Sau màn làm quen, Mỹ Lâm và Hải Quỳnh đều hòa đồng, vui tính nên bọn họ ba người cứ như bạn bè thân thiết đã lâu không gặp, tám đủ thứ chuyện trên đời.
Ba người ngôi hình tam giác, đắp cùng một chiếc chăn, vô cùng ấm áp.
Lâm Hải Quỳnh có vẻ am hiểu về tình yêu, thực ra cô cũng là đọc từ mấy cuốn sách mà ra, kinh nghiệm thực tế vốn không có.
Cô nhận định: “Vậy cho nên Hàn Lam Vũ rất có thể cũng có tình cảm với cậu đấy!”
Doãn Đan Tâm thở dài: “Đó mới là điều không thể!”
“Tại sao cậu lại chắc chắn như thế chứ?”
Trịnh Mỹ Lâm cũng phụ họa, cô đưa vòi lên uống mấy ngụm nước ngọt.
Doãn Đan Tâm tựa người vào thành giường thở hắt ra, thành thật nói: “Chú ấy đã có bạn gái rồi, bọn tớ vốn cũng đã thỏa thuận sẽ chấm dứt hôn nhân vào hai năm sau.
”
“Vậy cậu có tình cảm với chú ấy không?”
Lâm Hải Quỳnh kéo tay cô lại, chờ đợi câu trả lời.
Doãn Đan Tâm chần chừ một lúc rồi thành thật gật đầu, cô cúi đầu ảo não: “Tờ cũng mới biết gần đây thôi”
“Vậy là được rồi, tình yêu phải có giai đoạn, hai người chính là đã qua giai đoạn tìm hiểu, tới giai đoạn có tình cảm, cậu nhất định phải nắm bắt.
Thỏa thuận của hai người suy cho cùng cũng chỉ nói bằng lời, mà lời đã nói thì như gió thoảng mây trôi, giấy kết hôn mới có trọng lượng.
Cậu hiểu rồi chứ?”
Lâm Hải Quỳnh nháy nháy mắt với cô ra vẻ am hiểu rồi ném múi quýt vào miệng rất điệu nghệ.
“Nói thì hay lắm, tớ làm sao ép chú ấy thích tớ được chứ? Chú ấy còn thậm chí ghét bỏ tớ ra mặt.
Nói tóm lại, cậu định bao giờ mới giảm cân đây? Tớ mới là người cần bồi bổ, cậu có thể ngừng ăn được không?”
Đan Tâm đưa tay ôm lấy đống đồ ăn về phía mình, người ta nói rồi, khi trong lòng cảm thấy trống rỗng thì nên lấp đầy bao tử, ít ra vẫn có thể lấp đầy được khoảng trống nào đó.
“Nhưng không thử thì làm sao mà cậu biết được?”
Hải Quỳnh đánh vào tay Đan Tâm một cái rồi giành lại gói bim bim: “Để tớ phân tích cho cậu nghe.
Trước đây chú ấy đối xử với cậu không phải quá tốt nhưng cũng không phải quá tệ.
Cho là chú ấy lúc đó không có tình cảm với cậu đi, còn bây giờ, nếu chú ấy không có tình cảm với cậu thì việc gì phải nổi giận với cậu, cậu có gì đó với Tu Kiệt thì đã sao? Thỏa thuận hai năm vẫn còn đó, tại sao chú ấy thì được còn cậu thì không? Lý do chỉ có một, chú ấy cũng thích cậu!”
Lâm Hải Quỳnh chốt hạ một câu làm Đan Tâm bị sặc nước, cô ngẩng mặt nhìn Hải Quỳnh đầy nghi hoặc: “Là như vậy sao?”
“Axx, Mỹ Lâm, cậu đừng ăn nữa, nói giúp tớ một tiếng đi!”
Hải Quỳnh hăm hở kéo tay Mỹ Lâm vẫn đang phân biệt nên ăn vị kẹo nào.
“Cùng lắm là cậu liều một phen, được ăn cả ngã về không, sao phải suy nghĩ nhiều làm gì? Mà nếu cậu cân nhắc tất cả mọi thứ, sau đó thì sao? Tình cảm cậu dành cho chú ấy có bớt đi không?”
Trịnh Mỹ Lâm thở dài nhìn bạn.
Mấy lời của cô được Hải Quỳnh tán dương vô cùng, cô đập vào đùi rồi đưa ngón cái lên trước mặt Mỹ Lâm bày tỏ ý kiến đồng ý.
Trịnh Mỹ Lâm hất mặt tự đắc, sau đó đưa kẹo một vị dâu, một vị cam lên: “Tớ nên chọn vị nào?”
“Hừ, cậu nên chọn vị hôn phu cho mình đi!”
Hải Quỳnh lườm cô.
“Tớ chẳng cần chọn thì ba mẹ cũng sắp ép tớ đi gặp người ta rồi”
Trịnh Mỹ Lâm hai má phúng phính ảo não nhìn bạn.
Vừa dứt lời, bên ngoài liên có tiếng gõ cửa, cả ba đứa đều giật mình quay đầu lại, Đan Tâm chậm rãi lên tiếng: “Vào đi!”
