Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1675: 1675: Bắt Nạt Em Thì Được Bắt Nạt Anh Thì Không!




Mấy ngày nay.

Nhạc San San cuối cùng cũng đã đi vào đoàn phim, vốn dĩ cho rằng tin tức Đường Ninh cướp vai nữ chính của cô ta có thể bị dập tắt, thế nhưng Nhạc fans (*) lại chạy đến trang chủ mạng xã hội cá nhân của Mặc Đình tung tin, kêu anh đừng đi “đường tắt”, kêu anh trông Đường Ninh cho thật kỹ, đừng đến làm thảm hoạ cho bộ phiml (*) Người hâm mộ của Nhạc San San Nhưng nơi đó lại là nơi tụ tập của fans CP cặp đôi Đường Ninh và Mặc Đình, nhìn thấy những lời chửi bới của Nhạc fans, tất nhiên là không thể nào nhịn nhục được, trực tiếp phản công lại đầy sắc bén, chế giễu Nhạc San San là chân ngắn, căn bản là không giữ được khí chất của diễn viên nữ trong bộ phim.

Màn bức xé nhau giữa những fans hâm mộ, cứ như thế mà mở màn.

Tuy nhiên, Đường Ninh cũng không có bắt cứ bày tỏ hay thậm chí là ám chỉ gì ở bắt kỳ dịp công khai nào rằng cô muốn cướp đi vai chính của “Đồ nhi ngốc” cả.

Thế nhưng sự việc lại liên tục bị bới móc, cứ xem như Hải Thụy trần áp được dư luận, nhưng sự phẫn nộ của người hâm mộ, không không thể tan dẹp bỏ được chỉ bằng việc gỡ bỏ các tìm kiếm hot hay các điểm nóng…

“Đường Ninh, rốt cuộc là ai thêm dầu vào lửa ở sau lưng chứ?”

Chị Long xem được các bình luận từ nhiều nguồn khác nhau, trong lòng cảm thấy chuyện này có điều gì đó không ổn, nhưng bọn họ cũng không có đắc tội gì với Nhạc San San đúng chứ?

“Hơn nữa, trong mắt những người này, sự chênh lệch giữa người mẫu và diễn viên sao lại lớn đến như vậy chứ?”

“Người ta ít nhất cũng phải dựa vào kỹ năng diễn xuất để kiếm cơm là có ý gì? Để những người này đến đi thử một buổi catwalk xem nào?”

“Bớt xem những chuyện phiếm nhàm chán đó đi.” Đường Ninh ngắng đầu nói với chị Long.

Chị Long hé mở thở dài một hơi, bởi vì bất luận là lúc nào, Đường Ninh gần như đều có thể duy trì được sự điềm tĩnh vốn có.

Nhưng chị ấy thì không được, cho dù biết rằng không cần để ý đến những người này, thế nhưng chị Long vẫn sẽ tức ói máu: “Sao boss lại không đứng ra làm sáng tỏ chuyện này?”

Đường Ninh bỗng cúi đầu xuống, không nói chuyện nữa.

Còn đôi mắt chị Long đột nhiên lại trừng to: “Chẳng lẽ boss thật sự mong em xuất hiện để diễn xuất sao?”

Vì vậy anh ấy mới lặng im không chút động tĩnh, nếu không kết quả cuối cùng mà Đường Ninh nhận được, chính là tự tát vào mặt mình.

“Vậy thì đây là…”

“Không phải anh ấy sao tác (*) đâu.” Đường Ninh trực tiếp ngắt ngang lời chị Long: “Anh ấy tuyệt đối không thể nào lợi dụng em để sao tác được, em chỉ sợ chuyện này không chỉ đơn giản là Nhạc San San như vậy đâu, nếu không anh ấy sớm đã xử lý rồi, sẽ không đợi đến bây giờ.”

(*) đồn thổi để giới thiệu, ra mắt thứ gì đó làm cho việc đó trở nên nỗi tiếng.

“Nghe ra thì có chút phức tạp, nhưng đều đã nằm trong tầm kiểm soát của boss rồi, vậy thì chị cũng không hỏi nữa.”

Đường Ninh gật đầu, chị sớm nói câu này không phải là đúng rồi sao.

