harry mặt đỏ bừng, tìm cách thoát ra.

Cuối cùng Blaise còn có chút lương tâm, nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Harry, nhắc nhở mẹ mình, “Mẹ, mẹ nên buông tay, Harry sắp ngất rồi.”

Thoát khỏi lồng ngực phu nhân Zabini, Harry hít một hơi thật sâu vào, Merlin a, cậu hiện tại tin tưởng bộ ngực kia có thể làm hung khí giết người.

“Harry đáng yêu à, cùng chúng ta về nhà đi.” Phu nhân Zabini ngồi xổm xuống, nhìn Harry chăm chú nói.

“Cái kia…” Cậu cúi đầu xuống là có thể thấy bộ ngực trắng nõn tinh tế của phu nhân Zabini, Harry đỏ mặt nói, “Cháu… Cháu….” Cậu ở trong lòng kêu rên, mình mới 12 tuổi a, không cần phải hấp dẫn mình, mình là đồng tính luyến ái tiêu chuẩn a, phu nhân đừng có hứng thú với mình.

Blaise một bên cười trộm cuối cùng còn chút lương tâm, đứng ra nói với mẹ: “Được rồi, mẹ, Harry có nhà của mình phải về, mẹ không thể bắt buộc cậu ấy, trong lúc nghỉ hè để con mời cậu ấy đến nhà mình.”

“Haizz, bảo bối, xem ra chỉ có thể như vậy.” Phu nhân Zabini đứng lên, không vui nói, “Tiểu Harry đáng yêu, như vậy chúng ta đi, mong rằng nghỉ hè có thể thấy cháu.”

“Phu nhân, hẹn gặp lại.” Harry cứng ngắc nói.

“Harry, hẹn gặp lại, đừng quên viết thư cho tớ.” Blaise cười nói với Harry xong liền bị Phu nhân Zabini ôm vào lòng Độn thổ.

Neville bị bà nội nghiêm túc lôi kéo, không kịp nói gì chỉ kịp phất tay với cậu.

Pansy không đợi cha mình, tới đón cô là một gia tinh, Harry nhìn Pansy vẫn mỉm cười như cũ thì không biết nói gì, ngược lại Pansy tuỳ ý đem hành lí giao cho gia tinh, tựa hồ không quan tâm ai tới đón.

“Harry, tớ cũng chuẩn bị đi, nhớ rõ trong kì nghỉ phải viết thư cho tớ, nếu không *nói lầm bầm*, cậu nên biết mình sẽ phải chịu trừng phạt gì.” Pansy như cũ thực nữ vương nói với Harry.

“Tớ đã biết, tớ nhất định sẽ viết thư.” Harry vội vàng cam đoan, “Cậu bảo trọng.”

Sau khi tiễn mấy người bạn xong, Harry và Hermione tự cầm hành lý của mình, đi ra thế giới Muggle.

Hermione thấy cha mẹ mình, liền vội vàng nói tạm biệt với Harry nhanh chóng chạy đến nhào vào lòng cha mẹ.

Harry cũng nhìn thấy dì Petunia, dượng Vernon và Dudley đang đợi mình, cậu nhẹ nhàng tiến đến, đoàn người cùng nhau rời khỏi nhà ga.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.