Cánh cửa mở ra, bốn tên vệ sĩ đứng trước cửa cúi gập nửa người, người đứng đầu lên tiếng: “Trịnh tiểu thư, bây giờ có thể qua thăm thiếu gia được rồi”
“Bọn họ là người canh gác ở phòng Tu Kiệt mà? Tớ cũng muốn đi thăm anh ấy!”
Đan Tâm bỏ đống đồ ăn vặt xuống nhìn Mỹ Lâm nhưng chưa kịp nói gì thì người đó lại lên tiếng: “Chỉ có Trịnh tiểu thư mới được vào, ngoài ra thì không được!”Lúc Đan Tâm đến thăm vú nuôi, bà vẫn còn đang ngủ, ở đầu giường lúc nào cũng có một bình oxi y tế, chỉ vài tuần mà gương mặt bà như già đi mấy chục tuổi.
Mấy ngày trước, cái chết của Phan Cảnh Liêm như một gáo nước lạnh dội thẳng vào chút hi vọng ít ỏi của cô.
Cô nắm chặt bàn tay của bà, ít ra anh ta cũng muốn làm tròn đạo hiểu với bà rồi, cô hi vọng vú nuôi có thể tha thứ cho anh ta.
Nếu anh ta có linh thiêng, hi vọng anh ta sẽ phù hộ cho vú nuôi sớm tìm được người hiến thận phù hợp để cứu sống bà.
Cánh cửa mở ra, một cô y tá tiến vào nhìn Đan Tâm: “Cô có phải là người nhà của bà Phan Lộ Lộ không? Vì tình hình sức khỏe của bà ấy không cho phép, cô có thể hỗ trợ cảnh sát điều tra vụ án giết người gần đây không? Bọn họ cần lấy thông tin người nhà”
Đan Tâm thở một hơi hắt ra, chậm chạm nói trong cổ họng: “Tôi biết hung thủ là ai!”
“Thế nào? Có được không ạ? Nếu cô cảm thấy không khỏe có thể từ từ suy nghĩ”
Cô y tá nhìn thấy Đan Tâm ngẩn người ra thì cẩn thận căn dặn.
“Không cần đâu, để tôi đi gặp bọn họ!”
Đan Tâm để tay vú nuôi vào trong chăn rồi bước ra ngoài.
Có vài vị cảnh sát đang đứng đợi cô ngoài đó, Dư Cảnh Nam hình như cũng được mời tới, hắn chăm chú nhìn sắc mặt của Đan Tâm.
“Em không sao chứ?”
Dư Cảnh Nam tiến đến nhìn cô ân cần.
Đan Tâm lắc đầu: “Tôi không sao!”
Sau đó quay sang nhìn cảnh sát, nói: “Tôi sẽ nói những gì mà tôi biết, hi vọng có thể giúp đỡ mọi người điều tra phá án, sớm tìm ra hung thủ!”
“Cảm ơn cô, mời cô đi theo chúng tôi, có thể mượn văn phòng của anh Dư đây để phỏng vấn kín được không?”
“Tất nhiên!”
Dư Cảnh Nam gật đầu rồi dẫn bọn họ đi về văn phòng.
Quả thực phòng bệnh của Đan Tâm có chút không kín đáo bằng văn phòng của Dư Cảnh Nam, nhưng mọi hoạt động của bọn họ đều bị kẻ nào đó nhìn thấy hết rồi.
Nửa năm trước, con gái của Hắc Hổ thực sự đã chết, nguyên nhân là do ngạt khí, thi thế không mảnh vải che thân, tình trạng bị xâm hại tình dục.
Có thể kết luận nạn nhân đã phản ứng lại sau khi bị bắt cóc, giữa hai bên xảy ra ẩu đả, móng tay của nạn nhân còn cào vào da thịt hung thủ.
Hung thủ đã bóp cổ nạn nhân đến chết sau đó xâm hại tình dục, dường như vẫn chưa thỏa mãn thú tính của hản, hắn tiếp tục hành hạ thi thể nạn nhân, tài sản của bạn nhân đều không bị lấy cắp đi cho nên cảnh sát đã kết luận vụ án này xuất phát từ lòng muốn báo thù.
Thông qua vết máu và da trên móng tay của nạn nhân, bọn họ đã sớm tìm ra hung thủ là Bạch Long, 39 tuổi, một tên đại ca khét tiếng đối đầu với Hắc Hổ.
Vụ án đã khép lại từ ngày hôm đó nhưng thật không ngờ Hắc Hổ vẫn chưa buông bỏ được chuyện con gái bị giết chết, một mình Bạch Long đi tù vẫn chưa đủ hơn nữa hẳn còn được giảm nhẹ tội vì phạm tội lúc say, không có khả năng kiểm soát hành vi.
Hắc Hổ trong thời gian đợi hắn ra tủ liền đổ hết lên đầu Phan Cảnh Liêm.
Hắn thề sẽ lấy mạng Phan Cảnh Liêm và Bạch Long để trả thù cho con gái.
Thế lực của Bạch Long cũng không nhỏ, Hắc Hổ và Bạch Long là những đối tượng nguy hiểm.
Vì vậy, bọn họ cần sớm có kế hoạch để tránh sau khi Bạch Long ra tù, hai bên trả thù lẫn nhau sẽ gây ra đại loạn.
Hiện tại bọn họ sẽ tiếp nhận điều tra vụ án của Phan Cảnh Liêm trước.