“Vậy thì em nói cho chị biết, nếu như thật sự cần em diễn xuắt, em có diễn không?”

Câu hỏi này, Đường Ninh cũng vẫn giữ im lặng giống như vậy, cô chỉ mong sao Nhạc San San lại đừng làm ra thêm nhiều chuyện nữa thôi, thế nhưng, nếu như Mặc Đình cần cô, cô nhất định sẽ tiến lên cố gắng chống chọi…

Chị Long thấy Đường Ninh không nói chuyện, cô mỉm cười: “Bất luận em làm cái gì, chị cũng sẽ ủng hộ em, em đọc sách hả, em đọc đi, chị tiếp tục xé nát mấy trăm hiệp với não chị tiếp đây.”

“Tổng tài, fans hâm mộ vẫn đang cấu xé nhau rất dữ dội.” Lục Triệt đưa số liệu thu thập mới nhất cho Mặc Đình xem: “Tôi đã kiểm tra mấy fans hâm mộ hoạt động sôi nổi, điều tra ra được IP của đối phương gần như là do một người thao tác, quả thật là có người cố ý gây ra rắc rối sau lưng.”

“Thế nhưng…tôi cũng có chỗ không hiểu, tại sao Tổng tài lại không làm sáng tỏ chuyện này?” Trong lòng Lục Triệt tồn tại cảm giác nghi hoặc, theo lý mà nói, chẳng qua sự việc chỉ cần Mặc Đình nói một câu thôi mà lại khó nói ra đến vậy sao?

“Nếu như là Nhạc San San, cô ta đã là diễn viên chính rồi, dựa vào danh tiếng của cô ta mà nói, có cần phải mượn Đường Ninh để sao tác không? Hải Thụy đã lên sẵn hàng loạt kế hoạch tuyên truyền rồi, cô ta không nhất thiết phải bất chấp nguy hiểm mà đắc tội với tôi, vì vậy…”

“Tôi hiểu rồi, vậy là vẫn còn có người khác thao túng ở phía sau.”

“Cắn chết Đường Ninh không buông, người bị gây khó dễ, rắc rối là ai?”

Lục Triệt nghĩ mấy giây, sau đó đưa ngón tay chỉ Mặc Đình nói: “Anh.”

“Nhưng anh ra mặt làm sáng tỏ thì không có những chuyện này nữa rồi.” Lục Triệt hỏi quay lại câu hỏi ban đầu, thế nhưng suy đi nghĩ lại, Mặc Đình đến bây giò đều không nói chuyện, cũng chính là nói…

“Tổng tài có phải anh thật sự mong rằng phu nhân có thể diễn xuất đúng không?”

“Chỉ cần cô ấy nói với tôi, cô ấy không diễn, tôi sẽ ra mặt làm sáng tỏ mọi chuyện, chỉ cần cô ấy không bày tỏ lập trường của mình, thì tôi nhất định sẽ mở đường vì cô ấy, vì vậy…chuyện mở rộng thêm chẳng qua cũng chỉ là một phần của việc mở đường ấy thôi.”

Nhạc San San đã yêu cầu quay phim tập hợp, cũng chính là nói rằng chuyện này cô ta không thẻ chỉ lo thân mình, đều đã là rắn chuột chung một tổ, anh ấy phải làm thế nào để đối phó, vậy cũng chỉ có thể là ăn miếng trả miếng thôi.

“Phu nhân…có muốn diễn không?”

“Cô ấy muốn.” Mặc Đình dường như không chút do dự nói: “Bởi vì cô ấy biết, chỉ có cô ấy mới thích hợp nhất thôi, càng bởi vì cô ấy biết rằng “Đồ nhi ngốc” đối với cô ấy mà nói quan trọng biết bao.”

“Tôi ghét nhất là người khác chơi game mà bỏ giữa chừng.”

“Cái giá phải trả khi gây hắn với tôi, thông thường rất là cao.”

Lục Triệt rất tin tưởng vào điểm này!

Lại một đêm khuya nữa, Đường Ninh đang xem lịch trình và thông báo mà Mặc Đình sắp xếp cho cô, “Đồ nhi ngốc” cũng đã khai máy rồi, chắc cô cũng nên đi nghênh chiến Tuần lễ thời trang, chỉ có điều Đường Ninh từ đầu chí cuối trong lòng luôn cảm thấy bắt an khi nghĩ đến chuyện của Nhạc San San.

Bởi vì quả thật cô có tình cảm rất đặc biệt đối với “Đồ nhỉ ngốc”, đây không chỉ đơn giản chỉ vì nó được viết bởi Mặc Đình, mà còn vì hơn thế nữa…thông qua “Đồ nhi ngốc” cô càng thâm nhập và hiểu sâu hơn thế giới của Mặc Đình, cô là người yêu thương chồng như thế, trên thực tế không thể tha thứ được việc người khác có một chút khinh nhờn nào đối với tác phẩm của anh.

Ví dụ như nam chính Lâm Thanh, công khai ủng hộ Nhạc San San trước công chúng, âm thầm chế giễu cô, thế nhưng trong lòng cô không hề có cảm giác khó chịu, bởi vì thái độ của Lâm Thanh là vô cùng nghiêm túc đối với kịch bản, cô cảm thấy chỉ cần nghiêm túc đóng phim, Lâm Thanh có nói cô thế nào cũng không sao cả.

Thế nhưng, Nhạc San San lại không phải vậy.

Trong đêm, Đường Ninh cứ lật qua lật lại không ngủ được, có lẽ là vì Đường Ninh sợ làm ồn đánh thức Mặc Đình, vì vậy …cô nhẹ nhàng, khẽ đi đến trang viên, muốn đề cho hơi gió lạnh thổi vào làm bản thân tỉnh táo hơn một chút, nhưng có điều, Mặc Đình luôn lưu ý đến vòng tay của mình, cánh tay trống rỗng sao anh không có cảm giác được cơ chứ?

“Mới có 3 giờ, sao lại thức dậy rồi?”

Đường Ninh quay đầu lại nhìn Mặc Đình, rồi lắc lắc đầu: “Ngủ không được.”

“Anh gây áp lực cho em rồi?” Mặc Đình nói lấp lửng, sau đó đưa tay ôm Đường Ninh từ phía sau.

“Chúng ta vẫn sẽ giống như lúc trước vậy, nếu như…Nhạc San San dừng tay, hoặc người phía sau lưng cô ta dừng tay, chúng ta sẽ không động đến quyết định này, không thay đổi bất cứ cái gì có được không?”

“Nêu như bọn họ không dừng tay thì sao?” Đôi mắt của Mặc Đình bỗng có máy phần tối sầm lại.

Đường Ninh xoay người mình lại, chìa đôi tay ôm vòng lấy eo của Mặc Đình: “Vậy thì thật ngại quá, bắt nạt em thì được, chứ bắt nạt anh…thì không.”

“Em diễn, cho dù có khó mấy, em cũng sẽ vì anh mà thử.”

Mặc Đình mỉm cười dịu dàng ấm áp, dùng sức ôm chặt lấy Đường Ninh: “Được.”

Hừm, ai đã khiến cho Đường Ninh trở thành một người yêu chồng mạnh mẽ vậy chứ?

Sau khi vợ chồng hai người giao ước xong, Mặc Đình đưa Đường Ninh trở lại phòng ngủ, thật không biết cô ấy phải để tâm chuyện này biết bao mới đến nổi tự ép mình đến ngủ không được trong đêm.

Anh không muốn ép bức cô như thế này, kiềm chế không nỗi nữa nên có chút đau lòng.

Có điều anh đã đồng ý với Đường Ninh rồi, vậy thì Mặc Đình phải thực hiện cho thành hiện thực, đã hứa là sẽ cho Nhạc San San một cơ hội, vậy thì, anh quyết sẽ không nuốt lời.

Vì vậy, ngày tiếp theo, Mặc Đình đến phim trường để lấy bối cảnh cho bộ phim dưới sự quản lý của Hải Thụy, đồng thời gọi Nhạc San San vào phòng nghỉ lúc cô ta đang đợi cảnh quay của mình.

Tuy là bạn học, thê nhưng…

Nhạc San San lại hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào mắt của Mặc Đình, bởi vì ánh mắt đó quá mức uy nghiêm, như thể có thể trực tiếp xuyên thấu lòng người vậy..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.